Túc Túc Ta À, Dựa Vào Sinh Con Hệ Thống Tốt Mang Thai Độc Sủng Bóp

Túc Túc Ta À, Dựa Vào Sinh Con Hệ Thống Tốt Mang Thai Độc Sủng Bóp - Chương 301: Ngụy luyến yêu não nữ giám ngục cùng điên phê đại lão 28 (length: 5160)

Lục Tư Áo trong phòng khách yên tĩnh học tập.
Vì không làm phiền Trà Cửu cùng các con, phòng khách không bật đèn, chỉ có TV đang im lặng phát video dạy trẻ và video hỗ trợ sinh sản.
Hắn xem rất chăm chú, mi tâm nhíu chặt, còn không ngừng ghi chép thông tin quan trọng vào laptop.
Không chỉ có vậy.
Vì hai đứa bé rất dễ tỉnh giấc giữa đêm, Lục Tư Áo dứt khoát đặt luôn nôi của bọn trẻ trong tay, hễ các nàng có động tĩnh gì liền một tay nhẹ nhàng đu đưa, một tay viết bài.
Trà Cửu muốn khóc chết.
Nàng cứ như đang ngược đãi cá vậy.
Mình thì ngủ ngon trong phòng, để Lục Tư Áo bên ngoài thức đêm học bài kiêm trông con!
Thế là ngày hôm sau, Trà Cửu dậy thật sớm, quyết định đi chợ mua thức ăn thay Lục Tư Áo.
Cô bán cá nghe Trà Cửu là vợ Lục Tư Áo, mắt liền sáng lên, chọn cho nàng hai con cá ngon nhất, còn nhất quyết không lấy tiền.
"Ôi trời, Lục phu nhân, cô đừng từ chối, Lục tiên sinh giúp tôi nhiều lắm." Cô bán cá lau nước mắt, luyên thuyên kể một tràng.
Hóa ra, Lục Tư Áo tuy nói là mua cá mới đến sạp cô, nhưng thực tế, hắn dù không mua, cũng sẽ cố tình đi ngang qua.
Hắn chẳng làm gì cả.
Nhưng như vậy cũng đủ để uy hiếp chồng cô, không dám tùy tiện bạo hành gia đình.
Về sau, cô rút kinh nghiệm xương máu, quyết định ly hôn để thoát khỏi người chồng vũ phu, nhưng lại bị chồng cầm dao đến sạp hàng đe dọa.
Lục Tư Áo mặt không cảm xúc, trực tiếp tách rời tứ chi hắn, lột sạch quần áo trói vào cột cờ ở đầu chợ.
Từ đó tên vũ phu kia không dám bén mảng đến nữa.
Trà Cửu tay xách mấy túi hải sản, chóng mặt trở về nhà, gặp Lục Tư Áo đang xuống đón nàng.
"Sao lại mua nhiều đồ vậy, xách nặng tay." Hắn nhíu mày, "Việc tốn sức này sau này để ta làm là được rồi."
"Mua đồ ăn sao tính là tốn sức được..." Trà Cửu hoạt động cánh tay, giải thích, "Đây không phải ta mua, cô bán cá trả ơn anh, nhất quyết đòi tặng ta."
Nói xong, nàng huých tay Lục Tư Áo, trêu chọc: "Chẳng phải anh nói không đáng thương người ta sao? Sao lại lén lút làm việc tốt?"
Lục Tư Áo không thấy có gì: "Ta không giúp cô ta, chẳng qua cô ta chia sẻ cho ta rất nhiều thực đơn tốt cho phụ nữ mang thai, coi như là giao dịch ngang giá, ta có thể giúp cô ta xử lý cái tên không ra gì kia."
Trà Cửu cười: "Rõ ràng trong lòng mềm nhũn mà miệng lại cứng như vậy."
Quả thực là chỗ cứng thứ hai trên người hắn.
Lục Tư Áo cúi xuống hôn nàng một cái, "Mau vào nhà thôi, ta đã chuẩn bị ô mai cho nàng rồi, hai mẹ con vừa ăn vừa chơi, ta đi nấu cơm cho nàng."
Hắn làm lính đánh thuê kiếm được không ít tiền, thừa sức thuê người giúp việc giỏi giang để lo toan hết thảy.
Nhưng hắn vẫn thích ở cùng Trà Cửu, lại tự tay làm mọi thứ.
Việc đó khiến hắn cảm thấy rất mới mẻ.
Trước khi đóng cửa, Lục Tư Áo để lại một miếng cá tươi ở cửa.
Để cho một con mèo hoang màu xám hay lui tới khu này ăn.
Mắt con mèo kia rất giống Trà Cửu, đơn thuần, trong trẻo, xinh đẹp...
Suy nghĩ của Lục Tư Áo đột ngột dừng lại.
Nuôi mèo hoang?
Đây là chuyện ngu xuẩn gì vậy.
Sao hắn lại quan tâm đến sự sống chết của một con mèo hoang chứ.
Nhưng cuối cùng, hắn vẫn không thu lại miếng cá kia.
Thậm chí còn bỏ thêm một miếng.
Có lẽ đúng như Trà Cửu nói, hắn không còn tự cách ly mình với thế giới một cách triệt để nữa.
Dù sao... Khi yêu một người, nội tâm sẽ không tự chủ mà bắt đầu trở nên mềm mại.
...
Vụ án Tập đoàn Thâm Hải sau hơn hai năm kiện tụng dây dưa rốt cuộc đã có kết quả.
Vệ Lan dốc hết gia sản cũng không thể đổi lại một phán quyết vô tội.
Trà Cửu và Lục Tư Áo đưa các con đến phiên tòa cuối cùng này.
Mấy trăm người từng là vật thí nghiệm đến làm chứng, lên án tội ác mà Vệ Lan đã gây ra cho họ.
Trong đó, một người cá da lấp lánh nhiều màu sắc ngồi trên ghế nhân chứng, hờ hững chải mái tóc ngắn màu vàng óng, thần sắc cô đơn.
Ai, tóc dài xinh đẹp không còn nữa, cho dù giờ có được tự do thì sao chứ...
Nghĩ một cách đau thương như vậy, hắn chợt thấy Lục Tư Áo đang ngồi trên khán đài, trong lòng ôm hai đứa bé con vừa tròn một tuổi.
Người cá dần dần mở to mắt.
Kẻ thù!
Cả con cái của kẻ thù nữa!
Người cá tức giận nghiến răng, khi đi ra khỏi hội trường, cố ý đi ngang qua Trà Cửu và Lục Tư Áo, âm trầm nhìn chằm chằm vào chiếc xe nôi sinh đôi, rồi duỗi móng tay sắc nhọn —— Một giây sau, các con trong xe lại hướng hắn cười khanh khách.
Rồi há miệng nhỏ xíu, lộ ra tám chiếc răng cá mập nhọn hoắt, cắn vào ngón tay người cá!
"A ——"
Người cá gào lên vang vọng cả tòa án.
Trà Cửu và Lục Tư Áo cúi đầu nhìn xuống, ngơ ngác...
Bạn cần đăng nhập để bình luận