Trọng Sinh, Kiếm Tiền Mới Là Chính Đạo

Trọng Sinh, Kiếm Tiền Mới Là Chính Đạo - Chương 42: Thủ tịch vận doanh quan Vân Nhược Tịch (length: 8013)

Sở dĩ Trần Trạch muốn kéo Trần Hữu Phú cùng phát tài, là vì trong lòng hắn, toàn bộ tài sản hắn đang có đều nhờ vào mối quan hệ với Trần Hữu Phú, mới có thể tích lũy được mấy chục triệu tiền vốn, cho nên Trần Trạch vô cùng cảm kích hắn.
Hắn là một người có ơn tất báo, người khác kính hắn một thước, hắn kính người khác một trượng.
Trong phòng VIP khói thuốc lượn lờ, Trần Hào đang ra sức gọi điện thoại vay tiền, bố của hắn theo Trần Trạch làm ăn cũng kiếm được gần một trăm triệu, lần này hắn quyết định theo kiếm đậm, sau khi gọi điện thoại xong, cuối cùng chỉ có một người bạn chịu cho hắn mượn 5 triệu.
Nhưng mà, còn muốn hắn dùng tửu lâu Quảng Phủ làm thế chấp, Trần Hào không do dự trực tiếp đồng ý, hắn rút từ tửu lâu Quảng Phủ ra 3 triệu, trên người mình còn có 2 triệu, cộng lại cũng được 10 triệu.
Trần Hào hùng hổ nói: "Mẹ nó, bình thường uống rượu chơi gái với nhau, huynh huynh đệ đệ gọi nhau thân thiết, giờ hỏi mượn một hai trăm vạn lại đều nói không có tiền, ta coi như đã nhìn thấu bọn chúng rồi."
Trần Trạch cười nhạo nói: "Ngươi giao cái loại bạn bè lăng nhăng đấy, nhìn bề ngoài thì có vẻ oách, đến lúc cần lại chẳng có tí tác dụng nào, sau này bớt lui tới với loại người này đi."
Trần Hào gật đầu, "Trạch ca, chuyện em mua hợp đồng tương lai anh đừng nói với bố em, em muốn làm một sự nghiệp của riêng mình giống anh, tối nay coi như em đã thấy rõ bộ mặt thật của bọn chúng rồi, sau này không đi chơi bời với đám khốn kiếp kia nữa."
Trần Trạch gật đầu, sau đó nhìn về phía bàn tử, hỏi: "Bàn tử, mày có muốn theo mua chút không?"
Bàn tử xòe hai tay ra, "A Trạch, tao nghèo đến chỉ còn lại đống thịt mỡ trên người này, mày xem thử đáng bao nhiêu tiền."
Khóe miệng Trần Trạch giật giật, "Tao cho mày mượn 1 triệu có muốn không, đương nhiên không kể thắng thua đều phải trả, cũng không thể để mày chơi không được."
Bàn tử cười hắc hắc, "Muốn chứ, đương nhiên là muốn, mày muốn cho tao chơi miễn phí, tao cũng không để ý đâu."
"Cút."
Đối với Trương Kiệt Sâm, người anh em tốt hai đời, Trần Trạch đương nhiên là muốn chiếu cố một chút, cho hắn sống thoải mái hơn chút.
Lúc này, điện thoại di động vang lên, không cần đoán hắn cũng biết là Trần Hữu Phú gọi đến:
"Alo, chú Hữu Phú, nghĩ kỹ chưa?"
Đầu bên kia điện thoại: "A Trạch, chú nghĩ kỹ rồi quyết định mua vào 30 triệu, cháu xem làm thế nào thao tác?"
"Chú Hữu Phú, bạn của cháu bên kia cũng cần mua vào 11 triệu, sáng mai cháu chuyển tiền cho chú, sau đó chú cầm tiền qua Hương Cảng, tìm một người bạn tên Lý Tông Nhân, anh ta làm ở sở giao dịch chứng khoán, chú nhờ anh ta giúp đỡ."
"Được, lát nữa cháu gửi số điện thoại của anh ta cho chú."
Cúp điện thoại, Trần Trạch mở danh bạ ra tìm số của Lý Tông Nhân rồi gọi đi.
"Alo, chú Lý, còn nhớ cháu không?"
Đầu bên kia điện thoại truyền đến tiếng cười hiền hòa, "Nhớ chứ, nhớ chứ, Tiểu Trần à, ta mới hơn bốn mươi còn chưa đến nỗi lú lẫn, nói đi, cháu tìm ta có chuyện gì?"
"Chú Lý, là thế này, bạn của cháu để ý hợp đồng tương lai Bông, mai anh ta sẽ qua Hương Cảng, vì anh ta chưa mua hợp đồng tương lai bao giờ nên nhờ chú giúp một tay, đương nhiên, sẽ không để chú giúp không đâu, chỗ tốt anh ta nhất định sẽ cho chú, cái này chú yên tâm."
Nghe nói có chỗ tốt, Lý Tông Nhân vui vẻ nói: "Vậy được, mai ta đến bến cảng đón anh ta."
Cúp điện thoại, Trần Trạch đứng dậy rời khỏi phòng VIP, Trần Hào và bàn tử theo sát phía sau.
Đến quầy lễ tân tính tiền xong, mọi người ai về nhà nấy.
Về đến ký túc xá, Trần Trạch nhắn tin cho bàn tử, bảo ngày mai đến Gấu Trúc Thức Ăn Ngoài ký hợp đồng.
