Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai

Chương 1885: Ta sẽ đi tiền tuyến (2)

Chương 1885: Ta sẽ đi tiền tuyến (2)
Những trải nghiệm này đều là những chuyện mà Nhậm Cường không thể tưởng tượng được.
Nhậm Cường bị sát khí của Lâm Mặc Ngữ dọa sợ, lẩm bẩm hỏi: “Lâm huynh đệ, ngươi đã từng giết qua rất nhiều người sao?”
Lâm Mặc Ngữ gật đầu nói: “Giết rất nhiều.”
Nhậm Cường cũng đoán được đại khái: “Lâm huynh đệ đến từ tiểu thế giới, nơi đó nguy hiểm lắm à?”
“Ừ, vô cùng nguy hiểm.”
Thấy Lâm Mặc Ngữ không giải thích nhiều, Nhậm Cường cũng không tiếp tục hỏi nữa.
Mỗi một tiểu thế giới đều sẽ khác nhau, có vài tiểu thế giới có hoàn cảnh khắc nghiệt nhưng cũng có những tiểu thế giới khác lại ổn định và yên bình.
Hiển nhiên, hoàn cảnh của tiểu thế giới mà Lâm Mặc Ngữ sống vô cùng khắc nghiệt.
Nhìn quân đoàn Vong Linh hung hãn, Nhậm Cường cảm thấy tiểu thế giới mà Lâm Mặc Ngữ sống thực sự rất nguy hiểm.
Nếu không thì cũng không thể bồi dưỡng ra một Lâm Mặc Ngữ có sát khí lẫm liệt như vậy được.
Nhậm Cường thở dài nói: “Như vậy xem ra Lâm huynh đệ thực sự là một chiến sĩ đủ phẩm chất, đợi đến lúc Lâm huynh đệ đạt đến cấp Chân Thần, có quyền hạn cấp bốn thì ngươi có thể xem xét về việc đến tiền tuyến tham gia chiến đấu, lập chiến công rồi.”
Khu vực mà Nhân tộc chiếm giữ vô cùng lớn, tiếp giáp với rất nhiều chủng tộc.
Dọc biên giới, tranh chấp liên miên, khói lửa chiến tranh chưa bao giờ tắt.
Rất nhiều chiến sĩ Nhân tộc đang chiến đấu ở tiền tuyến.
Cũng nhờ có sự tồn tại của những người này mới đổi lại được sự yên bình cho nội bộ Nhân tộc.
Nhiều tu luyện giả sau khi đáp ứng được yêu cầu, đều đi ra tiền tuyến.
Hoặc chiến đấu tự do hoặc chiến đấu theo nhóm, cũng có người trực tiếp gia nhập quân đội.
Bất kể dùng phương thức gì thì mục đích của họ đều là vì Nhân tộc.
Lâm Mặc Ngữ đã sớm có ý định như vậy, hắn nói: “Ta sẽ đi tiền tuyến.”
Từ sau khi đến đại thế giới, cuộc sống yên bình ở đây lại khiến hắn không quen cho lắm.
Hắn đã sớm quen với việc chiến đấu trong tiểu thế giới rồi.
Đợi khi hắn đủ điều kiện rồi thì hắn sẽ đi tiền tuyến.
Trưởng thành và mạnh mẽ hơn trong khói lửa chiến tranh.
Ngoài việc có thể tiêu diệt dị tộc, còn có thể kiếm được quân công.
Trong đại thế giới cũng có quân công, tác dụng của nó cũng rất quan trọng.
Về điểm này thì không khác gì với tiểu thế giới.
Cốc Thanh Tuyền từng nói với hắn rằng, đợi đến khi quyền hạn của bản thân hắn đạt tới cấp bốn thì cũng sẽ đi tiền tuyến để tích lũy quân công.
Muốn tiến vào thành Thần thì quân công cũng là một phần vô cùng quan trọng, không thể thiếu.
Trong mắt Nhậm Cường có hơi hâm mộ, hắn ta nói: “Thật hâm mộ, ta cũng không biết đến bao giờ mới có thể ra tiền tuyến, tiêu diệt dị tộc được.”
Lâm Mặc Ngữ lắc đầu nói: “Tiền tuyến rất nguy hiểm, lúc ta ở tiểu thế giới, hàng năm đều có rất nhiều người tử trận ở đó.”
Nhậm Cường cười ha ha nói: “Nhưng tu luyện giả như chúng ta không đi tiền tuyến, thì đi đâu được chứ?”
“Ta mượn lời của Phật tộc nói nhé: ‘Ta không vào địa ngục, thì ai sẽ vào địa ngục’.”
Lâm Mặc Ngữ có hơi kinh ngạc, hỏi: “Phật tộc?”
Nhậm Cường gật đầu, nói: “Lâm huynh đệ chưa nghe qua Phật tộc đúng không? Đó là một chủng tộc rất đặc biệt, thực lực rất mạnh nhưng lại có quan hệ tốt với các tộc khác, không tranh với đời.”
“Ta cũng chỉ biết đến Phật tộc qua ghi chép của gia tộc, nếu như Lâm huynh đệ có hứng thú thì đợi sau khi được cấp quyền hạn, ngươi có thể tra cứu thêm thông tin về Phật tộc.”
Lâm Mặc Ngữ nhớ đến Phật giáo trong thế giới Hoa Hạ ở kiếp trước, trong Phật giáo cũng có câu nói như vậy.
Câu nói giống y hệt như thế, không lệch một chữ nào.
Đây chỉ là trùng hợp thôi sao?
Lâm Mặc Ngữ cảm thấy có lẽ không phải trùng hợp, trong đó nhất định còn chuyện gì đó mà hắn chưa hiểu được.
Ầm!
Ngọn núi cao lớn phía trước nổ tung, đá vụn bay khắp nơi, mây đen cuồn cuộn trên bầu trời.
Một tảng đá hình tròn khổng lồ bay ra khỏi ngọn núi, nó biến dạng trong không trung, mọc ra chân tay.
Nó cũng thuộc tộc Hắc Huyền, tu vi đạt đến siêu thần cấp bảy, thực lực còn mạnh hơn nhiều so với tộc nhân tộc Hắc Huyền trên núi.
Nhậm Cường trầm giọng nói: “Đây có lẽ là thủ lĩnh của bộ lạc này.”
Trong thời gian ngắn mà hắn và Nhậm Cường nói chuyện, tộc Hắc Huyền bên trong núi đã gần như bị xóa sổ.
Dựa vào cơ cấu của tộc Hắc Huyền, tộc Hắc Huyền ở những ngọn núi phụ cận, cũng thuộc cùng một bộ lạc.
Mà mỗi bộ lạc đều có một thủ lĩnh.
Lúc trước vẫn chưa nhìn thấy thủ lĩnh, hóa ra tên thủ lĩnh này ẩn náu trong núi.
Siêu thần cấp bảy cũng coi như là mạnh rồi.
Nếu như đến chấp hành nhiệm vụ đều là những người như Nhậm Cường thì cần rất nhiều người cùng nhau vây hãm mới có thể hạ gục nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận