Túc Túc Ta À, Dựa Vào Sinh Con Hệ Thống Tốt Mang Thai Độc Sủng Bóp

Túc Túc Ta À, Dựa Vào Sinh Con Hệ Thống Tốt Mang Thai Độc Sủng Bóp - Chương 342: Nghịch tập nữ tinh cùng kinh vòng nhị thế tổ 38 (length: 8775)

Biết là mình đã gây ra chuyện dở khóc dở cười, Cận Tư Ngôn hành động nhanh chóng, lập tức tìm người sắp xếp cho James một địa điểm cầu hôn lộng lẫy, xa hoa hơn nữa.
Đó là một phòng có sân golf mini thông với hoa viên.
Mười vạn bông hoa tươi tạo thành thung lũng hoa hồng.
Ngay cả chiếc nhẫn cầu hôn cũng được hắn đổi thành viên Lam Toản 10 carat có giá cao gấp mấy lần.
Khi James mở hộp ra, bạn gái cùng những người bạn đang xem buổi lễ xung quanh đều đồng loạt kinh ngạc thốt lên.
Những điều này coi như là sự bồi thường của Cận Tư Ngôn dành cho anh ta.
James cùng bạn gái rất thích, buổi cầu hôn này diễn ra vô cùng thuận lợi.
Buổi cầu hôn tạo ra từ khoản tiền kếch xù, đầy mộng ảo này đủ để những cặp đôi đang hồi hộp chuẩn bị bước vào hôn nhân có thêm chút lòng tin vào tương lai.
So với James, Trà Cửu lại không dễ dỗ dành như vậy.
Mặc dù lúc nãy nàng cũng rất thoải mái, nhưng việc không kiềm chế hậu quả là cổ họng bị khàn, toàn thân đau nhức, đoán chừng ngày mai tỉnh dậy những tình trạng này còn tệ hơn, thật sự là vừa đau vừa thích.
Hơn nữa, cái kiểu không hỏi rõ ràng đã vội vàng ghen tuông của Cận Tư Ngôn, đơn giản chính là cái cớ để Trà Cửu dựa vào đó kiếm thêm một chút thiện cảm cuối cùng.
Cảm thấy chột dạ, Cận Tư Ngôn hết lắc bên trái lại lay sang bên phải Trà Cửu, nhưng nàng vẫn chẳng thèm liếc nhìn hắn lấy một cái.
"Ninh Ninh." Hắn cẩn thận từng chút một ngước mắt nhìn nàng.
Trà Cửu không có phản ứng.
"Ninh Ninh, phạt ta đi có được không?" Cận Tư Ngôn chẳng màng xung quanh còn rất nhiều người đang nhìn, cúi đầu dùng cái đầu ngưa ngứa cọ vào cổ Trà Cửu, như một con cún lớn đáng thương đang làm nũng.
Bây giờ, thể diện trong mắt hắn chẳng đáng một xu.
Quan trọng nhất là phải dỗ dành vợ yêu vui vẻ.
Trà Cửu muốn cười, nhưng may mà kịp thời nhịn được, mặt lạnh lùng đẩy đầu hắn ra, thản nhiên bước sang một bên.
Bóng lưng đơn bạc, dáng đi run rẩy, rõ ràng là bộ dạng tổn thương thấu tim.
Cận Tư Ngôn càng thêm áy náy đau lòng.
Hắn gọi hai đứa con trai lại, ngồi xổm xuống thì thầm vào tai chúng.
Sau đó nhẹ nhàng đẩy chúng về phía Trà Cửu, dụ dỗ: "Nếu dỗ Mama vui vẻ, thì số lượng kem ly tuần tới sẽ được tăng gấp đôi."
Hai anh em rất thèm đồ ngọt.
Nhưng Trà Cửu sợ chúng bị sâu răng, luôn quản lý rất nghiêm khắc.
Nam Xuyên liếm liếm cái miệng nhỏ cò kè mặc cả: "Có thể thêm hai lần không?"
"Viên đạn bọc đường của nhà tư bản không nên ăn nhiều."
Nam Xuyên: "Ăn một phần cũng là ăn, ăn hai phần cũng là ăn, huống chi ngươi là ba ta, đây không tính là nhà tư bản hối lộ."
Cận Tư Ngôn hôn nhẹ lên đầu Nam Xuyên, dịu dàng nói: "Đi đi, đừng ép ta đánh con."
Chuyện hoang đường này hắn còn chưa tính sổ sách đâu.
Ở phía bên kia, Trà Cửu đang tỏ ra tan nát cõi lòng nhưng thực chất đã cùng hệ thống thanh toán nhiệm vụ lần này.
Hệ thống: "Chúc mừng, độ thiện cảm của Cận Tư Ngôn đạt một trăm phần trăm, nhiệm vụ kéo dài dòng dõi cho khí vận chi tử hoàn thành; nhiệm vụ nhánh tẩy trắng cho nguyên thân, hoàn thành. Đánh giá cấp bậc nhiệm vụ cuối cùng là SSS, điểm tích lũy có thể gộp vào đời sau."
Lúc này, Nam Xuyên và Tây Nguyên giống như hai quả pháo nhỏ nhào vào lòng Trà Cửu.
Trà Cửu ngồi xổm xuống, hôn lên hai khuôn mặt nhỏ tròn xoe của chúng.
Duang duang, mặt bọn trẻ quả thật mềm mại và căng bóng cực kỳ.
Nam Xuyên ôm cổ Mama, nói: "Mama, ba nói ba biết lỗi rồi, sau này sẽ không còn khinh suất nữa."
Trà Cửu không nói gì.
Nam Xuyên giả bộ miễn cưỡng: "Hay là như vầy đi, con sẽ giám sát ba sửa đổi, nếu ba không làm được, con sẽ phạt mình ăn thêm một cây kem ly."
Trà Cửu cũng chẳng muốn vạch trần màn kịch vụng về của nó, trực tiếp hỏi: "Nếu ba con làm được thì sao?"
Nam Xuyên nháy mắt: "Vậy thì con sẽ tự thưởng cho mình ăn thêm hai cây."
Trà Cửu: "..."
Thấy anh trai ngốc không trông cậy được vào, chính Tây Nguyên ra mặt: "Mama, thật ra hôm nay là ngày kỷ niệm kết hôn, ba cũng chuẩn bị bất ngờ cho người."
Cận Tư Ngôn cũng có chuẩn bị?
Lần này Trà Cửu có hơi kinh ngạc, dù sao nàng hoàn toàn không hề phát hiện ra, xem ra Cận Tư Ngôn giữ bí mật tốt hơn nàng nhiều.
Tây Nguyên thở dài: "Quà tặng có lẽ không lạ, nhưng tâm ý lại lỡ mất thời điểm tốt nhất để thưởng thức rồi, chớ đợi hoa rơi hết mới hối hận, Mama."
"Con nít ranh." Trà Cửu xoa xoa đầu Tây Nguyên, không biết trong đầu nó chứa những thứ gì kỳ quái nữa.
Cận Tư Ngôn cũng đi đến, vòng tay ôm lấy, nhẹ nhàng ôm Trà Cửu và các con vào lòng.
"Thật xin lỗi." Hắn chân thành xin lỗi Trà Cửu, đáy mắt lóe lên tia mong chờ: "Hay là nhân lúc hôm nay chưa hết, cùng đi xem quà ta đã chuẩn bị nhé?"
Trà Cửu ban đầu cũng chỉ giả vờ tức giận, biết Cận Tư Ngôn lén lút chuẩn bị, sự hiếu kỳ trong lòng nàng lập tức bị khơi dậy.
Trà Cửu cảnh cáo: "Lần sau đừng như vậy nữa." Chỉ là không tin tưởng và không kiềm chế thôi.
Cận Tư Ngôn thành khẩn: "Lần sau sẽ không thế." Chỉ là không tin tưởng thôi.
Hai người mơ hồ đạt được sự đồng thuận, vui vẻ trở về Kinh thị, kết thúc chuyến đi đầy hiểu lầm này.
Về đến Kinh thị, Cận Tư Ngôn cũng không chọn về nhà ngay.
Điều bất ngờ không ở trong nhà.
Hắn đưa Trà Cửu và các con đến nhà thờ bên cạnh cô nhi viện đó.
Cũng là nơi mà Trà Cửu lúc đầu muốn tổ chức hôn lễ.
Nhà thờ cũ kỹ, bụi bặm năm xưa đã được tu sửa lại trở nên rực rỡ, cánh cửa lớn được sơn lại, cửa sổ thủy tinh không một vết bụi, những đứa trẻ đang hát vang trước cây dương cầm mới toanh.
Nhưng điều làm người khác ngạc nhiên nhất là sự bố trí cho hôn lễ trên bãi cỏ.
Vô số những đóa sơn chi vàng được xếp thành một con đường hoa dẫn đến lễ đài tuyên thệ, hai bên được kê những chiếc ghế trúc màu vàng ngay ngắn dành cho khách mời, những quả bóng bay màu xanh nhạt lơ lửng trên không trung.
Đến lúc đó còn có lễ phục màu xanh lam, cùng bài hát độc nhất vô nhị trong hôn lễ của Trà Cửu và Cận Tư Ngôn sẽ vang lên.
Khung cảnh hôn lễ không tính là quá mức xa hoa.
Thậm chí không long trọng bằng địa điểm cầu hôn của James.
Nhưng mỗi chi tiết ở đây đều do Cận Tư Ngôn tự tay chuẩn bị, hoàn toàn giống với hình ảnh hôn lễ mà Trà Cửu từng nhắc đến trong mơ.
Điều này, Trà Cửu trong lòng hết sức rõ ràng.
Tiền đối với những người như họ mà nói, chưa bao giờ là thứ gì hiếm có.
Nhưng tấm lòng và tình yêu mới là thứ đáng trân trọng.
Cận Tư Ngôn lấy một đóa sơn chi từ hành lang xuống, cài lên tai Trà Cửu, nửa đùa nửa thật nói: "Trước đây chúng ta luôn không thể sắp xếp thời gian để tổ chức một đám cưới, bây giờ mọi thứ đã được sắp đặt xong, không biết tiểu thư Sở Ninh có rảnh đến dự vào ngày mai không?"
Lúc trước, hai người vừa đăng ký kết hôn chưa được bao lâu thì Cận mẫu đã qua đời, sau đó lại thêm công việc bận rộn, các con chào đời, Cận Tư Ngôn cũng không muốn giao đám cưới cho người khác làm, thế là chuyện này cứ kéo dài mãi.
Bây giờ cuối cùng cũng tìm được cơ hội.
Chỉ riêng công tác chuẩn bị, Cận Tư Ngôn đã tốn gần nửa năm.
Mà vẫn phải âm thầm giấu kín Trà Cửu.
Trà Cửu cười khẩy hắn: "Dự hôn lễ? Với thân phận gì? Cô dâu sao?"
Cận Tư Ngôn cũng cười, kéo eo nàng, cúi đầu nhẹ hôn: "Dựa vào tình cảm chân thành của ta."
Gió đêm thổi qua, cánh hoa ngay lập tức như những mảnh vàng nhỏ li ti rơi xuống đầu hai người.
Nam Xuyên và Tây Nguyên đang vui đùa đuổi nhau trên bãi cỏ, tiếng cười nói không ngớt.
...
Hôn lễ của Trà Cửu và Cận Tư Ngôn diễn ra rất kín đáo, chỉ mời người nhà và bạn bè thân thiết tham gia, không hề có bất kỳ yếu tố thương mại nào.
Sự kín đáo nhưng thuần túy tình cảm này ngoài ý muốn được công chúng khen ngợi, cũng sẽ tiếp tục xuyên suốt cuộc đời của hai người.
Cận phụ bị phát hiện mắc bệnh ung thư giai đoạn cuối, sớm rút khỏi vị trí chủ tịch, Cận Tư Ngôn chính thức tiếp quản toàn bộ tập đoàn Cận Thị.
Nam Xuyên từ đầu đến cuối vẫn kiên trì với ước mơ từ nhỏ, một đường trưởng thành, thành tích ưu tú, cuối cùng trở thành chuyên gia về sức bền của ngành hàng không vũ trụ, nghiên cứu gần đây là về trồng khoai tây trên mặt trăng.
Mặc dù thường một năm rưỡi mới về nhà một chuyến, cũng rất khó duy trì một mối quan hệ ổn định, nhưng cậu ấy thật sự tự hào về sự nghiệp của mình.
May mắn là, sau này cậu vẫn gặp được một cô gái thấu hiểu và giúp đỡ mình trong công việc, hai người ngọt ngào kết hôn.
Sau đó cùng nhau lên mặt trăng ngọt ngào trồng khoai tây...
Bạn cần đăng nhập để bình luận