Trường Sinh Phản Phái: Hoành Đao Đoạt Ái Liền Trở Nên Mạnh Mẽ

Trường Sinh Phản Phái: Hoành Đao Đoạt Ái Liền Trở Nên Mạnh Mẽ - Chương 649: Bản cô nương nắm chắc thắng lợi trong tay (length: 7664)

"Ngươi... Ngươi đừng có quá đáng!"
"Ta chỗ nào có quá đáng với ngươi?"
"Trước đó hai trăm lần còn chưa xong, ngươi... Ngươi lại muốn hai trăm lần nữa, đây không phải là quá đáng là gì?" Mặt Hàn Cơ đỏ bừng, vừa thẹn vừa giận.
Tần Dịch dang tay ra, y hệt cái đám cơ sở giáo dục vô liêm sỉ thời sau này: "Tất cả đều là tự nguyện, ta có ép buộc ngươi đâu, đúng không?"
Lời tuy nói vậy, nhưng hắn đã cho nàng thấy rõ hiệu quả của lĩnh vực huyền băng.
Giống như đám cơ sở giáo dục nói, con của anh chị mua sách tham khảo thêm, thầy cô muốn dạy, dạy mới nắm bắt được trọng điểm, nhưng anh chị cũng có thể tự nguyện không mua.
Đã biết trước mắt có kết quả tốt hơn, ai mà không mua?
Nàng Hàn Cơ đã thấy rõ đích đến cuối con đường này, sao lại nhịn được không đi tiếp?
"Vả lại, ngươi đừng có bộ dạng ủy khuất như vậy, ở chỗ ta được tẩm bổ, về sau chưa chắc ngươi có cơ hội trải nghiệm như vậy đâu."
"Ai... Ai thèm? Ngươi cứ để Viêm Cơ của ngươi được tẩm bổ đi, bản cô nương không cần." Hàn Cơ xoay người, quay lưng về phía bọn họ, tay cầm một sợi tơ mỏng, vừa kéo vừa giật, trong tưởng tượng như đang nhổ lông Tần Dịch, nhổ thật mạnh, nhổ cho trọc lốc, hừ.
"Ha ha, nói nghe quyết liệt như vậy, vậy nếu như mấy chục năm cũng không được tẩm bổ thì sao?" Tần Dịch cười hỏi.
Hàn Cơ không muốn bàn về đề tài này, mắc cỡ chết đi được.
Nhưng nàng lúc này lại đang nén một cục tức, không kìm nén được mà cãi lại: "Đến lúc đó ta là vợ chính của công tử, có muốn tẩm bổ thì cũng có công tử, không cần đến ngươi lo."
"Ồ? Ngươi nói là Vân Tiêu công tử? Tiếc quá, ta phải nói cho ngươi biết một sự thật, theo nguồn tin đáng tin, Vân Tiêu công tử hắn không có khả năng làm đàn ông. Nói cách khác, ngươi muốn, hắn cũng không cho được ngươi."
"Ngươi nói bậy." Hàn Cơ phủ định ngay.
Ngay cả Viêm Cơ cũng lộ vẻ không tin.
Bởi vì hai người họ là thị thiếp của công tử, rất rõ công tử trước kia nam tính đến nhường nào.
Nếu không phải công tử tu luyện 【 Thiên Khải Thuần Dương Thuật 】 thì e là cả hai người bọn họ đã có thai rồi.
Tuy rằng công tử chưa từng đụng chạm theo đúng nghĩa với họ, nhưng họ đều biết công tử rất khỏe, rất đàn ông.
Ngay mấy hôm trước, công tử còn có một sự thôi thúc không thể kìm nén, hỏi họ bao lâu nữa mới đến ngày tận cùng của đồng tử 【 Thiên Khải Thuần Dương Thuật 】.
Nếu như công tử không có khả năng làm đàn ông, sao có thể hừng hực như vậy được?
Mà nói, ngươi Tần Dịch có được tin đáng tin từ đâu ra?
Hai người chúng ta là thị thiếp còn không biết, tin đáng tin của ngươi chắc không đáng tin.
"Tần Dịch, hình như công tử không có vấn đề gì." Viêm Cơ khẽ nói một câu.
Viêm Cơ muốn nói cho Tần Dịch biết, đừng có để bị lừa.
Hàn Cơ còn trực tiếp hơn, chỉ tay vào Tần Dịch nói: "Ngươi đang ghen tị với công tử."
Tần Dịch cười tủm tỉm nhìn hai người phụ nữ nói: "Hay là chúng ta cá cược đi?"
Hàn Cơ lúc này hận không thể cá thêm ván nữa, cá một ván, nàng muốn gỡ vốn, muốn lật ngược tình thế: "Cá cái gì? Nếu ta thắng, ngươi thua hai trăm lần, xì, ta mới không thèm, ngươi cho ta đánh hai trăm đấm, hơn nữa xóa hết số lần ta thiếu ngươi."
Tần Dịch: "Yêu cầu của ngươi nhiều quá rồi đấy, đã muốn đánh ta hai trăm đấm, lại còn muốn xóa hết nợ ta, tính ra kèo cược này không công bằng, nếu ta thắng thì ngươi phải đền ta tám trăm lần. Thế nào?"
Tám trăm lần!
Chắc đủ có thai vài đứa con!
