Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai

Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai - Chương 1185: Một cái người không đủ, thực sự còn có. (length: 8387)

Ngọc Trúc nhìn lên trên bàn đủ màu sắc rực rỡ, nhiều loại đạo cụ trữ vật.
Đôi mắt đẹp sáng ngời mở to tròn xoe, trên gò má tinh xảo, cái miệng nhỏ nhắn há ra có thể nhét vừa một quả trứng vịt. Động tác pha trà đã sớm ngừng, bàn tay ngọc xanh biếc khẽ run, thể hiện nội tâm nàng lúc này không yên tĩnh.
Nàng nhìn ra được, những thứ này đều là khí cụ trữ vật, đều đến từ các chủng tộc khác nhau.
Lâm Mặc Ngữ nói, “Ngươi cứ từ từ định giá, nếu một người đánh giá không kịp, có thể gọi thêm mấy người đến giúp.” Trong các khí cụ trữ vật chắc chắn cũng có một lượng lớn vật phẩm, nếu toàn bộ lấy ra, số lượng có lẽ sẽ vô cùng kinh người.
Ngọc Trúc ngẩn người một lúc lâu, cuối cùng hoàn hồn, nhỏ giọng đáp, “Ta thử trước một chút.” Nói rồi nàng lấy ra một món trong đó, nhìn đạo cụ trữ vật giống như tiểu đao, “Đây là của Ma đao tộc chứ?” “Chắc là vậy.” Lâm Mặc Ngữ cũng không chắc lắm.
Hắn đã không nhớ ra được thứ này có được từ trên người gã nào.
Lúc đó có lẽ hắn gϊếŧ quá nhanh, cũng không quá để ý.
Ngược lại, bên trong Hằng Tinh Tinh Hỏa đều đã bị hắn thu, thứ khác thì không đụng tới.
Ngọc Trúc hiển nhiên không phải lần đầu làm chuyện này, thành thạo mở ra không gian trữ vật, mang đồ vật bên trong ra ngoài.
Trong mắt nàng lại dâng lên vẻ kinh ngạc, đồ vật bên trong thực sự rất nhiều.
Nàng thì thào nói, “Đây là khí cụ trữ vật của Thần Vương Cảnh.” Trong không gian trữ vật, nàng thấy một số vật phẩm thuộc về Thần Vương Cảnh, nên kết luận lúc còn sống chủ nhân của nó, chắc chắn là Thần Vương Cảnh.
Lâm Mặc Ngữ vẫn không chắc lắm, “Có lẽ vậy.” Ngọc Trúc liếc Lâm Mặc Ngữ một cái, ý như muốn nói, sao đến gϊếŧ ai rồi cũng không biết.
Bất quá điều này không quan trọng, Ngọc Trúc đã bắt đầu công việc thống kê vật phẩm bên trong, bắt đầu định giá.
Tuy nói là dị tộc, nhưng thực chất đều là các chủng tộc sinh sống trong đại thế giới này.
Phần lớn vật phẩm đều là thông dụng, đều có giá trị sử dụng.
Ngọc Trúc ném đồ vật lên bàn giao dịch, đồng thời tính giá.
Lâm Mặc Ngữ thật tò mò không biết đằng sau cái bàn giao dịch là cái gì, vì sao có thể tính ra giá cả của vật phẩm.
Hắn muốn hỏi thử, nhưng nghĩ đi nghĩ lại cuối cùng lại không mở miệng.
"Chắc là có liên quan đến Nhân Hoàng Internet."
Lâm Mặc Ngữ thầm nghĩ.
Ngọc Trúc bận định giá, đã không rảnh pha trà cho Lâm Mặc Ngữ.
Lâm Mặc Ngữ tự cung tự cấp, tự mình làm thì sẽ no đủ.
Ước chừng nửa giờ sau, giá trị vật phẩm trong khí cụ trữ vật đầu tiên cũng được tính ra rõ ràng.
Ngọc Trúc thở dài một hơi, ánh mắt lộ vẻ ai oán, nhìn hơn mười khí cụ trữ vật còn lại trên bàn mà phiền não, "Xem ra một mình ta thật không thể xong được."
Lâm Mặc Ngữ mỉm cười, không nói gì.
Chuyện này, cứ để Ngọc Trúc tự quyết định là tốt nhất.
Ngọc Trúc nghĩ ngợi một lát, bắt đầu xin giúp đỡ trung tâm giao dịch.
Trong trung tâm giao dịch không chỉ có mình nàng là giao dịch sư, mười cái chòi nghỉ, bình thường các giao dịch sư thường trú cũng có mười vị.
Trừ người đang bận, ít nhất có thể gọi thêm vài người tới.
Càng nhiều người, hiệu suất đương nhiên có thể tăng lên trên diện rộng.
Rất nhanh, trên trận pháp màn sáng xuất hiện từng đợt sóng gợn, giống như bức rèm, kéo ra hai bên.
Bốn nữ tử mặc trường bào bước đến, ai nấy cũng tư thái yểu điệu, có hứng thú với sự vật.
Dung nhan đều thuộc hạng đẹp, không ai không phải đại mỹ nhân.
Bốn người đều rất trẻ tuổi, sau khi đi vào liền hơi hành lễ với Ngọc Trúc.
Ngọc Trúc chỉ vào các khí cụ trữ vật trên bàn, “Đều ở đây, các ngươi chia ra đi.” Bốn người lập tức đồng thanh đáp, “Dạ, Ngọc Trúc tỷ.” Bốn người lập tức nhanh tay nhanh chân đem những khí cụ trữ vật này chia ra, mỗi người phụ trách mười mấy cái.
Các nàng mang theo bàn giao dịch của mình, nhanh chóng bắt đầu tính giá.
Lâm Mặc Ngữ uống trà, ngắm nhìn mấy vị mỹ nhân đang bận rộn.
Vừa nãy lúc các nàng bước vào, dáng vẻ hành lễ với Ngọc Trúc, thật sự rất khiêm cung.
Địa vị hình như có sự khác biệt rõ ràng, giống như mối quan hệ giữa người ở và tiểu thư trong các gia tộc lớn.
Hơn nữa, ngữ khí Ngọc Trúc nói chuyện với các nàng, cũng mang theo vẻ đương nhiên.
Tình huống này, ở lần trước tại tinh cầu số 10, Lâm Mặc Ngữ đã cảm nhận được, chỉ là lần này càng thêm rõ ràng. Lâm Mặc Ngữ vừa uống trà, vừa ngắm mỹ nhân làm việc, cũng không vội.
Hiển nhiên thân phận địa vị của Ngọc Trúc không tầm thường.
Năm người cùng nhau định giá, hiệu suất tăng lên gấp năm lần.
Từng món lại từng món vật phẩm trong khí cụ trữ vật được tính ra rõ ràng.
Tuy rằng chưa ai nói cho hắn biết giá cụ thể, nhưng từ ánh mắt các nàng thỉnh thoảng lộ ra, Lâm Mặc Ngữ cũng có thể thấy được chút kinh hãi.
Kinh hãi nghĩa là giá trị giao dịch sẽ không hề thấp.
Cuối cùng, gần nửa ngày sau, công việc định giá chính thức kết thúc.
Bốn giao dịch sư cùng nhau cáo lui, trong phòng giao dịch lần thứ hai chỉ còn lại Lâm Mặc Ngữ và Ngọc Trúc.
Ngọc Trúc ngữ khí hơi kích động, mang chút run rẩy, "Lâm tiên sinh, ngài có biết những bảo vật này trị giá bao nhiêu không?"
Lâm Mặc Ngữ khẽ lắc đầu, hắn biết giá trị không thấp, nhưng cũng không để ý lắm đến giá trị.
Thấy Lâm Mặc Ngữ trầm ổn như vậy, Ngọc Trúc hít sâu một hơi, "Tổng cộng 72 khí cụ trữ vật, tất cả pháp bảo và tài liệu, sau khi chúng tôi tính toán, cho ra tổng giá trị là 3565 vạn tích phân."
… Khi nói chuyện nàng luôn nhìn Lâm Mặc Ngữ, thấy Lâm Mặc Ngữ không có chút kinh hãi nào, vẫn bình thản như mây gió, thậm chí ngay cả tay đang cầm chén trà, cũng không hề run rẩy.
Lâm Mặc Ngữ uống cạn nước trà trong chén rồi mới từ từ gật đầu, “Được, cứ theo giá này giao dịch.” Giá 3565 vạn tích phân không tính là thấp, nhưng cũng không quá cao.
Chỉ có thể nói, trong tay bọn kia, cũng không có đồ cực phẩm gì đặc biệt.
Giống như lần trước Lâm Mặc Ngữ bán viên pháp tắc châu khổng lồ kia, chỉ một viên thôi đã bán được 500 vạn tích phân.
Hiện tại 72 khí cụ trữ vật, trên trăm món pháp bảo, vô số tài liệu, cũng chỉ bán được 3565 vạn tích phân, chênh lệch rất lớn.
Đương nhiên, giao dịch ở chỗ này, ngoài việc nhận được tích phân, còn có thể nhận được 3565 quân công.
Sau khi có được số quân công này, quân hàm của Lâm Mặc Ngữ có thể đột phá Chiến Thập Giai, trở thành Sĩ Quan.
Sĩ Quan có thể mua sắm các loại tài liệu tốt hơn, thuốc viên tốt hơn, pháp bảo tốt hơn của quân đội.
Giao dịch kết thúc trong không khí vui vẻ, một lần hoàn thành giao dịch lớn như vậy, Ngọc Trúc hiển nhiên vô cùng phấn khởi.
"Lâm tiên sinh có thể kiểm tra một chút, tích phân chắc đã vào tài khoản.” "Còn về quân công, ngài cần phải đến nơi có quân công một chuyến."
"Mong là lần sau ngài vẫn có thể mang nhiều đồ như vậy đến, không, là nhiều hơn lần này để giao dịch.” Ngay khi Ngọc Trúc cho rằng giao dịch sắp kết thúc, Lâm Mặc Ngữ lấy ra một đóa Hằng Tinh Tinh Hỏa, "Cái này trị giá bao nhiêu tích phân?"
Ngọc Trúc nhìn thoáng qua, nhẹ giọng nói, "Hằng Tinh Tinh Hỏa bình thường, giá trị 1000 tích phân."
Giá này không tính là quá thấp, dù sao Hằng Tinh Tinh Hỏa bình thường rất dễ thu được.
Chỉ cần bỏ chút thời gian, là có thể thu được không ít.
Chỉ có điều đến tầng thứ kia, sẽ rất ít người chủ động đi thu hoạch Hằng Tinh Tinh Hỏa, bọn họ sẽ có lựa chọn tốt hơn.
Đôi mắt Ngọc Trúc phát ra ánh sáng lấp lánh, “Lâm tiên sinh muốn giao dịch Hằng Tinh Tinh Hỏa sao?” Nàng sớm đã suy đoán, Lâm Mặc Ngữ đã có được nhiều khí cụ trữ vật như vậy từ đâu.
Xem ra là gϊếŧ người trong lúc đi thu thập Hằng Tinh Tinh Hỏa.
Lâm Mặc Ngữ khẽ mỉm cười, lại lấy ra một số đạo cụ trữ vật.
Bên trong đều chứa Hằng Tinh Tinh Hỏa, cộng lại những đạo cụ trữ vật này, khoảng chừng hai vạn đóa.
Mắt Ngọc Trúc lần nữa trợn tròn, "Thực sự còn có nữa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận