Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai

Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai - Chương 3007: Để cho ngươi an tĩnh một chút, nghe không hiểu sao. (length: 8621)

Vỏn vẹn hai ngày sau, Tiểu Ngưu khí tức lần thứ hai ầm ầm tăng lên, nó đột phá đến cao giai Thiên Tôn.
Tiến vào tổ địa không đến mười ngày, Tiểu Ngưu đã liền đột phá hai cảnh giới, tốc độ này vượt xa mọi người.
Thần lôi đối với mỗi cá nhân hiệu quả không giống nhau, đối với Tiểu Ngưu mà nói, lần đầu tắm thần lôi, hiệu quả là tốt nhất. Thêm vào dòng máu nó cực kỳ mạnh mẽ, cuối cùng có thể nhanh như vậy tăng lên cảnh giới, cũng chẳng có gì lạ.
Tiểu Ngưu đến cao giai Thiên Tôn sau, thần lôi tầng thứ tư mang tới áp lực, cấp tốc suy yếu.
Tiểu Ngưu lập tức cảm thấy thư giãn rất nhiều, đang muốn phát ra một tiếng hét dài, toàn thân run rẩy, đầu vừa mới vung lên, còn chưa kịp kêu thành tiếng, bỗng nhiên một bàn tay nhỏ đã chụp lên đầu.
Bịch một tiếng, Tiểu Ngưu bị vỗ cho lảo đảo, tâm tình vừa mới tốt đẹp trong nháy mắt tiêu tan, nhưng Tiểu Ngưu lại một chút tức giận cũng không dám phát. Nó rất rõ, chủ nhân của bàn tay nhỏ này, là sự tồn tại mà mình không chọc nổi.
Không liên quan đến cảnh giới, không thể trêu vào là không thể trêu vào.
Chọc vào cô nãi nãi này, về sau liền không có ngày lành qua.
Tiểu Vụ một cái tát đánh bay tâm trạng tốt của Tiểu Ngưu, "Im lặng một chút, ta sắp đột phá!"
Tiểu Ngưu cúi thấp đầu, không dám phát ra một chút thanh âm nào.
Bất quá sau khi đột phá cao giai Thiên Tôn, tốc độ tu luyện của Tiểu Ngưu cũng dần chậm lại, muốn đột phá đỉnh phong Thiên Tôn, cần chút thời gian. Rốt cuộc, vào ngày thứ năm sau khi bọn họ tới tầng thứ tư, khí tức trên người Tiểu Vụ phát sinh biến hóa.
Một đạo mơ hồ quấn quanh Tiểu Vụ, dung hợp cùng Tiểu Vụ, Tiểu Vụ rốt cuộc đột phá cực hạn Thiên Tôn, bắt đầu bước vào phạm trù Đạo Tôn. Bắt đầu đột phá Đạo Tôn, trong quá trình này, không thể bị quấy rầy.
Lúc này, Long Kỵ Quân Đoàn Trưởng vẫn im lặng không tiếng động, đột nhiên ngẩng đầu, hướng về phía xa nhìn lại. Long Kỵ Quân Đoàn Trưởng xuất hiện động tĩnh, nghĩa là có người tới.
Tiểu Ngưu cũng ngẩng đầu nhìn lại, nhìn thấy người tới, ánh mắt cảnh giác biến mất. Đến là Lôi Hạo.
Tiểu Ngưu nói với Long Kỵ Quân Đoàn Trưởng, "Người một nhà, không cần lo lắng."
Vị Long Kỵ Quân Đoàn Trưởng này có danh hiệu là Nhất, là người sớm nhất khai linh trí, tự nhiên hiểu được lời Tiểu Ngưu nói. Nó yên lặng gật đầu, không hề làm ra bất kỳ động tác gì.
Tuy là vậy, nhưng nó vẫn nhìn chằm chằm Lôi Hạo, vẫn duy trì cảnh giác. Nếu Lôi Hạo dám có bất kỳ dị động, hắn sẽ lập tức xuất thủ.
Lôi Hạo đội thần lôi, vô cùng gian nan chạy tới, tốc độ cũng không nhanh, trông hắn có chút bối rối. Nhìn thấy Tiểu Ngưu mấy người không việc gì, hắn thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng hắn phát hiện, Lâm Mặc Ngữ không ở đây, không biết đi đâu, mới vừa buông lỏng lại lo lắng. Lôi Hạo đi tới trước mặt Tiểu Ngưu, giọng gấp gáp, "Lâm huynh đệ đâu?"
Tiểu Ngưu liếc mắt về một bên, "Chủ nhân không ở đây, xảy ra chuyện gì?"
Lôi Hạo nói, "Lâm huynh đệ g·i·ế·t Lôi Huyền, hiện tại chuyện này truyền ra, có rất nhiều người muốn đi g·i·ế·t Lâm huynh đệ."
Tiểu Ngưu nói, "Có bao nhiêu người?"
Lôi Hạo nói, "Rất nhiều, ít nhất mấy ngàn người, cơ bản đều là Đạo Tôn."
Tiểu Ngưu tiếp tục hỏi, "Có đạo tôn tứ cảnh trở lên không?"
Lôi Hạo suy nghĩ một chút, "Chắc là không."
Tiểu Ngưu rất tùy ý nói, "Vậy để bọn họ tới đi, tới bao nhiêu c·h·ế·t bấy nhiêu."
Một bàn tay nhỏ đưa tới, vỗ một cái thật mạnh lên đầu Lôi Hạo, "Bảo ngươi im lặng một chút, nghe không hiểu sao?"
Tiểu Ngưu lập tức nhỏ giọng, cười làm lành, "Biết biết."
Tiểu Vụ tiếp tục đại nghiệp đột phá của mình, Tiểu Ngưu cẩn thận từng ly từng tí nói với Lôi Hạo, "Không cần lo lắng, nếu bọn kia dám đến, tới một cái c·h·ế·t một cái."
Lôi Hạo không quá tin tưởng lời Tiểu Ngưu, nhưng khi nhìn thấy Long Kỵ Quân Đoàn Trưởng cách đó không xa, nhớ tới năm đó ở thế giới tranh, Lâm Mặc Ngữ kinh khủng như vậy, đội quân vong linh che trời lấp đất, dường như cảm thấy không phải không thể.
Long Kỵ Quân Đoàn Trưởng hiện tại không ở trạng thái chiến đấu, khí tức không hiện, nhìn không ra cảnh giới cao thấp. Nhưng Lôi Hạo cảm thấy nguy hiểm từ người nó, dường như mình không phải là đối thủ của đối phương.
Phải biết rằng ở tổ địa bên trong, huyết mạch hắn được kích phát hoàn toàn, chiến lực tăng lên rất nhiều, có thể so với Đạo Tôn. Tương tự, chiến lực tộc nhân của hắn cũng sẽ có chút đề thăng dựa theo huyết mạch mạnh yếu.
Hắn đem tình huống này nói cho Tiểu Ngưu, nhưng Tiểu Ngưu vẫn làm lơ không để ý. Về chuyện này, Lôi Hạo cũng hết cách.
Tiểu Ngưu lần thứ hai nhắm mắt tu luyện, tiếp dẫn thần lôi, đề thăng huyết mạch của mình.
Lôi Hạo cũng bất đắc dĩ, ngược lại hắn đã đến đây, lại đi cũng không thể. Cho dù sự tình phát triển như thế nào, hắn cũng chỉ có thể kiên trì ở đây.
Thế giới tầng thứ tư ngoại trừ tiếng sấm, liền không có động tĩnh gì khác.
Nửa ngày sau, Tiểu Ngũ đang tu luyện đột nhiên mở mắt, hướng về phía xa nhìn lại.
Cùng Tiểu Ngũ làm ra động tác giống nhau còn có Long Kỵ Quân Đoàn Trưởng, nó cùng Tiểu Ngũ đồng thời nhìn về một hướng.
Lôi Hạo cảm nhận được động tĩnh của bọn họ, "Đã xảy ra chuyện gì?"
Hắn cảm ứng không nhạy bằng Tiểu Ngũ, cũng không có Vong Linh Chi Nhãn như Long Kỵ Quân Đoàn Trưởng, nên không biết có chuyện gì. Tiểu Ngũ nói, "Có mấy tên không có ý tốt đang đến."
"Mọi người cứ tiếp tục tu luyện, để ta giải quyết."
Lúc này Long Kỵ Quân Đoàn Trưởng bỗng nhiên bay về phía trước ra một khoảng cách, bảo vệ Tiểu Ngũ ở phía sau. Đây là Lâm Mặc Ngữ ra lệnh cho hắn, không nên để ai quấy rầy Tiểu Ngũ bọn họ.
Lôi Hạo nhìn về phương xa, hắn vẫn chưa thể cảm nhận được có ai qua đây.
Đến khi một phút đồng hồ sau, hắn rốt cuộc nhìn thấy, có hai người bay tới. Ánh mắt Lôi Hạo nheo lại, "Đạo Tôn tứ cảnh."
Trong hai người đến, một người là tu luyện giả nhân tộc Đạo Tôn tứ cảnh, một người là Đạo Tôn nhất cảnh. Lôi Hạo có chút ngoài ý muốn, đến lại là hai tu luyện giả nhân tộc.
Tổ địa mở ra, có đến 99% là Yêu tộc, bất quá cũng có một số nhân tộc tiến vào, không phải là không có. Vốn thấy đồng tộc cũng không có gì bất ngờ, nhưng hai tu luyện giả nhân tộc kia, rõ ràng không có ý tốt.
Lôi Hạo không khỏi suy đoán, chẳng lẽ Lâm Mặc Ngữ còn đắc tội với cả người cùng tộc?
Từ xa, Lôi Hạo nhìn thấy tên Đạo Tôn tứ cảnh kia, lấy ra một món p·h·áp bảo.
P·h·áp bảo là một chiếc gương, hắn trực tiếp giơ cao chiếc gương, một vệt ánh sáng từ trong gương bắn ra, lao thẳng tới Tiểu Ngũ. Động tác của hắn rất đột ngột, cách nhau vạn mét đột nhiên động thủ, khiến người ta khó lòng phòng bị.
Nhưng động tác của Long Kỵ Quân Đoàn Trưởng còn nhanh hơn, vào lúc hắn vừa động thủ, Long Kỵ Quân Đoàn Trưởng đã chắn phía trước. Chiến đao trong tay vung lên, sức mạnh cường đại bạo phát, trực tiếp đánh tan tia sáng p·h·áp bảo.
Đồng thời không gian vặn vẹo, một tiểu đội do trăm vị Long Kỵ tạo thành đột nhiên xuất hiện.
Huyết tinh xung phong phát động, tiểu đội Long Kỵ hiện lên đạo huyết tinh Bạch Cốt quanh người, đại dương đỏ thẫm bên trong, Bạch Cốt trắng như tuyết không ngừng trồi lên. Trăm vị Long Kỵ hóa thành hồng thủy màu máu, hướng về phía người đến xông tới.
Không cần bất cứ ngôn ngữ nào, Long Kỵ Quân Đoàn Trưởng cũng sẽ không nghe bất kỳ giải thích nào. Tiểu Ngũ nói đối phương không có ý tốt, liền có lý do để ra tay.
Lôi Hạo kỳ lạ nói, "Tiểu Ngũ, ngươi làm sao biết bọn họ không có ý tốt."
Tiểu Ngũ nói, "Không biết, ngược lại bọn họ cho ta cảm giác là vậy."
Tiểu Ngũ cũng không nói cụ thể, nhưng Lôi Hạo bản năng tin lời Tiểu Ngũ nói, có lẽ đây là giác quan thứ sáu của Tiểu Ngũ. Hành động của đối phương cũng chứng minh lời của Tiểu Ngũ.
Vị Đạo Tôn tứ cảnh kia đối mặt hồng thủy màu máu, không chút sợ hãi, cầm chiếc gương trong tay ném lên bầu trời, đồng thời thi triển bí pháp. Chiếc gương trong nháy mắt phóng to, bao phủ cả thiên địa, bộc phát ánh sáng vô tận, che phủ cả khu vực mấy vạn mét.
Bầu trời của Tiểu Ngũ, lập tức xuất hiện một ảo ảnh, ảo ảnh là một con thú nhỏ mềm mại dễ thương! Khi Lôi Hạo vừa nhìn thấy con thú nhỏ đó, không khỏi thất thanh, "Hồn Linh tổ thú!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận