Trường Sinh Phản Phái: Hoành Đao Đoạt Ái Liền Trở Nên Mạnh Mẽ

Trường Sinh Phản Phái: Hoành Đao Đoạt Ái Liền Trở Nên Mạnh Mẽ - Chương 465: Ta nữ nhân (length: 7968)

"Nói đến, còn có chuyện này, ta muốn biết một chút."
"Chuyện gì?"
"Liên quan tới chuyện của ngươi, ngươi có người trong lòng không?"
Hương Lăng tiểu thư u oán nhìn hắn: "Nếu ta có người trong lòng, mới... Mới sẽ không như thế này với ngươi."
Nhiệm vụ đoạt ái bằng Hoành đao đã tồn tại, nàng chỉ cần không có người trong lòng, vậy có nghĩa hôn nhân của nàng đã được sắp đặt.
"Tổ mẫu ngươi đã sắp xếp hôn sự cho ngươi?"
"Ừm... Xem như vậy đi. Theo kế hoạch ban đầu, nếu như 3 tháng sau ta thất bại trong việc tranh đoạt vị trí thánh nữ, vậy ta sẽ bị sắp xếp gả đi, chỉ là, đối tượng ban hôn là ai, ta còn không biết."
"Vậy bây giờ ngươi có thể là người của ta, không được phép tái giá cho người khác."
Hương Lăng tiểu thư khúc khích cười một tiếng: "Đây là ý muốn sở hữu của đàn ông sao? Ngươi muốn chiếm làm của riêng ta sao?"
Tần Dịch vòng tay ôm lấy vòng eo mềm mại của nàng, kéo nàng vào trong ngực thật chặt: "Sao, ngươi không muốn sao?"
Hương Lăng tiểu thư kinh hô một tiếng, nhẹ "A" trong miệng, khẩn trương nói: "Ta... Ta nguyện."
Tố Nữ trì sắp tới gần, Tần Dịch liền lập tức thu hồi ngàn dặm thuyền.
Hắn ôm lấy Hương Lăng tiểu thư run rẩy chân, chớp liên tục, rất nhanh liền đến chân núi Ngọc Lan lĩnh của Tố Nữ trì.
"Thân thể của ngươi, còn đi được chứ?"
"Được... Được."
Hương Lăng tiểu thư theo trong ngực hắn bước xuống, mặc dù đôi chân ngọc thon dài vẫn còn chút mềm nhũn, nhưng đi lại thì đã có thể.
"Ngươi muốn đi cùng ta sao?" Hương Lăng hỏi hắn.
Tần Dịch: "Ta thì không đi được, ta về Tụ Hiền phong...Chờ tin tức của ngươi."
Về phía Hương Lăng, hắn cũng không lo lắng tổ mẫu nàng không tin.
Bởi vì cảnh giới của Hương Lăng tiểu thư bây giờ đã bị hắn thành công nâng lên tới Hợp Thể sơ kỳ, đó là cảnh giới thật sự.
Để một người phụ nữ Phân Thần hậu kỳ, trong vòng một ngày ngắn ngủi đột phá lên Hợp Thể sơ kỳ, năng lực này, cho dù là tứ đại Thiên Quân của Tố Nữ trì, cũng khó có thể làm được.
Mà Tần Dịch lại làm được, chỉ riêng điểm này, cũng đủ để bà bà Ngọc Nhàn xem trọng hắn.
Việc hắn muốn trở về Tụ Hiền phong, cũng là muốn xem Ngọc Nhàn bà bà, sau khi biết được năng lực và thực lực của hắn, sẽ dùng phương thức và thái độ nào để đón hắn ra ngoài.
Đồng thời, hành động này của hắn cũng là đang nhắc nhở bà bà Ngọc Nhàn.
Ngươi bố trí ta ở Tụ Hiền phong, nhưng ta vẫn vào được và ra được, đồng thời còn có thể tiếp xúc được với tôn nữ bảo bối của ngươi.
Vậy nên, về sau phải đối đãi với ta như thế nào, các ngươi Ngọc Lan lĩnh tự xem mà làm.
"Ta đi trước."
Sắp xếp xong Hương Lăng tiểu thư, Tần Dịch lóe lên rồi biến mất ở chân núi Ngọc Lan lĩnh.
Một thoáng sau, hắn đã trở lại Tụ Hiền phong.
Mà Tụ Hiền phong lúc này, cũng có chút náo nhiệt.
Tại Tụ Hiền quảng trường của Tụ Hiền phong, một thanh niên anh tuấn oai hùng đang chắp tay sau lưng lắng nghe sự lên án đầy nước mắt của các hộ đạo giả vừa được tuyển chọn.
"Tần Dịch đó, không phải thứ tốt lành gì, hắn... hắn không biết dùng yêu pháp gì, lại...lại khiến ta và Hà Thế Khải... phát sinh...quan hệ không đứng đắn."
Một đệ tử tên Chu Tại Nguyên vừa đấm ngực vừa dậm chân nói.
Một người khác tên Hà Thế Khải thì cố gắng giữ khoảng cách với hắn, quan hệ của hai người lúc này có chút vi diệu.
"Hai chúng ta đều là đàn ông mà, đàn ông với đàn ông... ta nhổ vào..."
Nhưng, người thanh niên anh tuấn kia, lại không muốn nghe những chuyện vớ vẩn này.
Hắn chỉ vào tượng gỗ trong tay: "Ngươi xác định, Tần Dịch mà ngươi nói, chính là Tần Dịch mà ta muốn tìm?"
Chu Tại Nguyên nghiến răng nghiến lợi: "Chính là hắn, hắn hóa thành tro ta cũng nhận ra."
Thanh niên anh tuấn nheo mắt, ngọn lửa thù hận trong lòng bùng cháy.
Lúc này hắn có chút hưng phấn, lại có chút kích động.
Đây gọi là gì?
Đi mòn gót sắt tìm không thấy, gặp được chẳng tốn chút công phu?
Lão tử còn đang nghĩ dành thời gian về Càn Vực để tính sổ với ngươi, kết quả ngươi lại tự mình chui đầu vào chỗ chết, đến Tố Nữ trì này!
"Những chuyện ngươi làm với ta ngày trước, bây giờ, lão tử nhất định phải bắt ngươi trả gấp bội. Ta sẽ khiến ngươi muốn sống không được muốn chết không xong."
"Hắn bây giờ ở đâu?" Thanh niên anh tuấn kia chính là Hoa Vân Phong.
Tuy hắn cũng đi ra từ Tụ Hiền phong, nhưng thân phận bây giờ của hắn đã khác, hắn là đệ tử thân truyền của thánh nữ.
Hắn lại càng lập nên một tốc độ thần thoại, chỉ trong vòng bốn tháng từ một kẻ bị phế căn cơ, tu thành Xuất Khiếu.
Nếu không phải vì hắn là người ngoại tộc, thì với thiên phú và tư chất của hắn, ở Tố Nữ trì chắc chắn sẽ được bồi dưỡng trọng điểm.
Dù là như vậy, trước mắt tứ đại Thiên Quân đều rất xem trọng hắn, có vị Thiên Quân nào đó thậm chí còn muốn gả tôn nữ cho hắn, dùng quan hệ thông gia này, giữ chân hắn ở lại Tố Nữ trì.
Vì thế, khi hắn quay về Tụ Hiền phong, thì người quản lý Tụ Hiền phong cũng phải khách khí với hắn vài phần.
Còn đối với đám người hộ đạo giả đang tuyển chọn, Hoa Vân Phong cao cao tại thượng, ánh mắt ngạo nghễ, xem bọn họ như xem một lũ kiến hôi.
"Hắn bây giờ..." Chu Tại Nguyên lắc đầu: "Trước đó hắn có mâu thuẫn với chúng ta, sau khi hắn dùng yêu pháp gì đó để hãm hại chúng ta thì đã mất dạng."
Hà Thế Khải nghiến răng nói: "Hắn chắc chắn là sợ bị chúng ta trả thù, nên mới trốn đi."
Tóm lại, hắn vẫn còn ở trong Tụ Hiền phong.
Tụ Hiền phong có kết giới ngăn cách, người bên ngoài không vào được, người bên trong không ra được.
Thằng nhãi Tần Dịch đó, đã không ra được thì chắc chắn là đang trốn ở đâu đó.
Hoa Vân Phong với thái độ bề trên, ngồi xuống một chiếc ghế, cất giọng nói: "Tìm hắn ra cho ta, ai tìm được hắn, ta nhất định sẽ có trọng thưởng."
Bên kia đang náo nhiệt bàn tán.
Hàng trăm người ở quảng trường Tụ Hiền đều đang xôn xao bàn luận.
Còn Tần Dịch vừa mới trở về Tụ Hiền phong, đang định tìm một chỗ nghỉ ngơi ở giữa vách núi để đợi bà bà Ngọc Nhàn đến đón. Ai ngờ, thính giác nhạy bén của hắn bỗng nhiên nghe được có người đang bàn luận về mình ở quảng trường Tụ Hiền.
Đồng thời, từ giọng nói của những người này, hắn còn nghe được một giọng nói quen thuộc.
Chỉ là nhất thời, hắn không thể nhớ ra chủ nhân của giọng nói này là ai.
Ngoài ra, 【 Chung Cực Tham Trắc Thuật 】 của hắn bỗng nhiên cũng cảm ứng được ngoài ý muốn, trong tám thần vật có một thần vật, lúc này đang ở trên Tụ Hiền phong, tỏa ra dao động mãnh liệt.
"Ái chà, bảo vật này biết di động, vậy nghĩa là nó đang ở trên người ai đó."
"Bây giờ bảo vật này tới Tụ Hiền phong, chẳng lẽ có người muốn tặng bảo bối cho mình sao?"
Vừa có ý nghĩ này, hắn liền nghe được Hoa Vân Phong nói câu cuối trên đài cao: "Tìm hắn ra cho ta, ai tìm được hắn, ta nhất định sẽ có trọng thưởng."
Tần Dịch lúc này bật cười, rõ ràng đây là đang cố ý nhắm vào hắn.
Ở cái nơi Tố Nữ trì này, mà hắn lại có thể gặp được người có ân oán với mình?
Hắn nhẹ nhàng lóe người từ giữa vách núi, một giây sau, đã xuất hiện trong đám người ở quảng trường Tụ Hiền.
Bởi vì hắn thu liễm khí tức đến gần như hoàn mỹ, nên việc hắn đột ngột xuất hiện cũng không gây ra bất cứ sự chú ý nào.
Hắn tò mò nhìn lên đài cao, khi hắn thấy được bóng dáng anh tuấn oai hùng kia, nụ cười trên mặt hắn đột nhiên trở nên đặc sắc.
Hoa Vân Phong!
"Thì ra là hắn!"
Quả đúng là, nhân sinh nơi nào mà không gặp lại!
Bạn cần đăng nhập để bình luận