Nhưng mà Hàn Cơ đang nắm chắc phần thắng trong tay, chuyện khác thì không biết, chứ liên quan đến tình hình cơ thể của Vân Tiêu công tử, ai mà rõ bằng nàng?
Tám trăm lần thì tám trăm lần, bà đây lại sợ ngươi sao?
"Được thôi, ta cá cược với ngươi."
"Lời nói không có bằng chứng, chúng ta vẫn dùng đạo nền hướng về Thiên Đạo mà thề."
"Được."
Hàn Cơ cô nương dưới sự kích động, cũng giống lần trước, vui vẻ hướng về Thiên Đạo thề.
Tần Dịch cũng phối hợp với nàng, y như vậy thề một lượt.
Sau đó, hắn nhìn sang Viêm Cơ: "Viêm Cơ, ngươi có muốn cược không?"
Viêm Cơ ngẩn ra, ta đã là người của ngươi, còn cược gì nữa?
"Vậy cược thế này, nếu ngươi thua, ngươi cứ chăm chỉ học ba mươi sáu thế đi. Được không?"
Viêm Cơ ngoan ngoãn gật đầu: "Không cần cược, nếu như ngươi muốn, ta... ta sẽ học."
Thuận theo, đây là những gì Tiên Vực dạy.
Đối với nam nhân của mình, tuyệt đối phải thuận theo.
Bây giờ nàng đã quyết tâm đi theo Tần Dịch, cũng sẽ tuyệt đối thuận theo hắn.
Tần Dịch thấy nàng như thế thì vui vẻ xoa đầu nàng: "Viêm Cơ của ta ngoan ngoãn hơn hẳn."
Nói xong, trong đầu hắn bỗng nhiên nảy ra một ý, liền mở kết giới của Cửu Hoa Tiêm Vân Đình.
Khi Cửu Hoa Tiêm Vân Đình lóe sáng đến cực hạn, nó lại bay trở về khu vực gần núi non của Ngọc Diện Linh Sơn.
Tần Dịch giơ tay làm tư thế mời: "Mời."
Hàn Cơ không hiểu nhìn hắn: "Làm gì?"
Tần Dịch: "Đã đặt cược rồi thì tất nhiên là phải nghiệm chứng kết quả chứ, bây giờ ngươi có thể về lại bên cạnh Vân Tiêu công tử rồi đấy... Khi nào nghiệm chứng xong, ta sẽ đến đón ngươi."
"Ngươi không sợ ta đi một mạch không quay lại sao?"
"Ừm, không sợ, lúc đó ta sẽ tặng Vân Tiêu công tử một bức tranh làm quà, ta nghĩ hắn chắc sẽ thích lắm."
Hàn Cơ nghiến răng nghiến lợi, vô liêm sỉ bỉ ổi, hỗn đản ác ma.
"Nhất định ngươi phải thua."
Hàn Cơ tức giận bỏ lại một câu rồi tung người nhảy ra khỏi đình.
Khi nàng vừa ra khỏi đình một giây thì Tần Dịch liền lập tức khống chế Cửu Hoa Tiêm Vân Đình bay mất.
Hàn Cơ "trông theo" Cửu Hoa Tiêm Vân Đình biến mất, trong lòng rối bời đủ thứ cảm xúc.
Cũng may, chỉ cần thắng lần này, thì sẽ giải quyết được hết mọi phiền toái.
Hàn Cơ hít thở sâu vài lần, bình tĩnh lại rồi nhằm hướng cũ bay trở lại Ngọc Diện Linh Sơn.
Ở nơi này, nàng cảm nhận được khí tức của công tử, tìm một lúc thì phát hiện Vân Tiêu công tử ở gần vách đá của một ngọn núi hoang.
Vân Tiêu công tử ngước nhìn lên trời, có vẻ đang nghĩ ngợi gì đó.
Hàn Cơ thấy hắn liền trở về, không hiểu có một sự bất an sâu trong tâm hồn nhảy lên.
"Công tử..."
"Sao ngươi lại về rồi?" Vân Tiêu công tử thấy nàng quay lại thì có chút kinh ngạc, nhưng cũng có chút nằm trong dự tính.
Hắn lạnh giọng: "Là tên bí ẩn cố tình thả ngươi về để chuyển lời cho ta sao?"
"A?" Hàn Cơ ngẩn ra, có phải vậy không?
Ban đầu nàng đang nghĩ đến một cái cớ khác, nhưng lời của công tử, có vẻ đây cũng là một lựa chọn tốt, thế là gật đầu: "Dạ đúng, tên bí ẩn thả ta về, để ta chuyển lời cho công tử."
Vân Tiêu công tử: "Lời gì?"
Hàn Cơ: "Hắn... hắn nói công tử không xứng ở nhân gian, hắn sẽ đuổi công tử về Tiên Vực."
Quá độc ác, Hàn Cơ không nỡ nói ra lời đó, tàn nhẫn nhất cũng chỉ đến mức này.
Vân Tiêu công tử cười lạnh: "Đuổi ta về Tiên Vực? Ngông cuồng thật đấy, hắn là ai? Dáng dấp thế nào?"
Hàn Cơ sao dám nói?
Chỉ cần nàng để lộ một nửa thông tin về Tần Dịch, thì e rằng Vân Tiêu công tử ngày mai sẽ nhận được ảnh chụp màn hình ngay.
Chỉ thấy nàng lắc đầu: "Hắn mặc áo đen che mặt, không thấy rõ mặt mũi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận