Ta Tại Khủng Bố Sống Lại Đánh Dấu

Chương 1230: Quanh quẩn khóc cười

Chương 1108: Quanh quẩn khóc cười (cầu đặt mua, cầu cất giữ, cầu nguyệt phiếu, cầu phiếu đề cử)
Mặc dù tránh được đợt tấn công linh dị, nhưng Dương Gian cũng không vì thế mà thả lỏng.
Bởi vì Quỷ vực của hắn lúc này giống như bị quấy nhiễu, có cảm giác lúc có lúc không, mất linh.
Hiển nhiên, nguyên nhân là do con lệ quỷ đáng sợ kia.
Đến trình độ hiện tại của hắn, số lệ quỷ có thể gây ảnh hưởng đến hắn không còn nhiều.
Điều này cũng đủ để chứng minh con quỷ kia quả thực không bình thường.
Mà giờ phút này, lão thi cũng không tiếp tục tấn công, mà đứng đó nhìn chằm chằm hắn, giống như đang quan sát, lại giống như đang theo dõi, cũng tựa hồ vì trước đó đã tấn công một lần.
Dương Gian cũng không tiếp tục ra tay, người và quỷ nhìn nhau chằm chằm.
Quỷ vực dù bị quấy nhiễu, nhưng vẫn có thể sử dụng ở đây.
Rất nhanh.
Hắn tới bên cạnh lò bếp.
Chỉ là lúc này lò bếp bị thi thể bao phủ, bị vùi sâu trong đó, lúc này hắn muốn tiếp xúc lò bếp nhất định phải dịch chuyển toàn bộ số thi thể này đi, nếu không, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn.
Dương Gian không hề dây dưa dài dòng, hắn xoay người nhấc một thi thể dưới chân lên ngay.
Bàn tay quỷ đen cháy không áp chế được quỷ tầng ba, nhưng áp chế một thi thể mang linh dị thì không vấn đề gì.
Thi thể không hề phản kháng hay giãy giụa, bị hắn ném sang một bên ngay.
Sau đó, hắn lại nhanh chóng nhấc cổ thi thể thứ hai lên rồi lại ném sang bên.
Dương Gian đang dùng phương pháp nguyên thủy nhất, dịch chuyển từng thi thể, cho đến khi móc được lò bếp ra.
Không biết có phải do lò bếp đang cháy không mà thi thể xung quanh nơi này khá bình tĩnh, không có dấu hiệu lao tới.
Cứ từng thi thể bị dịch chuyển đi, ánh lửa bị chôn dưới lớp thi thể kia càng lúc càng sáng.
Chỉ là loại độ sáng này không mang lại cảm giác nóng rực mà tràn đầy một loại âm lãnh khó tả.
"Vẫn nhìn ta chằm chằm?" Ánh mắt Dương Gian liếc qua.
Cỗ lão thi quỷ dị kia vẫn đứng sừng sững trên vô số thi thể, mặt hướng về phía bên này, như đang rình mò mọi hành động của Dương Gian.
"Không, thi thể đã không động đậy một hồi, có lẽ quỷ không còn ở trên thi thể đó nữa."
Dương Gian không chủ quan, lúc này hắn nghi ngờ con quỷ thật sự đã di chuyển sang thi thể khác.
Có lẽ thi thể bị lệ quỷ nhập kia đang ở quanh đây, có lẽ ở ngay dưới chân.
Hắn có chút tê dại da đầu.
Thế nhưng Dương Gian biết rõ đối phó trực diện với lệ quỷ này không có ưu thế gì, chỉ có dựa vào lửa trong lò nhen lửa cả tầng ba, mới có thể đối kháng được linh dị nơi này, đồng thời cũng quét dọn toàn bộ thi thể tầng ba.
Nghĩ đến đây, hắn tăng nhanh động tác.
Dương Gian sức lực rất lớn, thi thể nặng nề trong tay hắn nhẹ như không trọng lượng.
Mọi chuyện thuận lợi, chỉ cần vài phút là hắn có thể móc được lò bếp bị chôn dưới lớp thi thể ra.
Nhưng thật sự dễ dàng vậy sao?
Đáp án là không.
Bởi vì trong lúc đang đào, thấy sắp giải phóng hoàn toàn lò lửa, thì ngay sau đó, sắc mặt Dương Gian chợt biến đổi.
Lúc này, thân thể của hắn dường như mất khống chế, đứng thẳng lên, đồng thời ướt sũng, có những giọt nước không ngừng thấm ra từ da, cả người như vừa chui ra từ trong nước.
"Đây là Quỷ Hồ? Chuyện gì xảy ra? Lẽ nào linh dị Quỷ Hồ trên người ta mất khống chế rồi?"
Nhưng rất nhanh, Dương Gian phát hiện, sự thật không phải như vậy.
Không phải một bộ phận linh dị Quỷ Hồ bị đánh cắp kia mất khống chế, mà là giờ phút này Quỷ Hồ chịu một loại ảnh hưởng linh dị nào đó, trong số những người Dương Gian biết, chỉ có Tô Viễn cùng hắn có được linh dị Quỷ Hồ tương tự.
Lẽ nào Tô Viễn đang dùng linh dị Quỷ Hồ?
Nhưng hắn không phải đã bị đinh quan tài đóng rồi sao?
Theo lý thuyết, đáng lẽ hắn không thể dùng được sức mạnh linh dị mới phải, lẽ nào lại xảy ra biến cố gì?
Tô Viễn luôn là người khó lường, cho dù là Dương Gian cũng không cách nào đoán được đến tột cùng hắn có bao nhiêu át chủ bài.
Cũng ví như theo đạo lý mà nói, những tồn tại bị đinh quan tài đóng sẽ, cho dù là quỷ đều sẽ bị đóng đinh ngay lập tức, nhưng Tô Viễn chính là không giống bình thường, trừ việc không thể sử dụng năng lực linh dị ra, cả người dường như không có việc gì, nhảy nhót tưng bừng.
Vì vậy, cho dù trong lòng tràn đầy nghi hoặc, Dương Gian cũng không nghĩ nhiều, động tác cũng không ngừng lại.
Rất nhanh, cùng với việc từng thi thể bị đẩy ra, một chiếc lò bếp cuối cùng hiện ra trước mặt Dương Gian.
Lò bếp ấy phủ lên một thi thể, thi thể kia bị đốt đỏ rực nhưng không bốc cháy, mà lại ngăn cản lò lửa thiêu đốt, khiến ngọn lửa không thể ảnh hưởng ra xung quanh.
Khi Dương Gian định dời thi thể kia đi thì tay đến giữa chừng lại ngừng.
Hắn nhìn chằm chằm thi thể đỏ rực kia, ánh mắt khẽ nhúc nhích, như có điều suy nghĩ.
"Thi thể này nằm trên lò lửa lâu như vậy mà không bị nhen lửa, lại còn khiến lò bếp không thể tiếp tục thiêu đốt, thi thể này không phải là con quỷ tầng ba đó chứ... Chắc không đến mức đó, quỷ tầng ba trước đó đã tấn công ta, rất không thể nào lại xuất hiện trên lò lửa."
Dương Gian hơi ngẩng đầu, không yên lòng liếc nhìn lão thi quỷ dị không xa.
Cỗ lão thi vẫn đứng nguyên tại chỗ, mặt hướng về bên này.
"Không có lựa chọn nào."
Dù trong lòng Dương Gian có đôi chút e dè, nhưng tình thế không cho hắn lựa chọn, hắn nhất định phải làm vậy.
Đưa tay chộp một cái, cỗ thi thể đỏ rực bị hắn nhấc lên.
Vừa chạm tay vào, sắc mặt hắn đã biến đổi.
Rất nặng nề.
Cỗ thi thể này nặng đến không tưởng, khác hẳn với những thi thể trước đó.
Quỷ Thủ áp chế xuống, linh dị mất hiệu lực, theo lý thi thể phải nhẹ đi mới đúng.
Nhưng thi thể này lại khác thường.
Lời giải thích duy nhất chính là... Quỷ Thủ không áp chế được linh dị trên thi thể này.
Hơn nữa, khi rời xa lò bếp, màu đỏ rực trên người thi thể nhanh chóng tan biến, thay vào đó là một màu xám tro, âm lãnh.
Cảm giác này giống hệt với lúc trước chiến đấu với lệ quỷ tầng ba.
"Thi thể này quả nhiên là quỷ." Sắc mặt Dương Gian đột ngột biến đổi.
Ngay lập tức, suy đoán của hắn đã được chứng thực.
Trong tay tử thi ngay lập tức ngẩng đầu lên, đối mặt với Dương Gian, nhìn chằm chằm hắn một cách quỷ dị.
Cảnh này cực kỳ giống lão thi đang đứng ở đằng xa.
"Quỷ tầng ba có lẽ không tồn tại dưới dạng cá thể mà là..."
Giờ phút này, trong đầu Dương Gian không tự chủ hiện ra một ý nghĩ như vậy.
Khi vừa nhìn thấy lệ quỷ, mặt nước trên đất cũng kết lại thành một vũng nước, đột nhiên, một thân hình quỷ dị chậm rãi nổi lên từ vũng nước, nghiêng đầu, cùng với hình ảnh xuất hiện, một tiếng vang kỳ dị và khó tả bắt đầu quanh quẩn trong toàn bộ tầng ba.
"Lạc lạc lạc lạc... Ô ô ô... Ha ha ha... Ta mới là Tô Viễn... Không! ngươi không phải, ta là... Ngô ngô ngô..."
Lời thì thầm lẫn với tiếng cười đáng sợ cùng tiếng khóc quanh quẩn, lập tức ập vào xung quanh các thi thể, nhưng sắc mặt Dương Gian lại đột ngột thay đổi hoàn toàn.
Bất kể là tiếng khóc hay tiếng cười, đối với hắn đều không có gì lạ, đây là tiếng quỷ khóc và quỷ cười, mà trong môi trường nhỏ hẹp này, một khi tiếng quỷ khóc và quỷ cười bắt đầu chồng chất, thì uy lực của loại linh dị này sẽ tăng lên cực kỳ đáng sợ.
Và điều đáng sợ nhất là, chủ nhân âm thanh này không hề có ý định né tránh, trực tiếp tiến hành công kích linh dị không phân biệt, bao phủ mọi thứ vào trong đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận