Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai

Chương 3451: Tổ tiên nói như vậy, không thể không có nghe.

Chương 3451: Tổ tiên đã nói như vậy, không thể không nghe theo. Cửu Tiêu Phong đại bỉ đã tiến hành rất nhiều lần, đây là lần đầu tiên xảy ra vấn đề. Coi như là Đông Phương gia cũng không thể hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra. Chỉ có Lâm Mặc Ngữ là rõ ràng, nguyên nhân sâu xa chính là do Đông Phương Đoạn Thiên. Đông Phương Đoạn Thiên phong ấn hắc báo tám sao nhiều năm, lúc nào cũng cần một nguồn lực lượng lớn mạnh. Lực lượng hắn sử dụng đến từ nhiều phương diện, đại đạo bên ngoài thiên địa, bản nguyên linh mạch, đại trận thần phù Cửu Tiêu Phong lúc nào cũng hấp thụ lực lượng từ bên ngoài, còn có lực lượng cung cấp khi Cửu Tiêu Phong mở ra mỗi trăm năm một lần. Đông Phương Đoạn Thiên gần như dùng hết tất cả lực lượng có thể dùng để phong ấn hắc báo tám sao. Hiện tại Đông Phương Đoạn Thiên chịu đại đạo tiếp dẫn rời đi, đối với Cửu Tiêu Phong mà nói, chẳng khác nào một cuộc đại biến, Cửu Tiêu Phong tự nhiên sẽ xuất hiện đủ loại dị dạng. Pháp trận thần phù đã sớm đưa mọi người rời khỏi Cửu Tiêu Phong, kết quả này xem như không tệ rồi. Lâm Mặc Ngữ thấy Giang Nhược Tuyết trong đám người, nàng tươi cười rạng rỡ, không hề giống một số người khác thất vọng, ảo não, hiển nhiên là nàng đã tìm được thứ mình muốn. Giang Nhược Tuyết có vận may rất lớn, đương nhiên vận khí cũng sẽ không tệ, chỉ cần không quá vô lý thì về cơ bản đều có thể thành tâm toại nguyện. Đông Phương Vô Định tuyên bố Cửu Tiêu Phong đại bỉ kết thúc, không ít người bắt đầu rời đi. Lâm Mặc Ngữ cảm giác có một ánh mắt tràn đầy địch ý đang nhìn mình. Quay đầu nhìn lại thì thấy Phong Diệp lão tổ. Vị lão tổ Bát Cảnh đã từng xuất hiện cùng mình trong Cửu Tiêu Phong, đối với mình tràn đầy địch ý. Lâm Mặc Ngữ mỉm cười, cũng không để ý đến hắn. Có quá nhiều người mang địch ý với mình, nếu ai mình cũng phải để ý thì thật là mệt chết mất. Đông Phương Vô Định mang theo Giang Nhược Tuyết đến bên cạnh Lâm Mặc Ngữ, "Lâm tiểu hữu, không biết..." Lâm Mặc Ngữ nói, "Phải nói ở chỗ này sao?" Đông Phương Vô Định lập tức hiểu ý Lâm Mặc Ngữ, cười ha ha, "Mời Lâm tiểu hữu đi theo ta." Hắn dẫn Lâm Mặc Ngữ vào Đoạn Thiên thành, tiến vào Đông Phương gia. Trên đường đi người của Đông Phương gia đều gọi là lão tổ, cực kỳ tôn trọng Đông Phương Vô Định. Đông Phương Vô Định trở về viện của mình, đồng thời đuổi lui tất cả mọi người, mới nói, "Lâm tiểu hữu, bây giờ có thể nói." Lâm Mặc Ngữ lấy ra lệnh bài mà Đông Phương Đoạn Thiên đã cải tạo, "Thứ ngài muốn hẳn là ở trong này." Đông Phương Vô Định liếc mắt một cái đã nhận ra, tấm lệnh bài này chính là cái mình đã đưa cho Lâm Mặc Ngữ, thế nhưng nó rõ ràng đã được cải tạo. Hắn biết lai lịch của lệnh bài này, người có khả năng cải tạo nó chỉ có một người. Đông Phương Vô Định nhất thời kích động, hơi thở trở nên nặng nề, giọng nói cũng có chút run, "Tổ tiên còn ở đó sao?" Lâm Mặc Ngữ nói, "Vẫn còn, hiện giờ đã trở về thiên ngoại đại đạo, có lẽ tương lai các ngươi còn có thể gặp lại." Đông Phương Vô Định lộ vẻ mừng rỡ trên mặt, "Vẫn còn là tốt rồi, vẫn còn là tốt rồi!" Đối với những thế lực lớn như các gia tộc này mà nói, có một vị tổ tiên của mình trong thiên ngoại đại đạo thì quan trọng biết bao. Ý nghĩa là bọn họ có chỗ dựa, có cội nguồn. Đông Phương Vô Định nhỏ một giọt tiên huyết, dùng huyết mạch của Đông Phương gia để kích hoạt lệnh bài. Lệnh bài tự động bay lên, treo giữa không trung tỏa ra kim quang, Đông Phương Đoạn Thiên xuất hiện từ trong kim quang. Nhìn thấy Đông Phương Đoạn Thiên trong khoảnh khắc ấy, toàn thân Đông Phương Vô Định run rẩy, cung kính bái lạy, "Bất hiếu hậu bối Đông Phương Vô Định, bái kiến tổ tiên!" Giọng Đông Phương Đoạn Thiên từ từ truyền đến, "Bản tổ hôm nay nhờ có Lâm tiểu hữu tương trợ, mới có thể bảo toàn tính mạng trở về đại đạo, Lâm tiểu hữu là ân nhân của Bản tổ. Lâm tiểu hữu giữ lệnh bài này, các ngươi hãy coi như là Bản Tổ đích thân đến!" "Bản tổ sẽ báo cho phương pháp sử dụng Đoạn Thiên đao, đao này rất nguy hiểm, nếu không phải người đạt tới Đại Đạo cảnh thì không nên dùng. E rằng có họa phản phệ, không phải vạn bất đắc dĩ thì đừng nên dùng." Trong kim quang, Đông Phương Đoạn Thiên khẽ chỉ về phía Đông Phương Vô Định, một luồng thông tin tự nhiên chảy vào đầu Đông Phương Vô Định. Lâm Mặc Ngữ hiểu rõ, thứ mà Đông Phương Vô Định muốn thực chất chính là phương pháp thao túng Đoạn Thiên đao. Đoạn Thiên đao là pháp bảo của Đông Phương Đoạn Thiên, đã từng chém một đao đoạn thiên vực, suýt nữa chém đứt cả Nam Châu. Toàn bộ Đoạn Thiên thành thực chất chính là Đoạn Thiên đao. Vấn đề là bọn họ là hậu duệ của Đông Phương Đoạn Thiên nhưng lại không biết cách sử dụng Đoạn Thiên đao. Trong nhiều năm như vậy, hết thế hệ này đến thế hệ khác của Đông Phương gia đã nghiên cứu Đoạn Thiên đao nhưng đều không thu hoạch được gì. Hiện tại, bọn họ cuối cùng đã biết làm sao sử dụng Đoạn Thiên đao, dù là nó rất nguy hiểm, nhưng đối với Đông Phương gia thì đó là một con át chủ bài vô cùng đáng sợ. Đông Phương Đoạn Thiên biến mất, lệnh bài tự động rơi về trong tay Lâm Mặc Ngữ. Đông Phương Vô Định đứng dậy hành lễ với Lâm Mặc Ngữ, thái độ có chút cung kính, "Lâm tiên sinh, ngài là ân nhân của tổ tiên, cũng chính là ân nhân của Đông Phương gia ta, tương lai bất luận xảy ra chuyện gì, ngài cứ việc phân phó, Đông Phương gia nhất định dốc hết sức." Từ một tiếng Lâm tiểu hữu đã biến thành Lâm tiên sinh, Lâm Mặc Ngữ được Đông Phương Đoạn Thiên gọi là tiểu hữu, Đông Phương Vô Định nào còn dám gọi như vậy nữa, đó chẳng phải là muốn ngồi ngang hàng với Đông Phương Đoạn Thiên hay sao. Lâm Mặc Ngữ cười nói, "Ngài không cần khách sáo như vậy, tiền bối Đoạn Thiên đã làm rất nhiều cho đại lục bản nguyên, ta chỉ là giúp một chút việc nhỏ thôi, không đáng nhắc đến." Đông Phương Vô Định lại không cho là vậy, "Tổ tiên đã nói, thấy ngài như thấy người đến, tổ tiên nói như vậy thì không thể không nghe."... Lâm Mặc Ngữ nhìn Đông Phương Vô Định quả quyết như vậy thì cũng không cần nói gì thêm nữa, "Vậy thì nghe ngài vậy." Đông Phương Vô Định nói, "Ta sẽ bàn bạc việc này với mấy vị lão tổ trong nhà, sẽ mở tiệc để cảm tạ tiên sinh. Sau tiệc, lão phu sẽ dẫn Lâm tiên sinh đi kho báu, vật gì bên trong Lâm tiên sinh cứ tùy tiện mà chọn." Lâm Mặc Ngữ vốn đã định rời đi, nhưng Đông Phương Vô Định thực sự quá khách khí, hắn đành phải bằng lòng ở lại ăn một bữa, tiện thể gặp gỡ các lão tổ khác của Đông Phương gia. Đông Phương gia có tổng cộng năm vị lão tổ Cửu Cảnh, về thực lực thì mạnh hơn cả Hàn Thủy Thánh Địa. Một buổi đại tiệc được tổ chức trong suốt một ngày một đêm, những người được tham dự đều là những lão tổ Thất Cảnh trở lên của Đông Phương gia. Trong suốt bữa tiệc, Lâm Mặc Ngữ đã uyển chuyển nói về mối quan hệ của mình với Hàn Thủy Thánh Địa, hy vọng Đông Phương gia có thể xuất thủ giúp đỡ khi Hàn Thủy Thánh Địa gặp chuyện. Trong lúc nâng chén cạn chén, Lâm Mặc Ngữ và các vị lão tổ của Đông Phương gia đã trở nên quen biết. Đông Phương Vô Định truyền đạt lại lời của Đông Phương Đoạn Thiên, những lão tổ kia đều gọi một tiếng Lâm tiên sinh, đối với Lâm Mặc Ngữ vô cùng tôn kính. Lâm Mặc Ngữ cũng nhận ra được, Đông Phương gia vô cùng đoàn kết, giữa mọi người rất tin tưởng nhau, cũng không có chuyện tranh quyền đoạt lợi. Một gia tộc hòa thuận như vậy thì tốt hơn nhiều so với những gia tộc tràn đầy tranh đấu như Vũ gia. Sau bữa tiệc, Đông Phương Vô Định dẫn Lâm Mặc Ngữ đến kho báu, hắn là người giữ chữ tín, tùy tiện chọn bất cứ thứ gì. Lâm Mặc Ngữ chọn một pháp bảo Đạo Tôn bát cảnh, cho dù trong kho báu của Đông Phương gia cũng không có pháp bảo Đạo Tôn Cửu Cảnh, bát cảnh thì mình là nhất rồi. Một ngày sau, Lâm Mặc Ngữ rời khỏi Đông Phương gia, đi đến Lục Phong thương hội ở Đoạn Thiên thành. Hắn muốn hỏi Lục Phong thương hội mua tin tức về Tầm Thiên ấn, nhưng đáng tiếc là Lục Phong thương hội cũng không có tin tức nào liên quan. Lâm Mặc Ngữ biết, chỉ có hai khả năng, một là thực sự không có, Tầm Thiên ấn không phải là pháp bảo tầm thường, nếu như thực sự không có thì cũng không phải là không thể. Khả năng thứ hai là tin tức về Tầm Thiên ấn quá mức bí mật, chỉ có tam tổ mới biết và không bán ra bên ngoài. Nếu là khả năng thứ hai thì chỉ có cách gặp tam tổ để hỏi thôi. Lâm Mặc Ngữ không hề nóng vội, hắn biết nếu đến Phong thành ở Liệt Phong nhai thì có thể liên lạc với tam tổ. Xuyên Vân kiếm bay lượn trong Đoạn Thiên Vực, Tiểu Mai tay phải cầm chân một con linh thú, tay trái vẽ phù văn, đồng thời mở miệng hỏi, "Lão sư, tại sao ngài lại hy vọng Đông Phương gia ra tay giúp đỡ Hàn Thủy Thánh Địa vậy? Hiện tại Vấn Đạo Tông còn không lo nổi thân mình, căn bản không có sức để đối phó với Hàn Thủy Thánh Trì ngũ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận