Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai

Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai - Chương 2651: Nhanh lấy ra cho lão phu nhìn. (length: 8257)

Lâm Mặc Ngữ rời khỏi Lục Phong thương hội thì đã đến buổi trưa.
Hắn không về lại chỗ ở mà đi thẳng đến Luyện Khí Tông Sư hội.
Hắn muốn tìm một đại sư luyện khí cấp năm trở lên để chữa trị bản nguyên thoi của mình.
Ở bản nguyên đại lục, việc có hay không công cụ giao thông phù hợp tạo ra sự khác biệt rất lớn. Dù là để tiết kiệm thời gian hay để an toàn hơn thì nó đều rất quan trọng.
Phương tiện giao thông cũng có nhiều loại công dụng khác nhau, có loại chiến lực mạnh, có loại phòng ngự cao, lại có loại có chức năng đặc thù. Giống như phương tiện giao thông tiện dụng nhất trong hỗn loạn mang chính là Phi Vân thuyền.
Nhưng khi rời khỏi hỗn loạn mang, Phi Vân thuyền không còn ưu thế gì đáng kể.
Bản nguyên thoi là phương tiện giao thông do Thiên Thần Tông lưu lại, tốc độ rất nhanh, vượt xa Phi Vân thuyền. Ngoại trừ một số nơi đặc thù thì tác dụng của bản nguyên thoi cũng hơn Phi Vân thuyền rất nhiều.
Trước đây Lục Phong từng nói, ở Luyện Khí Tông Sư hội đại thành, tìm đại sư luyện khí cấp năm trở lên là có thể chữa trị bản nguyên thoi. Kiến trúc của Luyện Khí Tông Sư hội có quy mô còn rộng lớn hơn cả Lục Phong thương hội.
Thế lực này được tạo thành bởi vô số Luyện Khí Tông Sư, nội bộ có vô số cường giả.
Những Luyện Khí Tông Sư đứng đầu đều ở trong Tông Sư hội này, trong đó không ít cường giả Đạo Tôn cảnh Ngũ Cảnh Lục Cảnh. Có điều Luyện Khí Tông Sư hội chỉ là một thế lực Ngũ Tinh, chưa đến Lục Tinh.
Nguyên nhân là vì nó là một tổ chức tương đối phân tán, các Luyện Khí Tông Sư bên trong cũng đến từ các thế lực khác. Cường giả thực sự thuộc về Luyện Khí Tông Sư hội không nhiều. Tình huống của nó cũng tương tự như Phù Sư hiệp hội, Trận pháp sư hiệp hội...
Nhưng thông thường, không ai dám trêu vào chúng.
Ngay cả Thánh Địa cũng không muốn gây thù với họ, nếu không chẳng khác nào đối đầu với các Luyện Khí Tông Sư trong thiên hạ. Luyện Khí Tông Sư hội người ra người vào tấp nập, Lâm Mặc Ngữ đi theo dòng người vào trong.
Ở đây hắn cũng không phải hội viên cao cấp gì, cũng không có đặc quyền gì.
Bố cục trong Tông Sư hội khá giống Lục Phong thương hội, cũng có các quầy hàng, trong quầy đầy ắp các loại pháp bảo. Tất cả đều là pháp bảo, chỉ có pháp bảo, ngoài pháp bảo ra thì không có gì khác.
Mỗi một pháp bảo đều công khai niêm yết giá, ghi rõ cấp bậc, công dụng, đồng thời không ghi người luyện chế ra nó. Những pháp bảo này đều là từ các Luyện Khí Sư trong Tông Sư hội.
Luyện Khí Tông Sư hội có quy định, pháp bảo không phải do Luyện Khí Sư trong hội tự tay luyện chế thì không được bán ra ở Tông Sư hội. Lâm Mặc Ngữ nhìn quanh một lượt rồi đi lên lầu hai.
Lầu một là nơi bán pháp bảo, lầu hai là nơi các Luyện Khí Sư tiếp nhận làm ăn.
Trong lầu hai có các Luyện Khí Thất, đứng bên ngoài có thể thấy Luyện Khí Sư đang luyện khí bên trong. Mỗi một Luyện Khí Thất đều có người trông coi.
Các Luyện Khí Sư đều sẽ nhận mấy ngoại thất đệ tử, vừa có thể dùng để giữ cửa, vừa có thể xử lý một số công việc hàng ngày. Ví dụ như việc này có nhận làm không, giá cả bao nhiêu, v.v.
Các Luyện Khí Sư rất bận rộn, đặc biệt là Luyện Khí Sư cấp đại sư trở lên, làm gì có thời gian rảnh mà đàm luận việc buôn bán với người khác. Nếu gặp được người tư chất tốt, họ cũng sẽ thu làm đệ tử thân truyền, truyền thụ kỹ thuật luyện khí.
Bên ngoài Luyện Khí Thất còn ghi rõ tên của Luyện Khí Sư bên trong, cấp bậc, phương hướng am hiểu. Tóm lại là công khai minh bạch, tiết kiệm rất nhiều thời gian.
Lâm Mặc Ngữ đi qua từng Luyện Khí Thất, cuối cùng dừng lại trước một Luyện Khí Thất. Hắn nhìn vào thông tin trên bảng trước cửa.
Lâm Hỏa Quang, Lục Giai Luyện Khí Đại Sư, am hiểu luyện chế pháp bảo loại phi hành.
“Lại còn cùng họ với ta, là hắn à.”
Một người trẻ tuổi chỉ có Chân Thần cảnh đang ngồi trước Luyện Khí Thất, thấy Lâm Mặc Ngữ tới, liền đứng lên nói, “Tiền bối, ngài tìm Lâm Đại Sư sao?”
Lâm Mặc Ngữ gật đầu, “Không sai, không biết Lâm Đại Sư khi nào rảnh?”
Người trẻ tuổi đáp, “Lâm Đại Sư hiện tại đang luyện chế, đã có hẹn trước, cần khoảng năm giờ nữa.”
Rồi người thanh niên nhanh chóng tính toán một chút, “Bây giờ đã qua bốn tiếng, chắc sắp xong rồi. Không biết tiền bối muốn luyện chế cái gì, có thể nói trước với tiểu tử này.” Lâm Mặc Ngữ gật đầu.
“Ta muốn tìm Lâm Đại Sư để chữa trị một kiện pháp bảo phi hành.”
Người trẻ tuổi lại hỏi, “Không biết tiền bối muốn chữa trị pháp bảo phi hành tầng thứ gì?”
Lâm Mặc Ngữ nói, “Một cái bản nguyên thoi, nhưng cụ thể là tầng thứ gì thì ta không rõ lắm.”
“Bản nguyên thoi?”
Vẻ mặt người thanh niên lộ vẻ khó xử, rõ ràng là hắn chưa từng nghe qua loại pháp bảo này.
Lâm Mặc Ngữ nhìn người trẻ tuổi trước mặt chỉ có Chân Thần cảnh, nở nụ cười nhạt, “Lâm Đại Sư chắc sẽ biết, ta trực tiếp hỏi hắn là được chứ gì.”
Người thanh niên gật đầu, “Vâng, tiền bối cứ trực tiếp nói chuyện với Lâm Đại Sư đi.”
Lâm Mặc Ngữ tính toán thời gian, hắn nhất định phải quay lại trước khi Thái Âm bản nguyên xuất hiện, nếu không sẽ rước phiền phức không đáng có. Nhìn vào trong phòng, Lâm Hỏa Quang bận rộn luyện khí, động tác thành thạo như một nghệ thuật. Lâm Mặc Ngữ dù không am hiểu luyện khí lắm, nhưng nhìn động tác của Lâm Hỏa Quang, cũng biết vị đại sư luyện khí này có tài nghệ phi phàm.
Lâm Mặc Ngữ nghĩ đến Viêm lão, "Có lẽ tương lai Viêm lão cũng có thể trở thành một Luyện Khí Sư xuất sắc."
Trong đại thế giới không thiếu nhân tài, chỉ là thiếu cơ duyên.
Chỉ cần cho bọn họ cơ hội thì sẽ có thể một bước lên trời.
Bên ngoài phòng luyện khí có một tiểu trận pháp, người bên ngoài có thể thấy được tình hình trong Luyện Khí Thất, nhưng âm thanh thì không truyền vào được, các đại sư luyện khí bên trong cũng không bị quấy rầy. Nếu như luyện chế vật phẩm đặc biệt quan trọng, Luyện Khí Sư có thể đóng cửa lại, không cho ai quan sát.
Thời gian vô tình trôi qua, sau khoảng một giờ chờ đợi, Lâm Mặc Ngữ rốt cuộc cũng thấy Lâm Hỏa Quang kết thúc công việc.
Một pháp bảo hình chiếc thuyền nhìn vô cùng tinh xảo đã được luyện thành, xem ra có vẻ là một pháp bảo phi hành Thiên Tôn cảnh, chắc hẳn là có giá trị không nhỏ. Có điều Lâm Hỏa Quang có vẻ không hài lòng lắm, trong mắt lộ ra một vẻ thất vọng.
Một lát sau, trận pháp Luyện Khí Thất tiêu tan, Lâm Hỏa Quang bước ra ngoài.
“Ra mắt Lâm Đại Sư!”
Lâm Mặc Ngữ rất khách khí hành lễ với Lâm Hỏa Quang. Lâm Hỏa Quang là một đạo tôn, đạo tôn nhất cảnh.
Gọi đại sư hay tiền bối cũng không sao cả.
Lâm Hỏa Quang gật đầu, “Tiểu gia hỏa, ngươi muốn luyện chế pháp bảo à?”
Lâm Mặc Ngữ nói, “Không phải luyện chế, mà là chữa trị một kiện pháp bảo phi hành.”
Lúc này, người trẻ tuổi ở bên cạnh liền kể lại việc Lâm Mặc Ngữ muốn chữa trị bản nguyên thoi một lượt. Nghe đến bản nguyên thoi, Lâm Hỏa Quang liền sáng mắt lên. Ánh mắt của hắn trở nên sắc bén lạ thường, nhìn thẳng vào Lâm Mặc Ngữ, “Ngươi có bản nguyên thoi?”
Lâm Mặc Ngữ nói, “Tình cờ có được một cái, nhưng nó đã bị hư, cần phải chữa trị.”
Lâm Hỏa Quang lập tức nói, “Lấy ra cho lão phu xem.”
Vừa dứt lời, hắn lại sửa miệng nói, “Vào trong rồi nói.”
Nói xong hắn kéo Lâm Mặc Ngữ xông vào Luyện Khí Thất, cửa Luyện Khí Thất đóng sầm một tiếng, trận pháp cũng được kích hoạt, cắt đứt mọi liên hệ bên trong và bên ngoài. Người thanh niên ngây người tại chỗ, “Lâm sư làm sao vậy, chưa bao giờ thấy lâm sư kích động như vậy.”
“Cái bản nguyên thoi này, rốt cuộc là thứ gì vậy?”
Không chỉ có hắn ngơ ngác mà Lâm Mặc Ngữ cũng hơi giật mình.
Chỉ là một bản nguyên thoi hư hỏng thôi, có cần kích động đến thế không?
Thế nhưng vị đại sư Lâm Hỏa Quang trước mặt hắn, giọng nói cũng run rẩy vì kích động, “Tiểu gia hỏa, mau lấy ra cho lão phu xem.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận