Trường Sinh Phản Phái: Hoành Đao Đoạt Ái Liền Trở Nên Mạnh Mẽ

Trường Sinh Phản Phái: Hoành Đao Đoạt Ái Liền Trở Nên Mạnh Mẽ - Chương 671: Ma đạo phản phệ (length: 7729)

Từ lúc Tần Dịch quyết định đến gặp Hồn Phi, chuyện này đã không còn là sự lựa chọn của nàng.
Tâm của nàng có thể tạm thời chưa thuộc về, nhưng thân thể nhất định phải dâng hiến.
Tần Dịch đặt hai bàn tay trắng nõn của nàng lên vách đá trong đại điện. Bất chấp những lời cầu xin tha thứ, lắc đầu từ chối của Hồn Phi, hai người đã có sự tiếp xúc thân mật nhất.
Cuối cùng, Hồn Phi cầm một mảnh vải trắng dính máu, vẻ mặt phức tạp nhìn hắn: "Tại sao ngươi lại đối xử với ta như vậy?"
Tần Dịch kinh ngạc nhìn mảnh vải trắng: "Ngươi..."
Hắn đã sớm chuẩn bị tâm lý, Hồn Phi là vợ của Ma Đế tiền nhiệm, thật ra chỉ cần nàng đủ xinh đẹp thì những thứ khác hắn không cần quan tâm.
Nhưng điều khiến hắn vô cùng bất ngờ là, Hồn Phi lại là lần đầu tiên?
Sao có thể như vậy được?
Ma Đế tiền nhiệm, lẽ nào chưa bao giờ chạm vào nàng?
Chỉ cần là một người đàn ông bình thường, thì cũng không đến mức làm ra chuyện trái lẽ thường như vậy chứ?
Hay là... Hồn Phi đã bí mật... chữa trị thứ đó?
Nhưng với thân phận địa vị của nàng thì cũng đâu cần thiết phải làm như vậy.
Giờ phút này, trong ánh mắt kinh ngạc của Tần Dịch, Hồn Phi dường như hiểu ra, nàng cắn môi, nhẹ nhàng nói: "Ma Đế tiền nhiệm luyện công từ nhỏ đã bị tổn thương căn bản, không có khả năng làm chuyện đó, nên dù tại vị bao nhiêu năm cũng không có một mụn con nối dõi nào."
Thì ra là vậy! Luyện công bị tổn thương căn bản!
Ma Đế tiền nhiệm năm xưa là người duy nhất lĩnh ngộ được [Huyết Ảnh Ma Đao], chắc hẳn là do luyện [Huyết Ảnh Ma Đao] quá mức nên tự làm tổn thương mình.
[Huyết Ảnh Ma Đao] môn đao pháp này thật sự rất khó luyện.
Cho dù là có được nhờ huyết mạch, thì vẫn cần có ngộ tính, tiềm năng cùng đủ thời gian luyện tập mới có thể đạt đến độ thuần thục.
Ngoài ra, tác dụng phụ của đao pháp này cũng rất lớn.
Thứ nhất, đao pháp này có tính cuồng bạo cực lớn, là đệ nhất đao pháp của Ma tộc nên bản thân nó có thể thúc đẩy cảm xúc tiêu cực của người sử dụng.
Những người không kiểm soát được, rất dễ bị tẩu hỏa nhập ma, trở thành người bị ma tính chi phối.
Nếu vậy thì, rốt cuộc là người luyện đao hay là đao luyện người, rất khó phân biệt.
Thứ hai, [Huyết Ảnh Ma Đao] yêu cầu trong cơ thể hình thành một loại kỹ thuật nghịch chu thiên vận chuyển kỳ dị, giống như một loại phong ấn.
Khi đem loại phong ấn này dung nhập vào huyết mạch, ma lực, chỉ khi đạt được sự tương hợp tuyệt đối mới có thể luyện [Huyết Ảnh Ma Đao] đến đại thành.
Vì sao [Huyết Ảnh Ma Đao] có thể chém trúng đối thủ, làm vết thương mãi không khép miệng?
Đó là vì ma lực bên trong có dung nhập phong ấn nghịch chu thiên vận chuyển, như độc tố, theo lưỡi đao tạo vết thương. Phong Ấn Thuật sẽ lưu lại trên vết thương, khiến nó mãi không lành và chảy máu không ngừng.
Loại Phong Ấn Thuật này không phải là phong ấn bình thường, mà là tinh diệu và cao siêu hơn nhiều.
Nó yêu cầu người luyện phải đưa mỗi sợi ma lực vào phong ấn đó.
Và nếu người nào đó không làm chủ được phong ấn này, thì rất dễ bị nó ăn mòn, gây phản phệ.
Phải biết tác dụng của phong ấn này là để ức chế và phong đoạn.
Nó ức chế khả năng phục hồi và sinh lực, cũng như ngăn chặn tác dụng trị liệu của dược vật.
Cho nên, nếu ai đó luyện công sai cách, bị loại phong ấn này tổn thương đến bản thân, thì hậu quả khó lường.
Ma Đế tiền nhiệm cũng không kém cỏi về mặt thiên tư, đáng tiếc là thời gian của hắn không đủ!
Hắn đi lên từ chiến trường đầy máu tanh, không có thời gian để suy ngẫm về đao pháp.
Mà chỉ mỗi lần từ trong chiến đấu, trong cái chết để tôi luyện đao pháp thuần túy hơn.
Điều này đã tạo ra một mối nguy hại tiềm ẩn lớn cho thân thể của hắn.
Tác dụng phụ của [Huyết Ảnh Ma Đao] chẳng những ức chế khả năng đàn ông của hắn, thậm chí còn có thể ngăn chặn sinh lực của hắn kéo dài tuổi thọ.
Có lẽ đoản mệnh của hắn cũng có liên quan đến [Huyết Ảnh Ma Đao].
"Vậy nên, bốn phi tử của Ma Đế tiền nhiệm đều vẫn còn là con gái sao?"
Tần Dịch lập tức hỏi ra suy đoán của mình, trong ánh mắt cũng bùng lên sự chờ đợi nồng nhiệt: "Vậy Cốt Phi, Huyết Phi, Đế Phi đều vậy à?"
Hồn Phi ánh mắt phức tạp gật đầu: "Ma Đế tiền nhiệm, chưa từng chạm vào bất cứ người phụ nữ nào."
Tần Dịch nói: "Nếu vậy thì các nàng càng không cần phải đi theo hắn. Giờ làm nữ nhân của ta, cùng ta chứng kiến Ma tộc từ suy yếu trở nên cường đại, chẳng tốt sao?"
"Cốt Phi, Huyết Phi, Đế Phi đều giữ vững sự kiên trì của mình, chỉ có một mình ta phản bội, nhất định sẽ bị ngàn người chỉ trích..."
Hồn Phi đột nhiên ngẩng đầu, vừa ngượng ngùng, vừa bất đắc dĩ.
Hóa ra nàng không phải không muốn bước ra khỏi giới hạn, mà chỉ là sợ hãi phải bước ra bước đó.
Hơn 500 năm qua, bây giờ nàng mới lần đầu tiên cảm nhận được cảm giác làm phụ nữ.
Tần Dịch... thật cường tráng!
Hai người như là ông trời tác hợp vậy, phù hợp một cách kỳ lạ, khiến nàng mãi không quên...
Đây là do định mệnh sắp đặt? Hay duyên trời tác thành?
Tần Dịch bắt được trọng điểm trong lời nói của nàng, bất ngờ nhìn nàng: "Nói cách khác, nếu Cốt Phi, Huyết Phi, Đế Phi đồng ý làm nữ nhân của ta thì nàng cũng sẽ bằng lòng, đúng không?"
Hồn Phi buông tay xuống, nắm chặt miếng vải trắng trong tay, "Ngươi bá đạo như vậy, người ta còn có lựa chọn khác sao? Chỉ là, nếu Cốt Phi không đồng ý, vậy ta sẽ quyết không đi theo."
Khi nói câu cuối cùng, Hồn Phi nhìn thẳng vào mắt hắn với ánh mắt kiên nghị.
Đây không phải là trò đùa, mà là lời thật lòng của nàng.
Phụ nữ Ma tộc, nhiều người không quan tâm đến danh tiết.
Ví dụ như công chúa Ngả Toa của Huyết Ma tộc, lần đầu gặp mặt Tần Dịch đã chủ động đòi cùng hắn làm loạn.
Lúc đó công chúa Ngả Toa đã có hôn ước với Áo Càn.
Nhưng nàng không thèm quan tâm đến điều đó, thậm chí còn chủ động trêu chọc Tần Dịch, nếu nàng kể chuyện này cho Áo Càn, hỏi Tần Dịch có sợ không!
Điều này cho thấy phụ nữ Ma tộc, ít nhất là những người dưới cấp công chúa, đều rất phóng khoáng, không hề để ý đến khái niệm quan hệ nam nữ.
Nhưng Hồn Phi lại là người ở đỉnh cao của Ma tộc.
Có lẽ sẽ khác, người càng có thân phận cao thì càng quan tâm đến danh tiếng.
Những người phụ nữ không sợ cả cái chết, điều họ quan tâm nhất có lẽ chỉ là danh dự còn sót lại.
"Tốt, nhưng nàng cho ta chút thời gian, ta sẽ khiến cho Cốt Phi đồng ý." Tần Dịch tràn đầy tự tin.
Hồn Phi cúi đầu, vì chính mình, lấy hết dũng khí nói: "Ba ngày, nhiều nhất là ba ngày, ta sẽ ở lại đây, không đi đâu hết. Ba ngày sau nếu như ngươi không đạt được sự đồng ý của Cốt Phi, ta sẽ tự động quay về ma mạch."
"Được!"
Ba ngày thì ba ngày, Tần Dịch cảm thấy hắn vốn dĩ không cần đến ba ngày.
"Ngươi bây giờ... xin hãy thả ta ra."
Hồn Phi đẩy ngực hắn, muốn đẩy hắn ra.
Lưng nàng đã hoàn toàn dựa vào vách tường, thật sự không còn chỗ nào để lùi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận