Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai

Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai - Chương 3005: Sợ là không đi ra lọt Lôi Quang Tử Văn Hổ nhất tộc. (length: 8084)

Lâm Mặc Ngữ liên tục không ngừng hấp thu thần lôi, bên trong đại thế giới, số lượng thần lôi ở tầng trời thứ ba càng lúc càng nhiều. Xét về số lượng thì đã hoàn toàn đủ cho Tiểu Nguyệt sử dụng.
Nhưng Lâm Mặc Ngữ không dừng lại, thần lôi là thứ tốt, hắn không ngại nhiều, cứ phòng trước thì hơn. Hơn nữa, đợi đến tầng trời thứ tư, hắn còn muốn hấp thụ thần lôi ở tầng trời thứ tư, cũng để dành như vậy.
Về sau dù có rời khỏi tổ địa của Lôi Quang Tử Văn Hổ, vẫn có thần lôi để dùng.
Coi như mình không cần thì chẳng phải còn có Tiểu Vụ, tiểu ngũ, Tiểu Ngưu, Tiểu Nguyệt hay sao. Lâm Mặc Ngữ tham lam hấp thu thần lôi, bất giác thời gian đã trôi qua hai ngày.
Hai ngày sau, một luồng khí tức cường đại từ bên ngoài cách mấy trăm dặm trào lên. Bên trong thần lôi truyền đến một tiếng trâu kêu.
Lâm Mặc Ngữ biết, Tiểu Ngưu đột phá.
Lúc này bỗng lại có khí tức bén nhọn bốc lên, Lâm Mặc Ngữ nhướng mày, ánh mắt trở nên sắc bén. Đồng thời, hắn nghe được tiểu ngũ truyền âm: “Phụ thân, có người đánh lén chúng ta.”
Giọng nói vừa dứt, Lâm Mặc Ngữ đã rung chuyển Trớ Chú Chi Dực, bên ngoài Trớ Chú Chi Dực phủ thêm một tầng Huyền Quang, ánh sáng hơi mờ ảo, nhiễu động thời gian. Trớ Chú Chi Dực rung lên nhẹ, Lâm Mặc Ngữ liền với tốc độ kinh người lướt qua mấy trăm dặm, đến chỗ tiểu ngũ và những người khác.
Tám người đang đứng trước mặt tiểu ngũ, cách bọn họ không xa, trong trời đất vẫn còn lưu lại khí tức chiến đấu. Tiểu ngũ đã ra tay, chặn đòn đánh lén của đối phương.
Tám người này chính là mấy người cùng Lôi Huyền tiến vào tổ địa, một Đạo Tôn tứ cảnh, ba Đạo Tôn nhị cảnh, ba Đạo Tôn nhất cảnh, cộng thêm Lôi Huyền, một Thiên Tôn đỉnh phong. Lâm Mặc Ngữ thu nhỏ thân hình lại, rơi xuống bên cạnh tiểu ngũ, "Không sao chứ?"
Tiểu ngũ lắc đầu, “Vừa rồi hắn ra tay đánh lén, nhưng bị ta chặn lại, hơn nữa ta còn làm bị thương linh hồn của hắn.”
Tiểu ngũ chỉ vào một Đạo Tôn bên cạnh Lôi Huyền, kẻ đã ra tay đánh lén là một tu luyện giả Đạo Tôn nhất cảnh. Sắc mặt hắn có chút khó coi, hiển nhiên đánh lén không thành, ngược lại còn bị tiểu ngũ phản thương.
Vốn là Hồn Linh Tổ Thú, năng lực tiểu ngũ giỏi nhất ngoài nhân quả đại đạo chính là công kích Linh Hồn. Một cái là thiên phú đại đạo, một cái là thiên phú năng lực của hắn.
Chiến lực của tiểu ngũ ở cùng cảnh giới, chắc chắn có thể xếp vào hàng đầu.
Đối phương căm tức nhìn tiểu ngũ, tiểu ngũ lại không hề sợ hãi, vì Lâm Mặc Ngữ đã đến.
Đối phương lúc này biến thành hình người, mang vài đặc trưng Yêu Tộc, Lâm Mặc Ngữ cũng không nhận ra hắn thuộc tộc hệ nào. Nhưng điều đó không quan trọng, chỉ cần đã đánh lén thì đáng chết.
Lôi Huyền cười ha ha, “Tên của các ngươi, là Lôi Hạo tiểu tử kia cho à?”
Lâm Mặc Ngữ liếc nhìn Lôi Huyền, ánh nhìn đó làm Lôi Huyền trong lòng lộp bộp.
Ánh mắt của Lâm Mặc Ngữ mang theo vẻ lạnh nhạt khó tả, cho hắn một cảm giác hết sức đáng sợ. Cảm giác ấy, như thể Lâm Mặc Ngữ đang nhìn một người chết.
Chưa để Lôi Huyền kịp nói hết câu, Lâm Mặc Ngữ đã một chỉ điểm ra.
“Hài Cốt Địa Ngục!”
Một mảng lớn không gian vặn vẹo, căn bản không cho tám người thời gian phản ứng, Hài Cốt Địa Ngục đã bao phủ bọn họ bên trong.
Trong tám người, cường giả Đạo Tôn tứ cảnh kia phản ứng nhanh nhất, nhận ra nguy hiểm trước tiên, nhưng vẫn chậm một bước, không tránh khỏi Hài Cốt Địa Ngục.
Còn Lôi Huyền thì căn bản không kịp phản ứng, khi có phản ứng thì Địa Ngục Hung Linh đã xuất hiện trước mặt hắn, nghênh đón hắn chính là miệng rộng của Địa Ngục Hung Linh. Đối phó với tám người này, U Minh Hắc Long trong U Minh Hắc Đàm còn chẳng buồn nhúc nhích, chỉ dựa vào Địa Ngục Hung Linh là đủ.
Địa Ngục Hung Linh Đạo Tôn tam cảnh rào rào xông tới, kéo tám người xuống nham tương địa ngục, điên cuồng cắn xé. Nhất thời tiếng rên rỉ vang lên liên tục, máu thịt của Đạo Tôn bắn tung tóe khắp Hài Cốt Địa Ngục.
Hài Cốt Địa Ngục thôn phệ máu thịt của bọn họ, biến hết thảy thành chất dinh dưỡng của mình.
Đáng tiếc, Hài Cốt Địa Ngục hôm nay quá mạnh, chỉ thôn phệ vài người bọn họ, chỉ khiến Hài Cốt Địa Ngục tăng lên một chút xíu, hiệu quả không rõ ràng lắm. Trong nháy mắt, tám người đã biến mất trong tầng trời thứ ba, toàn bộ quá trình không quá nửa phút, dứt khoát.
Xa xa có một số người đứng xem, kinh hãi lộ rõ trên mặt.
Nhân tộc Đạo Tôn nhị cảnh này xuống tay tàn nhẫn, giết người không chớp mắt. Bảy Đạo Tôn, một Thiên Tôn đỉnh phong, cứ thế bị giết.
Hơn nữa một trong số đó lại là Đạo Tôn tứ cảnh, ba người khác cũng là Đạo Tôn nhị cảnh như hắn, nhưng lại không hề có sức chống cự.
"Nhân tộc Đạo Tôn này có lai lịch gì, sao lại mạnh như vậy?"
"Không chỉ mạnh mẽ, mà ra tay còn cực kỳ tàn nhẫn, từ đầu đến cuối hắn không hề nói lời vô ích nào."
"Ta biết Thiên Tôn bị giết kia, hắn tên là Lôi Huyền, là dòng chính của Lôi Quang Tử Văn Hổ, sao hắn gan lớn đến thế, dám giết dòng chính Lôi Quang Tử Văn Hổ tại đây?"
"Ở ngay tổ địa của người ta, lại giết người dòng chính tộc nhân, chuyện này vui rồi."
“Đúng vậy, dòng chính đâu phải mèo chó gì, giết xong thì phải trả giá đắt.”
“Ta thấy nhân tộc này gặp rắc rối lớn rồi, e là không ra khỏi tộc Lôi Quang Tử Văn Hổ được.”
Đám người ở xa nghị luận ầm ĩ, không hề che giấu, từng chữ đều lọt vào tai Lâm Mặc Ngữ. Tiểu ngũ nghe thấy có chút sợ, “Phụ thân, giết Lôi Huyền, không sao chứ?”
Lâm Mặc Ngữ cười nói, "Chỉ là giết người thôi, không cần lo lắng, bọn chúng không làm gì được chúng ta.”
Nói xong Lâm Mặc Ngữ nhìn Tiểu Ngưu và Tiểu Vụ một lượt, kiểm tra tình hình của hai nàng.
Lúc này cảnh giới của Tiểu Vụ vẫn đang tăng lên vững chắc, còn Tiểu Ngưu đang đột phá đến trung giai Thiên Tôn thì lại rơi vào trạng thái tu luyện, huyết mạch ầm ầm rung chuyển, hiển nhiên vẫn đang cường hóa. Phỏng chừng phải vài ngày nữa hai người mới tỉnh lại, Lâm Mặc Ngữ không muốn lãng phí thời gian, tiếp tục đi hấp thụ thần lôi.
Đồng thời, hắn còn muốn khống chế Lôi Thần, để tẩy luyện cho Tiểu Nguyệt.
Trong đại thế giới, Tiểu Nguyệt rất không chịu thua kém, thiên sinh ngọc 860 hồn mang đến cho Tiểu Nguyệt một thiên phú đáng sợ đến khó tin.
Trong bản nguyên đại lục, đứng đầu một trong các thiên phú, tốc độ tu luyện của Tiểu Nguyệt nhanh đến kinh người. Sau khi nàng thích ứng với thần lôi, bắt đầu mượn thần lôi để tu luyện, cảnh giới nhanh chóng tăng lên.
Chắc tầm một hai ngày nữa là có thể đạt tới Thánh Tôn cảnh. Đến như Lâm Mặc Ngữ năm đó cũng không có tốc độ tu luyện như Tiểu Nguyệt. Thấy Lâm Mặc Ngữ rời đi, đám người không đùa nữa, cùng nhau nhìn.
Bọn họ tuy nói Lâm Mặc Ngữ đã gây ra rắc rối lớn, nhưng không một ai dám ra tay. Thủ đoạn giết người của Lâm Mặc Ngữ như vậy, bọn họ sợ rước họa vào thân.
Rất nhiều người rời đi, định báo chuyện này cho tộc nhân Lôi Quang Tử Văn Hổ, để bọn họ ra tay. Trong số người rời đi, có một người trước khi đi, ánh mắt luôn nhìn chằm chằm tiểu ngũ.
Trong ánh mắt mang theo vài phần hưng phấn, nhưng hắn giấu rất kỹ, không khiến tiểu ngũ và Lâm Mặc Ngữ chú ý.
Bay ra mấy trăm dặm, Lâm Mặc Ngữ lại dùng cách cũ, biến thành Cự Nhân cao vạn mét, giương Trớ Chú Chi Dực, tiếp tục hấp thu thần lôi ở tầng trời thứ ba. Cơ hội hiếm có, Lâm Mặc Ngữ không muốn lãng phí một phút nào.
Cứ như thế lại hai ngày trôi qua, cuối cùng chuyện Lâm Mặc Ngữ giết Lôi Huyền đã bị tiết lộ ra. Tộc nhân Lôi Quang Tử Văn Hổ nghe tin dòng chính bị giết, đã nổi lên sóng to gió lớn.
Chuyện này càng truyền càng xa, người biết càng ngày càng nhiều, cuối cùng cũng có người tìm đến!
Bạn cần đăng nhập để bình luận