Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai

Chương 1663: Phu thê nói chuyện, ngươi hỏi ta đáp (1)

Chương 1663: Phu thê nói chuyện, ngươi hỏi ta đáp (1)
"Nhân tiện, có lẽ ngươi có chuyện muốn hỏi. Ngươi cứ tự hỏi đi, khi nào xong thì nói cho ta biết."
Lâm Mặc Ngữ nói, bắn ra một đoàn hỏa rơi xuống đám ác ma.
Ba ác ma vừa chết đột nhiên sống lại khiến Lilian vô cùng ngạc nhiên.
Lâm Mặc Ngữ nói: "Ta đã ra lệnh cho họ, họ sẽ trả lời bất cứ điều gì ngươi yêu cầu."
Nói xong, Lâm Mặc Ngữ lấy long châu ra, dịch chuyển ra khỏi không gian sâu thẳm.
Sau đó Antares gửi hắn ta trở lại Học phủ Hạ Kinh.
Hắn đã đi gần một tiếng, hôn lễ có lẽ vẫn chưa kết thúc nên hắn vẫn còn thời gian để quay về.
Lilian bàng hoàng đứng tại chỗ. Bên cạnh nàng ta là ba ác ma cấp Siêu Thần đã sống lại từ cõi chết.
Một cơn gió thổi qua, nàng ta cảm thấy toàn bộ chuyện này có chút khó tin, thậm chí kỳ quái.
Khi định thần lại, nàng ta thử hỏi thêm vài câu nữa, ba ác ma đều trả lời thành thật.
Thật sự là hỏi cái gì đáp cái ấy, một chút cũng không giấu giếm.
Lilian hai mắt sáng ngời, nàng ta lấy ra một ma thạch. Ma thạch này có chức năng ghi lại hình ảnh. Nàng ta muốn ghi lại toàn bộ quá trình dò hỏi.
Hỏi xong liền đưa ma thạch cho Lâm Mặc Ngữ.
Hiện tại nàng ta mới thực sự tin tưởng Lâm Mặc Ngữ, cảm thấy Lâm Mặc Ngữ có thể cùng nàng ta hoàn thành hợp tác.
. . .
Học phủ Hạ Kinh vẫn rất náo nhiệt. Lễ cưới chỉ mới bắt đầu được một giờ, tiệc chiêu đãi còn lâu mới kết thúc.
Lâm Mặc Ngữ trầm giọng nói rồi rời đi, ngoại trừ một số người chú ý tới, phần lớn đều không để ý.
Mọi chuyện vẫn như vậy cho đến khi Lâm Mặc Ngữ quay lại.
"Mặc Ngữ, ngươi đã đi đâu vậy?" Ninh Y Y thấp giọng hỏi.
Mũi Mộc Tiêm Tiêm giật giật: "Có mùi máu tươi."
Đôi mắt Mạc Vận hơi nheo lại: "Xảy ra chuyện gì?"
Lâm Mặc Ngữ cười nói: "Không có việc gì, giải quyết xong rồi."
"Để ta nâng ly mời rượu mọi người trước. Chuyện gì thì ta sẽ nói với các ngươi sau."
Trời tối người yên, sau khi tiễn hết khách, Lâm Mặc Ngữ và bốn người vợ yêu kiều xinh đẹp trở về nhà.
Ngôi nhà nằm ở ngoại ô thành phố Hạ Kinh, là một trang viên rộng lớn.
Là đế quốc biếu tặng Lâm Mặc Ngữ.
Với thân phận của Lâm Mặc Ngữ, tiền đã sớm mất đi tác dụng.
Nếu cần thứ gì đó, chỉ cần hắn mở miệng, đế quốc sẽ cố gắng hết sức để đáp ứng cho hắn.
Đó chỉ là một trang viên nhỏ, không đáng kể chút nào.
Đêm nay trăng đặc biệt sáng, dường như cũng đang chúc mừng cho Lâm Mặc Ngữ.
Trong tiểu viện, bốn người Ninh Y Y tụ tập quanh một chiếc bàn nhỏ, bốn cặp mắt nhìn nhau. Cả bốn người đều đỏ mặt, trông rất ngượng ngùng.
Ánh trăng chiếu rọi khiến họ càng đẹp hơn.
Sau một ngày bận rộn, cả bốn người đều có chút mệt mỏi.
Ninh Y Y chống cằm: “Ta mệt quá, còn mệt hơn cả việc xoát phó bản.”
Mộc Tiêm Tiêm trên mặt tràn đầy vui vẻ: "Ngược lại ta cảm thấy chơi rất vui, giống như hồi nhỏ ở công hội cùng ăn trong một cái nồi lớn."
Mộc Tiêm Tiêm đã sống ở công hội Già Lam từ khi còn nhỏ. Khi công hội đi đánh phó bản, thường có hàng chục người đi cùng nhau.
Lúc ăn cơm là vậy, chung nồi, chung chỗ ăn, rất náo nhiệt.
So với Mộc Tiêm Tiêm, Ninh Y Y, Mạc Vận, Thư Hàn, ba người bọn họ đều xuất thân từ đại gia tộc, hẳn là sẽ không trải qua cảm giác này lần nào.
Đại gia tộc có rất nhiều quy củ, một số quy củ khiến người ta thích nhưng một số quy củ lại quá nghiêm khắc.
Hình như đến hiện tại Mạc Vận vẫn chưa tiếp thu được. Sau ngày hôm nay, nàng ấy có chút bối rối: “Vậy là ta đã gả đi rồi à?”
Một bàn tay bạch ngọc từ bên cạnh duỗi ra, Thư Hàn kéo Mạc Vận vào lòng: "Sao vậy, Tiểu Vận Nhi hối hận à?"
Mạc Vận lắc đầu: "Ta không có hối hận, chỉ là cảm thấy có chút khó tin."
Ninh Y Y giơ bàn tay nhỏ bé lên: “Ta biết nguyện vọng trước đây của Mạc Vận tỷ tỷ là trở thành một người mạnh mẽ như Bạch Thần, chưa bao giờ nghĩ tới mình sẽ kết hôn.”
Thư Hàn ôm lấy Mạc Vận, trên mặt tươi cười nói: “Thật ra kết hôn cũng không có gì sai, không mâu thuẫn với ước mơ của ngươi đâu.”
Mạc Vận thấp giọng nói: "Gả cho người ta rồi, phải chăm chồng nuôi con, không thể tùy tiện như trước nữa.”
Thư Hàn buồn cười: “Vốn tưởng rằng trong bốn người chúng ta người phản nghịch nhất chính là Tiểu Vận Nhi, nhưng không ngờ Tiểu Vận Nhi lại là người bảo thủ nhất.”
Mộc Tiêm Tiêm chớp đôi mắt to: "Giúp chồng dạy con, Vận Nhi tỷ tỷ muốn sinh hài tử cho Mặc Ngữ rồi sao?"
Mặt Mạc Vận đỏ bừng, đầu cúi thấp, không dám ngẩng lên.
Sự tùy hứng từ trong xương cốt với lúc này là có sự tương phản rất rõ ràng.
Tiếng bước chân vang lên, sau khi tắm rửa thay quần áo sạch sẽ Lâm Mặc Ngữ đang dạo bước dưới trăng đi tới.
Dưới ánh trăng, Lâm Mặc Ngữ ngọc thụ lâm phong, toát ra sự trưởng thành hoàn toàn không giống với tuổi tác của hắn.
Nhìn sang, bốn người ngượng ngùng cúi đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng như táo chín.
Hôn lễ đã kết thúc, bước tiếp theo là động phòng. . .
Không biết tối nay Lâm Mặc Ngữ sẽ ở cùng ai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận