Ta Tại Khủng Bố Sống Lại Đánh Dấu

Chương 269: Dị thường không ai biết

Nghe bạn tốt nói như vậy, Trương Tuệ lại thấy có hứng thú, lập tức trả lời: "À, xem cậu vui như vậy, kết quả như nào?"

"Ha ha ha, hài vãi, app này dự đoán tớ trúng giải nhất xổ số tiếp theo, kết quả nhất thời hưng phấn quá độ nên nhồi máu cơ tim mà chết, cậu nói có buồn cười hay không!"

Còn có chuyện này?

Trương Tuệ trong nháy mắt nhớ tới một đoạn trước kia từng xem qua, nói chuyện bi thảm nhất trên thế giới không gì khác hơn là người chết nhưng tiền còn chưa tiêu hết, từ một góc độ nào đó, đây quả thật là một chuyện rất thú vị.

Sau đó, cô trả lời một sticker mỉm cười.

“Ha ha, khá thú vị đấy."

Nhưng không nghĩ tới, ngay sau đó bạn tốt lại gửi tới một liên kết tải xuống.

"Tuệ Tuệ, giúp tớ một việc, tải app này về rồi chơi thử một chút, sau đó nó sẽ hiện lên một mã mời, cậu điền mã mời là tớ là được rồi, đến lúc đó có phần thưởng chia đều cho hai chúng ta."

Đây đại khái chính là cách tiếp cận giống như một app mua sắm, Trương Tuệ cũng không lạ mấy chuyện này, bởi vì trước kia bạn tốt cũng từng nhờ như vậy.

Tiện tay ấn tải về, Trương Tuệ lại đâm đầu vào trong luận văn.

Cũng không biết đã qua bao lâu, điện thoại di động đặt ở một bên bỗng nhiên rung động lên, Trương Tuệ cầm lấy di động nhìn, chỉ thấy phía trên không hiểu sao mở ra một cái giao diện.

Viền đều là màu đen tựa như vực sâu, phảng phất muốn cắn nuốt người, nhưng mà ở chính giữa điện thoại di động, lại có một hàng phông chữ đỏ bừng, giống như là do máu tươi ngưng đọng thành.

- Bạn có muốn biết cái chết sau này của bạn không.

- Trả lời Có hoặc Không.

Một ứng dụng độc hại chứa virus?

Trương Tuệ sửng sốt, sau đó nhìn thấy dòng chữ màu máu kia, trong lòng không khỏi thầm nghĩ một tiếng: "Mánh khóe nhàm chán.”

Nhưng không biết vì sao, khoảnh khắc nhìn thấy dòng chữ này, trong đầu giống như có một giọng nói khó hiểu đang dụ dỗ cô.

Xem một chút, xem một chút thì có làm sao.

Dù sao cũng là giả.

Trên thế giới này đâu có quỷ.

Chẳng qua chỉ là một app mà thôi.

Dưới loại thanh âm dụ dỗ này, giống như dục vọng không rõ nào bị gợi lên, ma xui quỷ khiến Trương Tuệ  ấn xuống.

Người ta nói rằng khi mọi người vừa đi bộ trên đường phố vừa gọi điện thoại, bạn sẽ nhận lấy bất cứ thứ gì người khác đưa.

Đại Xương là một công nhân vất vả, lúc đêm khuya, vạn nhà đã lên đèn, hầu hết mọi người đều đã tiến vào giấc mộng ngọt ngào, nhưng mà anh ta lại vừa mới tan tầm.

Nhưng vừa mới ra khỏi tòa nhà văn phòng không bao lâu, chuông điện thoại lại vang lên.

Đó là một cuộc gọi từ sếp của anh ta.

"Đại Xương à, kế hoạch đấu thầu gần đây của công ty đã xử lý xong chưa? Nó rất quan trọng! Cuộc họp ngày mai cần sử dụng, có thể phiền cậu trở lại hoàn thành nó trước không.”

Đại Xương vô cùng tức giận, nhưng lại không có chỗ phát tác, bởi vì cấp trên của mình giờ phút này vẫn tăng ca suốt đêm.

Còn chưa cúp điện thoại, bỗng nhiên phía sau có một người đàn ông từ trong tòa nhà đi ra, nhìn thấy Đại Xương, thuận tay liền đưa cho anh ta một tờ rơi.

Đại Xương tiện tay tiếp nhận, cũng không nghĩ nhiều, nói với đầu dây bên kia: "Được, tôi sẽ quay lại.”

Điện thoại bị cúp, Đại Xương nhìn thoáng qua đồ vật trong tay, không khỏi sững sờ tại chỗ.

Mới đầu anh ta còn tưởng rằng là tờ rơi phòng tập gym hoặc là tờ rơi của siêu thị, nhưng cầm trong tay, lại không phải là như vậy.

Chỉ thấy tờ rơi toàn thân màu đen, chỉ là trên chính diện lại in mấy chữ đỏ tươi như dùng máu tươi đổ vào.

Phông chữ xiêu vẹo, không giống như con người có thể viết, nhưng quỷ dị có thể khiến mọi người hiểu được ý nghĩa của nó.

- Trong vòng hai giờ, truyền cho một người khác, nếu không…

Cái quái gì thế này?

Đại Xương ngơ ra, xoay người định hỏi người đàn ông vừa rồi là có ý gì.

Nhưng sau khi anh ta xoay người, người đàn ông phát tờ rơi kia lại quỷ dị biến mất không thấy đâu.

Đại Xương không nghĩ nhiều, ném tờ rơi vào thùng rác gần đó rồi xoay người trở lại tòa nhà văn phòng.

Sau khi trở về công ty, công ty vẫn sáng bừng, vẫn có đồng nghiệp vì công việc mà cố gắng phấn đấu.

Đại Xương trở lại chỗ ngồi của mình, lấy ra bản kế hoạch ngày mai cấp trên chỉ rõ ngày mai sẽ giao ra, nhưng vừa mở thư mục ra, lại là tờ rơi kia.

Sự khác biệt là, lần này chữ viết tay trên tờ rơi đã thay đổi.

- Trong vòng một giờ, truyền cho một người khác, nếu không…

Hai giờ đã thành một giờ?

Đại Xương nhíu mày, đây chắc chắn là trò đùa của ai đó!

Anh ta định đi báo cáo với cấp trên, nhưng vừa ngẩng đầu nhìn thấy bộ dáng mất ăn mất ngủ của đồng nghiệp, lại nuốt lời muốn nói trở lại.

Quên đi, dù sao cũng là đùa giỡn mà thôi.

Không suy nghĩ nhiều, anh ta trực tiếp ném tờ rơi vào thùng rác, sau đó mở ngăn kéo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận