Trường Sinh Phản Phái: Hoành Đao Đoạt Ái Liền Trở Nên Mạnh Mẽ

Trường Sinh Phản Phái: Hoành Đao Đoạt Ái Liền Trở Nên Mạnh Mẽ - Chương 607: Thật tốt (length: 8064)

Chỉ là vũ khí trong tay nàng, vậy tính là vũ khí gì?
Chỉ lớn hơn trứng chim bồ câu một chút, có thể xuyên qua cơ thể người, hay là đánh nát thần hồn?
Nhưng mà Ngọc Linh Lung vừa nói sẽ không làm tổn thương đến nàng, vũ khí này chắc không có lực sát thương lớn đến vậy.
Trong lòng nàng tràn ngập đủ loại suy đoán, Tần Dịch nhận lấy vũ khí, rồi dùng nó luôn.
Một giây sau, Bích Du tỷ tỷ run rẩy toàn thân, bắt đầu hơi hối hận vì đã đồng ý một cách sảng khoái như vậy...
...
Trên không Tố Nữ trì, Nhân Tiên kiếp đang ngưng tụ đến độ nồng đậm nhất thì bị một trận cuồng phong thổi qua, tất cả điềm báo thiên kiếp trong khoảnh khắc biến mất không chút dấu vết.
Ngọc tỷ tỷ trả thù đương nhiên không chỉ có một lần là bỏ qua, mà là từ ngày đầu tiên bắt đầu kéo dài suốt ba ngày.
Trong ba ngày này, Bích Du tỷ tỷ thành công đạt đến tu vi Địa Tiên, nhưng cũng đồng thời, đối với vũ khí bí mật của Ngọc tỷ tỷ, tràn đầy tâm lý mâu thuẫn vô cùng phức tạp.
Nàng đối với vũ khí kia vừa sợ hãi lại vừa có chút yêu thích.
Sau ba ngày, Ngọc tỷ tỷ cũng làm đúng như lời đã nói, xóa bỏ hết ân oán trước đây với nàng.
Nhưng mâu thuẫn dù giải quyết, hai người về sau có lẽ cũng sẽ không qua lại với nhau nữa.
Ngọc tỷ tỷ cũng không trở về Ngọc Lan lĩnh, mà ở lại thánh nữ Hải Đường lĩnh.
Từ ngày đó trở đi, Ngọc tỷ tỷ bắt đầu lộ diện một cách công khai.
Tất cả mọi người ở Tố Nữ trì sau khi biết tin nàng phục sinh, có người vui mừng, có người lo lắng, tâm trạng mỗi người mỗi khác.
Có vui mừng, như những người ở ngọn núi ngọc lan từng thân thiết với nàng.
Có ghen tỵ, ghen ghét nàng lần này còn lợi hại hơn trước kia, không chỉ thành Địa Tiên mà vẫn trẻ trung xinh đẹp như vậy, thậm chí trông còn trẻ và đầy sức sống hơn trước.
Cũng có phẫn nộ bất mãn, châm biếm nàng vừa về đã nắm đại quyền, một lần nữa trở thành người nắm quyền đứng đầu Tố Nữ trì.
Nhưng những người thứ ba này, cơ bản đều là tức giận mà không dám nói gì, bởi vì ngay cả Bích Du tiên tử còn bị lép vế, người khác còn có gì mà nói nữa?
Về sau Tần Dịch cũng dành ra hai ngày, đến Thiên Thảo Lư, giúp Tuyết tiên tử cũng tăng lên đến tu vi Địa Tiên.
Sau khi giúp những nữ nhân này đều đạt đến trình độ Địa Tiên, hắn cũng bắt đầu thu xếp để rời khỏi Trung Cung vực về lại Càn Vực một chuyến.
Càn Vực tiếp giáp với Ma giới, muốn đến Ma giới, con đường nhanh nhất cũng là đi thẳng qua khu biên giới Càn Vực.
Trước khi rời đi, hắn cố ý giúp Tuyết tiên tử làm ra rất nhiều loại phân bón nước đặc biệt.
Tuyết tiên tử không tranh quyền thế, ôn nhu trầm lặng khiến mỗi lần ở cùng nàng, Tần Dịch đều vô cùng an tâm và thư thái.
Vì vậy hắn đã quyết định, đem một tấm 【Thanh Tiên thể nghiệm thẻ】 giao cho Tuyết tiên tử.
Để sau này khi hắn không có ở Tố Nữ trì, nếu Tố Nữ trì gặp phải nguy cơ lớn, có thể dùng lá bùa này để hóa giải nguy cơ.
Việc giao 【Thanh Tiên thể nghiệm thẻ】 cho Tuyết tiên tử, cũng là vì nàng có tính tình điềm tĩnh, không tranh quyền đoạt vị.
Nếu đổi thành người khác, như Bích Du tiên tử, có 【Thanh Tiên thể nghiệm thẻ】 không chừng nàng sẽ muốn tranh quyền với Ngọc tỷ tỷ.
Còn Ngọc tỷ tỷ mà có 【Thanh Tiên thể nghiệm thẻ】 có khi cũng sẽ bành trướng mà ảnh hưởng đến đạo tâm.
Thánh nữ Tình tỷ tỷ nàng một lòng với Ngọc tỷ tỷ, đã không cho Ngọc tỷ tỷ, đương nhiên cũng không thể cho nàng.
Còn về Ngọc Kỳ Linh và Hương Lăng, hai người tính tình một người bướng bỉnh, một người lại tản mạn, đều không thích hợp để giao phó trọng trách này.
Chỉ cần có 【Thanh Tiên thể nghiệm thẻ】 ở đó, vậy sau này cho dù Tiên giới lại có tiên nhân hạ phàm, bằng lá bùa này, tuyệt đối có thể giết một tên, đến hai tên thì giết cả đôi.
"Ngươi bao giờ trở lại?"
Ngày hôm ấy, trước khi đi, Tuyết tiên tử mặc váy dài màu tím nhạt, tiễn hắn ra ngoài Thiên Thảo Lư, ánh mắt luyến tiếc không rời.
"Nhanh thì một hai tháng, lâu thì nhiều nhất nửa năm, nhanh thôi."
Đối với người tu đạo mà nói, thời gian mấy tháng, có khi tĩnh tọa một lát đã qua, thật sự không tính là lâu.
Tuyết tiên tử mân mê váy, mấy lần muốn nói lại thôi.
Tần Dịch nâng mặt nàng lên, hỏi: "Sao vậy? Muốn nói gì à?"
Tuyết tiên tử ngượng ngùng cúi đầu: "Trước đây các thánh nữ có đến tìm ta luyện chế dưỡng thai hoàn."
Tuyết tiên tử luyện đan dược, có thể xem là đệ nhất ở Trung Cung vực.
Mà đan phương của Tố Nữ trì, dược luyện ra có tác dụng vô cùng tốt với thai nhi, các tộc nhân trong phái khi mang thai đều sẽ đến Thiên Thảo Lư cầu dược.
Vì vậy, các thánh nữ cũng không ngoại lệ.
"Ta nhìn sắc mặt các nàng, có phải các nàng đều đã mang thai rồi không?"
"Ừm."
"Là của ngươi sao?"
Tuyết tiên tử dù không tranh quyền thế, nhưng cũng không phải người ngu, có những việc vẫn có thể nhìn ra.
"Đúng vậy." Tần Dịch cũng vô cùng thẳng thắn.
Dù sao có hệ thống tăng hảo cảm, giữa các nữ nhân sẽ không xuất hiện tình huống ghen ghét nhau.
"À." Tuyết tiên tử bỗng nhiên buồn bã rũ tay xuống: "Vậy còn có Ngọc Linh Lung, Hương Lăng, thậm chí còn có cả Bích Du, đều là sao?"
Tần Dịch kinh ngạc, bình thường Tuyết tiên tử nhiều lắm cũng chỉ khai đàn giảng đạo ở Mẫu Đơn Lĩnh, phần lớn thời gian đều ở Thiên Thảo Lư nghiên cứu dược lý, không ngờ nàng vẫn biết nhiều chuyện như vậy.
Hắn vẫn thẳng thắn: "Ừm, đều đúng thế. Các nàng giúp ta trong tu đạo, mà ta cũng giúp các nàng, ngươi cũng giống như các nàng, xem như cùng nhau thành tựu, chúng ta đều là những người định mệnh sẽ đi cùng nhau."
"À." Tuyết tiên tử buồn bã, dường như cắn môi đến trắng bệch.
Tần Dịch vội dùng ngón tay gõ lên môi nàng, không cho nàng cắn mình: "Ngươi sao vậy?"
Tuyết tiên tử tủi thân, nước mắt lưng tròng: "Có phải ngươi ghét bỏ ta, đúng không?"
Tần Dịch: "Vì sao lại nói thế?"
Tuyết tiên tử tủi thân lắp bắp nói: "Bởi vì ta là... quả phụ mà."
"Đừng nói lung tung." Tần Dịch dùng ngón tay chặn đôi môi mềm mại của nàng: "Quả phụ cái gì mà quả phụ, lần đầu của ngươi là cho ta, người chồng trước của ngươi chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa thôi, không tính là quả phụ. Hơn nữa, dù là quả phụ thì sao? Ta thích ngươi chính là thích ngươi, bất kể thân phận gì của ngươi, ta đều thích ngươi."
Tuyết tiên tử tâm tình phập phồng, lấy hết dũng khí mới nói ra nguyên nhân uất ức trong lòng: "Vậy tại sao... ngươi không cho ta mang thai?"
Nghe được lý do này, Tần Dịch lúc này mới bật cười.
Hóa ra là vì chuyện này...
Tuy Tuyết tiên tử không ghen tuông với những nữ nhân khác, nhưng loại so sánh như vậy, ít nhiều gì vẫn sẽ khiến nàng cảm thấy có chút chênh lệch.
Những người khác đều mang thai, chỉ mỗi mình nàng thì không, điều này chẳng phải chứng tỏ Tần Dịch yêu thương nàng ít nhất sao?
"Ngươi muốn có thai sao?"
"Ừm."
"Nhưng ta không muốn ngươi có thai." Tần Dịch trả lời rất trực tiếp.
"Vì... sao?" Thân thể mềm mại của Tuyết tiên tử khẽ run lên, quả nhiên sao? Quả nhiên mình là người được yêu ít nhất sao?
Bị đả kích mạnh vào nội tâm, nàng đột nhiên cảm thấy trong lòng thật khó chịu.
Tần Dịch cười nhéo nhéo tai nàng, rồi tiến lại gần, nhỏ giọng nói: "Vì Tuyết nhi của chúng ta trắng trong không nhiễm bụi trần, ta rất thích, nếu ngươi cũng mang thai, vậy lần sau ta trở lại ai sẽ bầu bạn cùng ta?"
Tuyết tiên tử nghe những lời này, tâm trạng buồn bã lập tức như trăm hoa đua nở.
Mặt nàng đỏ bừng lên, căng thẳng thẹn thùng nói: "Ta... Ta... Vậy ta... Không có."
Trong lòng nàng như có nai con đang nhảy nhót, vừa mừng rỡ lại vừa được sủng ái, hóa ra hắn nghĩ như vậy.
Thật tốt!..
Bạn cần đăng nhập để bình luận