Trường Sinh Phản Phái: Hoành Đao Đoạt Ái Liền Trở Nên Mạnh Mẽ

Trường Sinh Phản Phái: Hoành Đao Đoạt Ái Liền Trở Nên Mạnh Mẽ - Chương 384: Đạo lữ quan hệ (length: 7985)

Lam Chấn Dũng nghe Tần Dịch nói một câu kia, cả người ngẩn ngơ.
“????” Lúc hắn vừa mới bước vào, điều đầu tiên nhận ra là vị đặc sứ Tần Dịch này tuy còn trẻ nhưng tu vi cao thâm khó lường.
Khí tức Hóa Thần kỳ hậu kỳ tỏa ra khiến hắn cảm thấy bất an, nơm nớp và căng thẳng tột độ.
Bởi vậy, hắn không dám lên mặt mà cung kính, khiêm tốn đối đãi.
Vậy mà sự cung kính của hắn lại đổi lại sự đáp lễ khách khí.
Đồng thời, khi thấy con gái Lam Hiểu Lộ thân mật đứng bên cạnh Tần Dịch, cùng với tiếng “Lam bá phụ” vừa thốt ra từ miệng Tần Dịch.
Trong nháy mắt, hắn như hiểu ra điều gì, lại như mờ mịt điều gì.
Hiểu Lộ?
Tần Dịch?
Quan hệ không hề nhỏ?
Giờ phút này, chỉ cần không phải người mù cũng nhận ra, hai người này chắc chắn có mối quan hệ.
Sau một hồi bàng hoàng, Lam Chấn Dũng cũng nhanh chóng ổn định lại cảm xúc và tâm trạng.
Ông ta cười ha hả: "Chuyện này... chuyện này ta không hề hay biết, Hiểu Lộ chẳng kể với ta một lời nào cả."
Trong lòng không khỏi trách cứ con gái, ngươi với Tần Dịch đã có quan hệ thế này, sao không nói sớm?
Khiến cha lo lắng hồi lâu, e rằng chuyện của em trai ngươi không giải quyết được.
Kỳ thật, có mối quan hệ này, thì có gì mà không thể giống như Trình Tâm Nguyệt ở Tuần Châu Thiên Nguyên cung, trực tiếp lấy được 3 suất chứ?
Lam Chấn Dũng nói xong, chỉ vào Lam Hiểu Thần 16 tuổi đứng bên cạnh: “Con trai ta là Lam Hiểu Thần, năm nay 16 tuổi, mới vào Kim Đan sơ kỳ, tư chất coi như tầm thường, không biết có được…” Tần Dịch không chờ ông ta nói hết câu đã đưa một lệnh bài cho Lam Hiểu Lộ đứng bên cạnh: “Bá phụ không cần khách sáo với ta, Hiểu Thần 16 tuổi đã nhập Kim Đan, tư chất không tệ, chỉ cần chịu khó tu luyện, tương lai ắt sẽ là rường cột chi tài.” Tần Dịch đưa cho lệnh bài, chính là Hỗn Thiên Lệnh!
Khác với những suất thông thường, những người lấy được suất đi đến Hỗn Thiên thư viện vẫn phải qua xét duyệt và phân phối.
Còn Hỗn Thiên lệnh, thì là thẳng chiêu, chỉ cần có tấm lệnh này, có thể chọn bất kỳ một phân viện nào mà gia nhập.
“Đây là Hỗn Thiên lệnh... cái này...” Trước đây Lam Chấn Dũng có chút chua Hổ Khiếu tông, nhưng bây giờ thì không hề.
Ngược lại, phải là Hổ Khiếu tông chua ông ta mới đúng.
“Đây là Hỗn Thiên lệnh, Hiểu Thần cầm lệnh này, sau này đến Hỗn Thiên thư viện báo danh, thì trực tiếp vào Kinh Tuyết viện. Hiện tại ta tạm thời là viện trưởng của Kinh Tuyết viện, Hiểu Thần tới đó, ta sẽ trọng điểm bồi dưỡng cho nó.” Lời này của Tần Dịch khiến Lam Chấn Dũng vừa giật mình lại kinh hãi.
Hóa ra Tần Dịch không chỉ là đặc sứ mà còn là viện trưởng tạm quyền của Kinh Tuyết viện tại Hỗn Thiên thư viện?
Thảo nào thực lực lại cao thâm khó lường như thế, còn trẻ như vậy mà đã có thực lực cỡ này, quả nhiên Hỗn Thiên thư viện không phải tầm thường.
“Đa tạ đặc sứ.” Ông ta liền lập tức ra hiệu cho con trai, để con mau mau tạ ơn.
Có một ân tình lớn như vậy, sau này tông chủ Hổ Khiếu tông chắc chắn phải ghen tị với ông ta.
Lam Hiểu Thần cũng khá rụt rè, tương đối căng thẳng, Tần Dịch không bảo hắn quỳ nên hắn chỉ có thể cúi người nói: "Cảm ơn đặc sứ."
Sau khi cảm ơn, Lam Chấn Dũng liền mời Tần Dịch đến Nguyên Tẫn Cốc làm khách.
Tần Dịch cũng không từ chối, chỉ nói là muộn một chút mới đến được.
Lam Chấn Dũng biết hắn còn phải gặp những người của các tông môn khác, nên không dám làm lỡ thời gian của Tần Dịch.
Sau khi liên tục cảm ơn, liền dẫn theo Lam Hiểu Thần ra ngoài trước.
Còn Lam Hiểu Lộ thì tất nhiên ở lại.
Cha nàng trong lòng rất rõ điều này, mà còn thấy vui vẻ.
Con gái của mình, có thể có quan hệ với viện trưởng Kinh Tuyết viện của Hỗn Thiên thư viện thì quả là phú quý trời cho.
Lúc ông ta ra khỏi hội quán này, tông chủ Hùng Tổ Anh của Hổ Khiếu tông đang chờ ông ở bên ngoài.
Hùng Tổ Anh cùng Hùng thị tam kiệt đi cùng, nhưng Tần Dịch không nói muốn gặp ông ta, cho nên ông ta cũng không đi vào.
Lúc này nhìn thấy Lam Chấn Dũng tươi cười rạng rỡ đi ra, ông ta tò mò vội vàng tiến tới hỏi: "Lão Lam, tình hình thế nào rồi?"
Lam Chấn Dũng, với tư cách là một tông chủ, lúc này cũng không thể nén nổi sự vui sướng, ông nắm tay đáp: “Xong rồi!” “Mấy suất?” Hùng Tổ Anh truy hỏi.
Hổ Khiếu tông ta đây nhưng là có được 2 suất đấy.
Lam Chấn Dũng vỗ vào đầu Lam Hiểu Thần đứng bên cạnh: “Chỉ có Hiểu Thần một suất.” Hùng Tổ Anh cười ha hả, “Cũng không tệ, Hiểu Thần có thể vào được Hỗn Thiên thư viện, Nguyên Tẫn cốc các người coi như là một môn song hùng rồi. Sau này, Nguyên Tẫn cốc dưới sự điều hành của hai tỷ đệ các ngươi, nhất định sẽ không kém người cha như ông đâu.” Lam Chấn Dũng vui vẻ gật đầu: “Đương nhiên là phải mạnh hơn ta rồi.” Hùng Tổ Anh: “Tuy Hổ Khiếu tông chúng ta có được hai suất, tính cả Hùng thị tam kiệt thì Hổ Khiếu tông sau này sẽ có năm đệ tử tốt nghiệp từ Hỗn Thiên thư viện, sau này tông phái số một của Lãnh Châu có lẽ thuộc về chúng ta thôi.” Lam Chấn Dũng cũng cười ha hả nói: “Nói về tông phái số một của Lãnh Châu, có lẽ vẫn phải là Nguyên Tẫn Cốc của chúng ta thôi.” Hùng Tổ Anh: “Nguyên Tẫn Cốc của ngươi đành đứng thứ hai đi, tuy Hiểu Lộ là đệ tử nòng cốt nhưng dù sao vẫn là con gái. Tương lai Nguyên Tẫn Cốc vẫn phải là Hiểu Thần làm chủ thôi. Một mình Hiểu Thần làm sao so với Hổ Khiếu tông ta những năm người được chứ.” Lam Chấn Dũng vẫn cứ cười ha hả: “Đông người chưa chắc đã là lợi thế, ít người cũng chưa chắc không phải là bất lợi.” Hùng Tổ Anh cười ha hả: "Lão Lam, ta biết ngươi ghen tị với ta, không sao cả, ngươi cứ ghen tị đi. Tương lai một thời gian dài ngươi còn phải ghen tị với ta dài dài."
Lam Chấn Dũng: “Ai ghen tị ai, cũng khó nói lắm. Hiểu Thần, lấy Hỗn Thiên lệnh của con cho Hùng bá bá con xem đi.” "Vâng."
Lam Hiểu Thần hai tay nâng ra một Hỗn Thiên lệnh.
Khuôn mặt tươi cười, vốn đang chuẩn bị đả kích thêm vài câu Hùng Tổ Anh sau khi nhìn thấy tấm lệnh bài này sắc mặt liền lập tức thay đổi.
Từ vẻ mặt tươi cười đến nghiêm túc, chỉ trong chớp mắt: “Hỗn Thiên lệnh?” Lam Chấn Dũng: “Chính là Hỗn Thiên lệnh.” Hùng Tổ Anh một tay giật lấy, trong tay xem đi xem lại: “Lấy đâu ra Hỗn Thiên lệnh thế? Ta nghe nói, đạt được nó là có thể vào thẳng thư viện, còn có thể tự chọn phân viện bất kỳ mà?” Lam Chấn Dũng vui vẻ nhướn mày, đắc ý nói: “Đúng vậy.” Hùng Tổ Anh: "Ngươi lấy ở đâu ra? Cái này... cái này rốt cuộc là lấy ở đâu ra?” Hai người bọn họ rõ ràng đều là tông chủ của một tông, lúc này nửa điểm hình tượng tông chủ cũng không có.
Cứ như hai ông chủ nhà quê đang so sánh nhà ai nhiều của hơn vậy.
Lam Chấn Dũng: “Đương nhiên là đặc sứ tặng.” “Không thể nào.” Hùng Tổ Anh lập tức phủ định.
Ông ta và Lam Chấn Dũng là bạn tốt nhiều năm, lời nói đả kích thì không nói ra, nhưng trong lòng rất rõ ràng.
Con trai ngươi tư chất bình thường thế, sao có thể được chiếu cố đặc biệt mà tặng cho Hỗn Thiên lệnh?
Trừ phi Nguyên Tẫn Cốc ngươi dâng hết cả gia sản. Ngay khi Hùng Tổ Anh đang phân tích nguyên nhân, ông ta mới phát hiện Lam Hiểu Lộ không đi ra cùng.
“Hiểu Lộ đâu?” “Con bé còn ở chỗ đặc sứ.” Lam Chấn Dũng vui vẻ xoa râu cười nói.
Hùng Tổ Anh lúc này đã hiểu, chỉ vào hội quán: “Chẳng lẽ Hiểu Lộ nó…” Lam Chấn Dũng gật đầu: "Hiểu Lộ có tới tám phần là có quan hệ đạo lữ với vị đặc sứ kia."
Hùng Tổ Anh nghe xong, trong lòng chua xót, giống như vừa cắn phải một quả mận xanh…
Bạn cần đăng nhập để bình luận