Sáng hôm sau, Trần Trạch chuyển tiền cho Trần Hữu Phú, cũng gửi cách liên lạc với Lý Tông Nhân cho ông. Sau đó, Trần Trạch đến Gấu Trúc Thức Ăn Ngoài.
Hắn đi thẳng đến văn phòng của Vương Khải Thành, gõ cửa, Dương Giai Lệ mở cửa ra nghiêng người cho hắn vào, thấy Vương Khải Thành đang chăm chỉ làm việc trước máy tính.
Trần Trạch không quấy rầy anh ta, mà ngồi ở bên cạnh bàn trà, Dương Giai Lệ ngồi đối diện pha trà cho hắn.
Vương Khải Thành làm xong việc, đi tới hỏi: "Ông chủ, chuyện tài xế ông định giải quyết thế nào, công ty chúng ta tài xế Gấu Trúc Thức Ăn Ngoài ở 21 thành phố toàn tỉnh, hiện tại đã lên đến 30.000 người, nếu xử lý không tốt sẽ rất phiền phức."
Trần Trạch ung dung đáp: "Yên tâm đi Vương tổng, tôi đã tìm ra phương án giải quyết rồi, tôi định giao việc tuyển tài xế ra bên ngoài cho công ty lao động, có nghĩa là, sau này chúng ta sẽ không trực tiếp ký hợp đồng với tài xế nữa, mà chỉ thuê làm theo kiểu gián tiếp."
Mắt Vương Khải Thành sáng lên, giơ ngón tay cái với hắn: "Tuyệt vời, ông chủ, chiêu này mà ông cũng nghĩ ra được, đúng là thiên tài, như vậy rủi ro của công ty sẽ được chuyển sang công ty lao động, lại còn có thể giúp chúng ta trốn thuế hiệu quả."
"Reng reng," điện thoại bàn nội bộ trong văn phòng vang lên, Vương Khải Thành đứng dậy đi nghe:
"Alo, ừm, công ty lao động Quảng Hưng... Được, cậu bảo anh ta đến phòng làm việc của tôi."
Chẳng bao lâu sau, cửa phòng làm việc mở ra, thấy bàn tử hôm nay ăn mặc vô cùng bảnh bao, tóc tai chải chuốt tỉ mỉ, anh ta đi đến bàn trà lấy Hoa Tử chia cho Vương Khải Thành và Trần Trạch.
"Chào anh, Vương tổng, tôi là Trương Kiệt Sâm, người phụ trách công ty lao động Quảng Hưng, do Trần đổng giới thiệu," bàn tử tự giới thiệu.
Vương Khải Thành thấy tuổi anh ta xấp xỉ với ông chủ, chắc là bạn của ông chủ, nên vô cùng khách sáo nói: "Anh Trương, mời ngồi xuống nói chuyện."
Tiếp đó, bàn tử thuật lại chi tiết hợp tác mà Trần Trạch nói cho anh ta tối qua với Vương Khải Thành.
Trong lúc hai người họ nói chuyện, Trần Trạch nghe một cuộc điện thoại xong liền rời khỏi văn phòng.
Nghe Trương Kiệt Sâm nói về chi tiết hợp tác, anh ta vẫy tay với thư ký: "Giai Lệ, cô ghi hết chi tiết hợp tác mà anh Trương vừa nói vào hợp đồng, rồi in ra hai bản để anh Trương ký."
"Vâng, Vương tổng."
Dương Giai Lệ lắc lắc mông lớn đi làm việc.
Trương Kiệt Sâm và Vương Khải Thành bắt tay nhau, cười nói: "Vương tổng, hợp tác vui vẻ."
"Hợp tác vui vẻ." Vương Khải Thành khách khí đáp.
Vương Khải Thành rót cho anh ta một chén trà, "Anh Trương, anh với Trần đổng nhà chúng ta là bạn thân à?"
Trương Kiệt Sâm gật đầu, "Hai chúng tôi là bạn chí cốt."
Vương Khải Thành tỏ vẻ đã hiểu ra, vài phút sau Dương Giai Lệ cầm hai bản hợp đồng tới, đưa cho họ.
Hai người lúc này ký tên vào, còn đóng dấu công ty lên trên.
Lúc này, Trần Trạch dẫn Vân Nhược Tịch đến, đồng thời giới thiệu với Vương Khải Thành: "Vương tổng, đây là tổng giám đốc đại lý ăn uống của tôi tại Quảng Thành, cô Vân Nhược Tịch, tôi điều cô ấy đến đảm nhiệm chức vụ giám đốc điều hành."
Vương Khải Thành đứng lên bắt tay lịch sự với cô, nói: "Chào cô, tôi là Vương Khải Thành, Gấu Trúc Thức Ăn Ngoài rất vui mừng được cô gia nhập."
Vân Nhược Tịch mỉm cười: "Vương tổng, tôi mới đến, mong được anh chiếu cố nhiều hơn."
"Chiếu cố thì không dám, bầu không khí công ty chúng tôi rất hòa đồng, hi vọng có thể cùng cô xây dựng một đội ngũ mạnh mẽ," Vương Khải Thành nói.
Sau khi hai người khách khí một lượt, Trần Trạch phân phó: "Chị Nhược Tịch, có gì không hiểu chị cứ hỏi Vương tổng, buổi chiều em còn có tiết học phải đi trước."
"Vâng, ông chủ."
Sau đó, Trần Trạch dẫn bàn tử rời đi.
Trần Trạch nói với bàn tử, sau này có khó khăn gì cứ việc tìm hắn, bàn tử nghe trong lòng ấm áp, hắn biết mình đã có được một người bạn chân chính...
Bạn cần đăng nhập để bình luận