Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai

Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai - Chương 3163: Yêu Hoàng đạo hữu tự nhiên muốn xưng tiên sinh. (length: 8697)

"Mười vị tộc trưởng của Vương Tộc lại cùng nhau đến."
"Trời ạ, mười vị tộc trưởng của Vương Tộc cùng đi, đây là đã xảy ra chuyện gì sao?"
"Tộc trưởng của Vương Tộc, Đạo Tôn Cửu Cảnh, gần với Yêu Hoàng đại nhân vĩ đại tồn tại, vậy mà lại hành động chung, đây là thế nào?"
Trong chốc lát, vô số tiếng bàn tán vang lên.
Nơi mười vị tộc trưởng đi qua, người của Yêu Tộc đều quỳ rạp xuống đất.
Người của Yêu Tộc quỳ trên mặt đất, ngẩng đầu nhìn trời, trong mắt tràn ngập vẻ sùng bái.
Mười vị tộc trưởng của Vương Tộc, mỗi một người đều là những tồn tại đứng đầu, cũng là mục tiêu thần tượng của vô số người Yêu Tộc. Kim Lan khẽ cười nói, "Xem ra mấy vị tộc trưởng là đang tìm Lâm tiên sinh."
Lâm Mặc Ngữ cũng đã nhận ra, mấy vị tộc trưởng này, hình như là đang tìm kiếm ai đó, tám chín phần mười là tìm đến mình. Bỗng nhiên, Lôi Thiên chỉ về hướng vị trí của mình, mười người lập tức hướng về phía bên này bay tới.
"Quả nhiên là tìm đến mình, xem ra lúc ta tiến vào bí tàng hẳn là đã xảy ra chuyện gì."
"Mấy vị tộc trưởng này ta cũng không nhận ra, nhưng nhìn ánh mắt của bọn họ, có chút kỳ lạ."
Lâm Mặc Ngữ đang nghĩ thầm trong lòng, thì mấy vị tộc trưởng đã tới không xa. Lôi Thiên dẫn đầu mở miệng trước, "Chúc mừng Lâm tiên sinh, thắng lợi trở về."
Kim Diệt cũng lập tức nói theo, "Chúc mừng Lâm tiên sinh, thắng lợi trở về."
Hai vị tộc trưởng trước sau lên tiếng đã tạo hiệu ứng dẫn đầu, những vị tộc trưởng còn lại cũng lập tức phụ họa theo.
Lâm Mặc Ngữ càng thêm cảm thấy kỳ quái, mấy vị tộc trưởng Đạo Tôn Cửu Cảnh này, sao lại khách khí với mình như vậy. Ở Yêu Tộc, tiếng xưng hô tiên sinh này, không phải tùy tiện gọi, đó là một loại tôn xưng.
Một câu tiên sinh, đã nâng địa vị của Lâm Mặc Ngữ lên rất cao, đã ngang hàng với mấy vị tộc trưởng.
Lúc này vô số người Yêu Tộc đều nhìn sang, bọn họ muốn nhìn xem, rốt cuộc là ai có thể xứng đáng để mười vị tộc trưởng của Vương Tộc xưng một tiếng tiên sinh. Lúc này Lâm Mặc Ngữ nghĩ dù có chối cũng không được nữa, hắn chậm rãi bay lên, đi đến trước mặt mấy vị tộc trưởng, "Chào các vị tộc trưởng."
Tô Mưu nói, "Lâm tiên sinh không cần đa lễ, chúng ta chỉ muốn đến xem phong thái của Lâm tiên sinh. Lão phu Tô Mưu, tộc trưởng của Thiên Hồ tộc."
Tô Mưu mặt tươi cười, trông thập phần hiền lành, giống như một người hiền lành.
Thiên Hồ tộc là chủng tộc thông minh nhất trong Yêu Tộc, mà có thể trở thành tộc trưởng của Thiên Hồ tộc, tự nhiên cũng là người thông minh nhất trong tộc, biết nên tương giao với Lâm Mặc Ngữ như thế nào. Trong mắt hắn, vận khí của Lâm Mặc Ngữ như Hóa Long, vận khí của hắn rất mạnh, là điều mà Tô Mưu ít thấy trong đời.
Sau Tô Mưu, một đại hán kêu lên, "Ta gọi Hắc Đại, tộc trưởng của Huyền Hắc Hùng Tộc."
"Lâm tiên sinh khỏe, lão phu Thanh Lãnh, tộc trưởng của Thanh Phong Lang tộc."
Từng vị tộc trưởng tự giới thiệu, không hề có một chút nào ra vẻ, một ngụm một tiếng Lâm tiên sinh, vô cùng nhiệt tình. Lâm Mặc Ngữ chào hỏi lại, giới thiệu xong thì xem như đã quen biết đôi chút.
Lâm Mặc Ngữ hỏi, "Các vị tộc trưởng vất vả tới tìm Lâm mỗ, có gì phân phó?"
Tô Mưu cười nói, "Không có gì phân phó, mấy lão già chúng ta chỉ muốn tới gặp Lâm tiên sinh, chiêm ngưỡng phong thái của Lâm tiên sinh."
"Lão phu biết Lâm tiên sinh có rất nhiều nghi vấn, chi bằng chúng ta về rồi nói."
Ý của hắn Lâm Mặc Ngữ hiểu rõ, nhiều người ở đây rất tạp nham, trước công chúng không phải là chỗ thích hợp để nói chuyện. Lâm Mặc Ngữ nói, "Được, vậy xin các vị dẫn đường."
Mấy vị tộc trưởng tươi cười, ở phía trước dẫn đường, mang Lâm Mặc Ngữ một đường trở về doanh địa. Trong doanh địa, ở phía trên một bàn đá hình tròn, chỉnh tề xếp chồng lên nhau mười chiếc ghế đá.
Ghế đá giống nhau như đúc, không có sự phân chia cao thấp, cũng mang ý nghĩa mười đại vương tộc cũng không có sự phân chia trên dưới. Hiện tại, mười chiếc ghế đá, đã biến thành mười một chiếc.
Lâm Mặc Ngữ được họ mời, ngồi lên một trong số đó.
Trong vô số năm lịch sử của Yêu Tộc, Lâm Mặc Ngữ là người đầu tiên ngồi lên cái bàn đá này. Lâm Mặc Ngữ cười nói, "Các vị tộc trưởng, bây giờ có thể nói được rồi."
Tô Mưu mang theo ý cười, "Lâm tiên sinh có quen Tô Phong Trạch của tộc ta không?"
Lâm Mặc Ngữ gật đầu, "Tô đạo hữu làm người không tệ, chúng ta từng hợp tác trong bí tàng."
Lâm Mặc Ngữ thầm nghĩ, chẳng lẽ là Tô Phong Trạch đã nói gì đó? Nhưng với năng lực của Tô Phong Trạch, cũng không thể đạt được hiệu quả như thế này.
Tô Mưu nói, "Tô Phong Trạch vì một số lý do nên đã ra ngoài trước, có nói đôi chút chuyện về Lâm tiên sinh, nhưng Lâm tiên sinh yên tâm, Tô Phong Trạch đã phát đại đạo thề rồi, những gì nói đều có thể tin."
"Vừa hay lúc tộc trưởng Lôi Thiên liên lạc với Yêu Hoàng đại nhân, Yêu Hoàng đại nhân đã gửi tới mấy cái hộp cổ cho Lâm tiên sinh. . ."
Qua một phen giải thích của Tô Mưu, Lâm Mặc Ngữ rốt cuộc đã biết vì sao những tộc trưởng này lại đối đãi với mình bằng ánh mắt khác thường, khách khí như vậy. Nguyên nhân vẫn là do Yêu Hoàng.
Yêu Hoàng xưng mình là đạo hữu, những người này nào dám ngang hàng với Yêu Hoàng, cho nên trực tiếp xưng mình là tiên sinh. Trong mắt bọn họ, có thể được Yêu Hoàng xưng là đạo hữu, thì đương nhiên xứng đáng với tiếng tiên sinh này.
Yêu Hoàng không chỉ gửi hộp cổ, còn tiện thể cường hóa huyết mạch cho Tô Phong Trạch, trực tiếp khiến người này từ bàng hệ biến thành dòng chính, từ đó đổi tên gọi là Tô Trạch.
Trong lúc nói chuyện, Tô Mưu thỉnh thoảng nhìn về phía con dấu tướng quân bên hông Lâm Mặc Ngữ, cuối cùng, hắn vẫn là không nhịn được mà hỏi, "Lâm tiên sinh, không biết ngài bây giờ là cấp bậc mấy rồi?"
Lâm Mặc Ngữ nói, "Ngũ phẩm. . ."
Tê!
Đám người hít một hơi khí lạnh, lần đầu tiên tiến vào Cổ Chiến bí tàng, không chỉ gia nhập Thần Phù Quân, mà một quân sĩ bình thường, lại trực tiếp thăng cấp ngũ phẩm tướng quân. Lúc trước Tô Trạch nói Lâm Ngữ đã lên đến thất phẩm tướng quân, đã đủ khiến người ta kinh ngạc.
Bây giờ đã tấn thăng đến ngũ phẩm tướng quân, nhất định là một kỳ tích.
Tộc trưởng khác chỉ cảm thấy khiếp sợ, chỉ có Tô Mưu, người am hiểu nhất về Cổ Chiến bí tàng, mới biết rõ tình hình bên trong đáng sợ đến mức nào.
Tô Mưu nói, "Trong lịch sử Yêu Tộc của chúng ta, người có cấp bậc cao nhất cũng chỉ là Lục Phẩm tướng quân, một hành động của Lâm tiên sinh đã phá vỡ kỷ lục, quả thực là thần nhân."
Lâm Mặc Ngữ vội vàng nói, "Tô tộc trưởng quá khen rồi, lâm mỗ chỉ là vận may tốt một chút thôi."
Tô Mưu cười ha hả, "Không biết tiếp theo Lâm tiên sinh muốn đi đâu, Tô Mưu muốn mời Lâm tiên sinh đến Thiên Hồ tộc ta làm khách, không biết Lâm tiên sinh có rảnh hay không."
Lâm Mặc Ngữ từ trong mắt Tô Mưu, nhìn ra một ý khác.
Hắn không chỉ đơn thuần là mời, dường như còn có chuyện muốn tìm mình.
Lâm Mặc Ngữ suy nghĩ một chút, "Ta vốn định đi Tây Châu trước, nếu Tô tộc trưởng đã mời, vậy lâm mỗ cũng không khách khí."
Tô Mưu gật đầu cười, "Ngài có thể tới là vinh hạnh của tộc ta, đúng rồi, đây là ba cái hộp cổ mà Yêu Hoàng mang tới."
Tay hắn vung lên, trên bàn lập tức xuất hiện ba chiếc hộp tuyệt đẹp.
Lâm Mặc Ngữ cũng không khách khí mà trực tiếp nhận lấy hộp, "Yêu Hoàng đúng là khách khí, còn đích thân đưa tới. Còn phải cám ơn tộc trưởng Lôi Thiên, vì chuyện của Lâm mỗ mà phí sức như vậy." Lôi Thiên cười ha hả, "Lâm tiên sinh quá khách khí rồi, ân tình của ngài đối với tộc ta, chỉ có chút chuyện này thì tính là gì."
Lúc này Tô Mưu lại lấy ra thêm một cái hộp cổ nữa, "Đây là lão phu sai người trong tộc tìm thấy trong kho hàng, đáng tiếc chỉ có một cái, xin Lâm tiên sinh hãy vui lòng nhận cho."
Lâm Mặc Ngữ lập tức khách khí nói, "Làm phiền ngài phí tâm rồi."
Lúc này những tộc trưởng khác, cũng lần lượt lấy ra hộp cổ.
Ngoại trừ Lôi Thiên, Kim Diệt và Tô Mưu ra, thì trong bảy vị tộc trưởng còn lại, có năm người đã lấy hộp cổ đưa cho Lâm Mặc Ngữ, đáng tiếc mỗi người chỉ có một hộp. Lúc Lôi Thiên đến hỏi bọn họ trước đó, thì họ đều nói là không có.
Sau khi biết Yêu Hoàng mang đến ba cái, họ mới cho người đi tìm kiếm trong kho hàng của tộc mình. Một khi tìm như vậy, thì thật sự họ đã tìm được vài cái, lập tức cho người đưa tới.
Bọn họ cũng đi hỏi thăm mỗi hệ tộc lớn nhỏ, hỏi thăm một lượt, thì phát hiện đều không có, nên đành thôi.
Tính cả ba cái Yêu Hoàng cho, mà không mất gì để đổi võ thuật, vậy mà nhận được tận chín cái hộp, Lâm Mặc Ngữ trong lòng rất vui mừng.
Chuyện này vẫn phải cảm tạ Lôi Thiên, nếu không phải Lôi Thiên thông báo cho Yêu Hoàng, thì mình cũng sẽ không nhận được những thứ này, ít nhất Lôi Thiên chiếm phân nửa công lao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận