Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai

Chương 1925: Lão phu mang ngươi ra ngoài chiến đấu! (1)

Chương 1925: Lão phu mang ngươi ra ngoài chiến đấu! (1)
Thanh kiếm lóe sáng, chặt đứt nắm đấm to lớn của ác ma một sừng.
Ảnh hưởng từ xung kích vô cùng chấn động, pháo đài Tru Thần liên tục rung lắc dữ dội, vừa bay ra ngoài chưa tới ngàn mét, hắn dừng lại trong tinh không.
Lâm Mặc Ngữ muốn cử động cũng khó khăn, không thể nhúc nhích dù chỉ một chút.
Bên trên lõi tháp Cổ Lôi, xuất hiện một lỗ hổng lớn, pháp tắc trong tháp gần như sụp đổ hoàn toàn.
Trong lòng Lâm Mặc Ngữ vẫn giữ bình tĩnh, giếng cổ không gợn sóng*.
(*) không hề bận tâm
Pháo đài Tru Thần bị hư hại nặng nề, không thể sử dụng được nữa.
Hắn biết mình trốn không thoát, dứt khoát thu hồi pháo đài Tru Thần, chỉ về hướng ác ma một sừng.
Dung hợp thuật pháp: Lời Nguyền Thời Gian!
"To gan!"
Ác ma một sừng giống như nhận lấy vũ nhục nặng nề, hét to lên một tiếng.
Chỉ là một tên siêu thần cấp sáu cỏn con lại dám ra tay với một Thần Vương như nó, lá gan thực sự quá lớn.
Lời Nguyền Thời Gian giáng xuống, xung quanh tràn ngập ánh sáng đỏ.
Ong một tiếng, âm thanh ác ma một sừng đột ngột im bặt. Một giây sau, ác ma một sừng lại lần nữa hét to: "Tiểu tử thối cả gan dám công kích đến linh hồn của ta."
Lâm Mặc Ngữ biết, khi hạ Lời Nguyền Thời Gian, mặc dù không có gây tổn thương gì đến nó nhưng khẳng định cũng làm cho nó ăn một vố đau.
Không ngờ chỉ là siêu thần cấp sáu, vậy mà cũng có thể làm cho nó cảm thấy đau đớn, ác ma một sừng càng thêm tức giận.
"Làm tốt lắm!" Một âm thanh hùng hậu hào sảng vang lên.
Ánh kiếm rơi xuống bên người Lâm Mặc Ngữ, một vị đạo nhân* mặc trường bào màu xanh xuất hiện.
(*) tôn xưng của đạo sĩ
Hắn ta chỉ kiếm về phía ác ma một sừng: "Lá gan của tiểu bối Nhân tộc ta từ trước đến nay đều rất lớn, đừng nói là đánh ngươi bị thương, đem đầu ngươi xuống làm cầu đá chơi thì thế nào?"
Âm thanh của đạo sĩ ôn nhuận, mặc dù lời nói ra vô cùng nhẹ nhàng nhưng trong đó lại lộ ra sát ý lạnh thấu xương.
Lâm Mặc Ngữ nhìn thông tin từ đạo sĩ.
[Danh tính: Thanh Kiếm đạo sĩ]
[Cấp bậc: thần vương cấp tám]
Lâm Mặc Ngữ chắp tay về phía Thanh Kiếm đạo sĩ nói: "Đa tạ Thanh Kiếm tiền bối đã xuất thủ cứu giúp."
Thanh Kiếm đạo sĩ cười ha ha: "Cái gì cứu được hay không, trên tay ngươi có sao Pháp Tắc của thần tôn Dạ Vũ đúng không?"
"Không sai, thần tôn Dạ Vũ còn sống," nói xong cũng không buông sao Pháp Tắc xuống mà từ đầu đến cuối hắn vẫn để trong trạng thái chiến đấu.
Thanh Kiếm đạo sĩ cười càng thêm vui vẻ: "Không sai không sai, vực chủ đại nhân nói không sai, ngươi đúng là khả tạo chi tài*. Đi, chúng ta trở về, có lão phu che chở cho ngươi, xem ai có thể động thủ!"
(*) người (tài năng) có thể bồi dưỡng
Một ngón tay của Thanh Kiếm đạo sĩ chỉ điểm, bên người Lâm Mặc Ngữ xuất hiện lượng lớn ánh kiếm sắc bén.
Pháp tắc của Thanh Kiếm đạo sĩ hóa thành kiếm, bảo vệ Lâm Mặc Ngữ.
Dưới chân Lâm Mặc Ngữ cũng có một thanh pháp tắc, trở thành phương tiện di chuyển của Lâm Mặc Ngữ, chở hắn tiến về phía trước.
"Ngươi không được đi!" ác ma một sừng nổi giận gầm lên một tiếng, nó đang muốn động thủ, một đạo ánh kiếm lao thẳng tới, bức bách nó lui về phía sau.
Thanh Kiếm đạo sĩ lạnh lùng nói: "Độc Giác Vương, ngươi phải hiểu rõ, kiếm này của ta vẫn chưa có cùn đâu!"
Ác ma một sừng nổi giận gầm lên một tiếng: "Bản vương dù không bằng ngươi nhưng vẫn còn dư sức để ngươi không thể rời đi."
"Xem ra vẫn là phải đánh ngươi một trận!"
Thanh Kiếm đạo sĩ biết, nếu như không giải quyết ác ma một sừng, e là đoạn đường này khó mà chạy thoát.
Còn nếu chọn cách chờ đợi ác ma không còn đuổi theo, sợ là nếu không cẩn thận hai người bọn họ sẽ bị toán quân khác vây đánh.
Hoặc là không làm hoặc đã làm thì phải làm cho xong, Thanh Kiếm đạo sĩ quyết định dứt khoát, tốt nhất là cứ ở đây, trước tiên giải quyết Độc Giác Ma Vương đã.
Đầu ngón tay hắn ta lóe lên, pháp tắc chuyển động ầm ầm.
Một thanh kiếm từ phía sau lưng dâng lên, thanh kiếm bao phủ thiên địa như muốn hủy diệt tinh không.
Thanh kiếm trước đó là một phiên bản thu nhỏ của Thanh Kiếm đạo sĩ đang ngồi vững chắc trên đó.
Phạm vi pháp tắc Linh Hồn là sự dung hợp giữa linh hồn và pháp tắc.
Lấy linh hồn để khống chế pháp tắc, hình thành nên một phạm vi.
Bên trong phạm vi, ta là trời!
Thanh Kiếm đạo sĩ triển khai phạm vi pháp tắc Linh Hồn, phạm vi trực tiếp bao phủ tinh không hơn cả vạn km.
Trực tiếp đem ác ma một sừng đặt vào trong đó.
Sắc mặt ác ma một sừng đại biến, run giọng nói: "Ngươi nắm giữ phạm vi pháp tắc Linh Hồn!"
Thanh Kiếm đạo sĩ nói khẽ: "Dù vẫn chưa hoàn toàn nắm giữ được nhưng chém ngươi là đủ rồi."
"Thanh kiếm Vạn Cổ, chém!"
Phạm vi pháp tắc Linh Hồn bạo động, tinh quang phóng ra từ khoảng không vô tận, hóa thành vạn thanh kiếm, chém về phía ác ma một sừng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận