Ta Thật Không Muốn Làm Nam Thần

Chương 734: Điện ảnh trao giải (3)

Chương 734: Lễ trao giải điện ảnh (3)
Trong nháy mắt Dương tiểu thư đã sắp 27 tuổi, cũng không còn là thiếu nữ đơn thuần kia nữa, đã bắt đầu trưởng thành theo hướng ngự tỷ. Thế nhưng có một điều mọi người đều rõ ràng, sau này Dương tiểu thư này chẳng khác nào đã được đóng nhãn hiệu Chu Dục Văn, đi theo Chu Dục Văn đến cùng.
Nói thực ra, theo lý thuyết một người bình thường như Chu Dục Văn có thể đi đến bước này đã là đỉnh thiên rồi. Người phía dưới không động được Chu Dục Văn, phía trên có kẻ mắt đỏ với Chu Dục Văn muốn động vào cũng phải suy nghĩ kỹ, thế nhưng người phía trên có năng lực thông thiên cũng có thể điều tra ra nội tình của Chu Dục Văn.
Tống Bạch Châu thật sự là một nhân vật không biết nên hình dung như thế nào, hắn từ rất lâu trước đây đã có thế lực rất sâu ở Châu Phi, mà mấy năm nay lại tích cực hợp tác cùng quốc gia.
Đến địa vị này của Tống Bạch Châu, kỳ thực kiếm bao nhiêu tiền cũng không còn quan trọng nữa, hắn cần một chỗ dựa.
Mà quốc gia cũng cần một người đại diện ở bên ngoài.
Hai người ăn nhịp với nhau.
Cho nên có thể nói, trừ mấy người ở vị trí cao nhất kia dám nhìn Tống Bạch Châu không vừa mắt, những người khác, ha ha.
Trên buổi tiệc tối trao giải rất ồn ào, toàn bộ đều là minh tinh. Dương tiểu thư cứ như vậy dùng tay che miệng, ở bên cạnh giới thiệu từng chút một cho Chu Dục Văn biết người đến là ai.
Mà bất kể là nam minh tinh hay nữ minh tinh, đối với Chu Dục Văn đều hết sức thân mật, hận không thể lau giày cho Chu Dục Văn vậy. Minh tinh hạng một và hạng hai còn tốt xấu dè dặt một chút.
Thế nhưng minh tinh hạng ba thì thật sự cứ cứng rắn mà sấn tới dán vào người Chu Dục Văn, các nàng thật sự quá muốn trở nên nổi bật, mà người có thể thay đổi vận mệnh của các nàng chỉ có Chu Dục Văn.
Suy nghĩ một chút mà xem, bộ phim điện ảnh này Chu Dục Văn đã tạo nên mấy tiểu nhân vật.
Hạ Lạc có tài nhưng không gặp thời?
Ngựa đông cái gì mai?
Những nhân vật vốn không tên tuổi này cứ như vậy đột nhiên nổi tiếng (hỏa).
Dương tiểu thư cũng là khởi tử hồi sinh.
Chỉ cần Chu Dục Văn có thể coi trọng các nàng.
Các nàng liền thật sự nổi tiếng (hỏa).
Lúc này chỗ nào còn cần tôn nghiêm gì nữa.
Minh tinh, đạo diễn, hay là phía đầu tư, đối đãi Chu Dục Văn đều là lễ ngộ có thừa, mà Chu Dục Văn đối với điều này chỉ là khẽ gật đầu.
Những người bạn trong vòng tròn quan hệ của Dương tiểu thư mà ngày thường không hề để ý tới cô, giờ cũng toàn bộ xông tới chào hỏi, hy vọng Dương tiểu thư có thể dẫn tiến Chu Dục Văn.
Thế nhưng Dương tiểu thư lại chỉ hơi gật đầu với các nàng.
Thân phận của Dương tiểu thư đã không giống các nàng nữa.
Các nàng trước sau vẫn là diễn viên.
Mà Dương tiểu thư thì đã bắt đầu dấn thân vào giới tư bản.
Ngồi trên vị trí của mình, Dương tiểu thư dùng tay che miệng nhỏ, thì thầm nói chuyện bên tai Chu Dục Văn, sau đó lại cười ở bên cạnh.
Chu Dục Văn chỉ nhẹ nhàng cười cười.
Tuổi tác tuy nhỏ, thế nhưng tính cách lại rất trầm ổn.
"Chu đạo, làm quen một chút, đây là danh thiếp của tại hạ!"
"Chu đạo, ta siêu thích điện ảnh ngươi quay a!"
Giải thưởng đạo diễn xuất sắc nhất năm —— Chu Dục Văn!
Hầu như không có gì bất ngờ.
Chu Dục Văn lên sân khấu, người trao giải khó khăn lắm mới có cơ hội đặt câu hỏi cho Chu Dục Văn.
"Chu đạo tuổi còn rất trẻ a."
"Chu đạo cũng rất ít khi lộ diện ở các trường hợp công khai nhỉ."
"Chu đạo, trước khi bộ phim điện ảnh này bắt đầu, mọi người đã nghi ngờ năng lực của ngươi, ngươi nhìn nhận thế nào?"
Chu Dục Văn nhận lấy micro, suy nghĩ một chút: "Không có gì để nhìn nhận cả, ta biết trong mắt mọi người, ta chỉ là muốn ăn xổi kiếm tiền (ăn nát tiền) mà thôi. Trên thực tế, ta vẫn giống như ba năm trước, ta muốn quay (đập) một chút thứ ta muốn. Ba năm trước ta mới vào đại học, ta muốn quay chính là thanh xuân, còn năm nay tốt nghiệp, cho nên ta muốn quay chính là quá khứ (đi qua). Bất kể mọi người thấy thế nào, ta đều đang kiên trì với những thứ của chính mình. Còn về chuyện các ngươi so sánh ta với người khác, ta cảm thấy chỉ cần làm tốt chuyện mình nên làm, những chuyện khác thì không cần quan tâm."
"Bốp bốp bốp!"
Chu Dục Văn nói xong, phía dưới là tiếng vỗ tay bốp bốp bốp cổ vũ sĩ khí vang lên.
Buổi tiệc tối trao giải lần này làm rất hoành tráng (thịnh lớn), những người có thể đến đều đã đến, trong đó khẳng định có người quen biết của Chu Dục Văn. Hiện tại Chu Dục Văn là một nhà độc bá (một nhà độc đại), nên về cơ bản người lên sân khấu đều sẽ cảm ơn Chu Dục Văn để ké chút nhiệt độ.
Dương tiểu thư nhận được giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, ăn mặc lộng lẫy (thịnh trang) lên sân khấu. Dương tiểu thư thật sự rất xinh đẹp, khí chất nữ vương (nữ vương phạm) mười phần, đôi môi đỏ chót đặc biệt đẹp đẽ. Cầm cúp nói: "Ờm, tại đây cũng không có gì nhiều để nói, một năm nay ta đã trải qua (kinh lịch) thật nhiều chuyện, cũng hiểu ra (minh bạch) một vài điều. Tóm lại, ta rất cảm ơn người bạn tốt nhất của ta —— Chu Dục Văn! Cũng chính nhờ sự lý giải và khẳng định của hắn, ta mới có thể một lần nữa đứng ở nơi này. Nói thế nào đây, không có Chu đạo thì không có ta ngày hôm nay. Tại đây, xin một lần nữa cảm ơn Chu đạo."
Nói xong, Dương tiểu thư cúi chào (bái) Chu Dục Văn một cái, Chu Dục Văn rất bình tĩnh ngồi tại chỗ, phía dưới bắt đầu vỗ tay.
Đoàn làm phim Charlotte phiền não khẳng định phải cảm ơn Chu Dục Văn.
Mà Tiểu Quách lần này cũng vì tiểu thời đại nhận được mấy giải thưởng, lên sân khấu câu đầu tiên chính là: ta và Dục Văn là bạn bè rất tốt, Dục Văn có thể có ngày hôm nay ta rất vui vẻ.
Thân ảnh nhỏ nhắn xinh xắn đáng yêu của Tiểu Quách cầm micro trên sân khấu nói hồi lâu, ngược lại lại cảm thấy rất thú vị (chơi vui).
Buổi lễ trao giải dài dòng (Cang dáng dấp / 冗长?) cuối cùng cũng kết thúc, tiếp theo là thời gian hoạt động tự do, hiện trường có tiệc đứng, một đám người bắt đầu đến làm quen (kết giao) với Chu Dục Văn để nói chuyện hợp tác.
Tiểu Quách và Dương tiểu thư tự nhiên tụ tập bên cạnh Chu Dục Văn.
Chu Dục Văn không tự mình quay phim, thế nhưng vẫn muốn có hợp tác. Ví dụ như Tiểu Quách muốn quay phim truyền hình, loại phim thần tượng thanh xuân kia, Chu Dục Văn gật đầu nói cái đó rất không tệ, có thể đầu tư.
Mọi người đến tìm Chu Dục Văn là muốn để Chu Dục Văn viết kịch bản, làm nhân vật chính, nhưng Chu Dục Văn lại chỉ muốn đầu tư.
Hắn mới vừa kiếm được năm trăm triệu (năm ức), đang lo không có chỗ tiêu tiền (đất hoa), hiện tại gặp có người đến, liền trực tiếp đem tiền quăng vào. Hiện tại Chu Dục Văn là bánh trái thơm ngon (món hàng hot), cho dù bộ phim (hí kịch) này không thiếu tài chính, có Chu Dục Văn gia nhập, mọi người cũng vui vẻ.
Lúc này Chu Dục Văn và Dương tiểu thư thật sự là trung tâm của sự chú ý (chúng tinh củng nguyệt), được người người săn đón (truy phủng). Ở bên cạnh, Triệu tiểu thư trong bộ lễ phục dây đeo màu vàng nhìn xem, trong lòng vô cùng ghen tị.
Nàng muốn đi chào hỏi, thế nhưng đột nhiên nghĩ đến lúc ấy mình đã đối xử với Chu Dục Văn và Dương tiểu thư như thế nào, liền có chút ngượng ngùng không dám đi chào hỏi.
"Dĩnh Bảo, ngươi xem người khác đều đi chào hỏi kìa, chúng ta cũng mau đi thôi, ngươi và Chu đạo quan hệ tốt như vậy, nếu như Chu đạo có thể viết cho ngươi một kịch bản, vậy ngươi sẽ tiến thêm một bậc!" Người đại diện ở bên cạnh khích lệ nói.
Triệu tiểu thư nhìn người đại diện, tỏ vẻ rất cạn lời. Lúc ấy nói cái gì mà lưu lượng của mình đang thịnh (chính vượng), nhất định không muốn dính líu (liên lụy) quan hệ với bọn Chu Dục Văn, bây giờ lại bảo mau đi.
Ai, giới giải trí thật khiến người ta nhìn không hiểu.
"Ta có đi qua đó nói chuyện, người ta (nhân gia) chưa chắc đã để ý đến ta."
"Sao lại thế được, ngươi đâu có kém hơn Dương tiểu thư!" Người đại diện buột miệng nói ra.
Triệu tiểu thư sững sờ, nhìn về phía người đại diện: "Ngươi nói vậy là ý gì?"
Người đại diện cười cười xấu hổ, suy nghĩ một chút rồi nói: "Dĩnh Bảo, ngươi quên rồi sao, ba năm trước, ngươi suýt chút nữa là đã ở bên Chu đạo rồi đó!"
Triệu tiểu thư nghĩ đến ba năm trước, nói thực ra đúng là có chút hối hận, dù sao nếu lúc ấy ở bên nhau, thì hiện tại nhân vật Thu Nhã này hẳn là của mình rồi.
Vì cái gì nữ nhân này vận khí tốt như thế chứ?
Nhìn Dương tiểu thư mặt mày hồng hào (hồng quang đầy mặt) bên cạnh Chu Dục Văn, Triệu tiểu thư không khỏi nghĩ như vậy.
Tại buổi trao giải lần này, Chu Dục Văn chỉ kết giao với người mình thích, ví dụ như Hàn lão sư thành danh khi còn trẻ (thiếu niên thành danh), người nổi lên cùng thời với Tiểu Quách, nhưng trình độ văn chương và tu dưỡng (hành văn tu dưỡng) thì không phải Tiểu Quách có thể so sánh.
Chu Dục Văn tình cờ (ngẫu nhiên) có cơ hội trò chuyện cùng Tiểu Hàn, hỏi hắn có hứng thú quay phim không.
Tiểu Hàn nói, có, nhưng không có vốn đầu tư.
Chu Dục Văn nói: "Ta có thể đưa cho ngươi a, sách của ngươi rất hay."
Tiểu Hàn tự giễu nói: "Không hay đâu, ta quay phim (đập) đều không có lưu lượng (không hút khách)."
"Hài hước đen kiểu văn nghệ (Văn nghệ màu đen hài hước) cũng có người thích."
Chu Dục Văn trực tiếp quyết định cùng Tiểu Hàn, ngay tại hiện trường bàn bạc (hàn huyên) ra kịch bản bộ phim điện ảnh « Theo Gió Vượt Sóng », vừa hay diễn viên cũng chọn ngay tại hiện trường, đều là những minh tinh quen mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận