Ta Tại Khủng Bố Sống Lại Đánh Dấu

Chương 292: Chưa từng may mắn như vậy

Điều này đủ để chứng minh sự khủng bố của lão già, nhưng Toshio cũng là lệ quỷ, sau khi nhận được mệnh lệnh của Tô Viễn, quy luật giết người của nó lập tức bị kích phát.

Bản tính lệ quỷ phảng phất bị kích phát ra, Toshio lập tức nhào về phía lão già, lúc dùng quan tài đâm qua, cái miệng khép chặt kia lại mở ra.

Cái miệng đen xì tựa như một cái hố đen phảng phất muốn nuốt chửng lão già.

Tuy nhiên, ngay sau đó.

Ánh mắt lão già nhìn về phía Toshio, đối mặt với Toshio nhào tới, lão trực tiếp đưa tay rút ra một sợi xích rỉ sét loang lổ.

  sợi xích kia không biết làm bằng chất liệu gì, dấu vết màu nâu đen phía trên rất nhiều, khá giống bùn đất, lại có chút giống như vết máu đã khô, làm cho người ta cảm nhận được hung ác không rõ.

Tô Viễn thấy vậy, đồng tử bỗng nhiên co rụt lại.

Bởi vì xích sắt quăng về phía trước, thế nhưng lại trực tiếp đặt trên người Toshio.

Lập tức, xích sắt co chặt lại, khiến cho Toshio vốn hung ác lúc này như bị áp chế, mất đi năng lực hành động, trực tiếp ngã xuống đất, phảng phất có lực lượng linh dị không rõ đang ăn mòn nó khiến nó lập tức mất đi năng lực chống đỡ, không cách nào tiếp tục hoạt động.

Vào giờ phút này lão già quỷ dị và Toshio đã phân rõ cao thấp.

Toshio thua rồi.

Nhưng nó lại không bị áp chế triệt để, bởi vì chiếc thọ y màu đen cũ kĩ bao phủ trên người Toshio lúc này lại kích động, ống tay áo nâng lên quấn lấy xích rỉ sét loang lổ, tựa hồ đang đối chọi với nó, không để cho loại áp chế này tiếp tục phát sinh.

Mà dường như Toshio cũng bị kích phát hung tính của ngạ quỷ, nó há to miệng, cắn một phát vào xích sắt, chỉ nghe được một tiếng “răng rắc”, chiếc xích sắt ngay cả lệ quỷ cũng trói được kia lại bị răng quỷ cắn một cái tạo thành lỗ.  

Xem ra nếu cho Toshio đủ thời gian, nó có thể thoát khỏi vây khốn, thậm chí cũng không phải là không có khả năng ăn được xích sắt.

Mà lúc này, lão già khẽ thu lại nụ cười, tựa hồ có chút kinh ngạc, nhưng mà không đợi lão đi về phía Toshio, Tô Viễn bắt đầu hành động.

Hắn trực tiếp nhặt xúc xắc trên mặt đất và bắt đầu trò chơi một lần nữa.

Một khi bắt đầu trò chơi, nó đồng thời trói buộc Tô Viễn, cũng để lão già kia thư thả, đây là một loại nguyền rủa hai chiều.

Mà bây giờ cả hai đều là lệ quỷ, ai cũng có năng lực có thể mạnh mẽ phá vỡ cân bằng.

Chỉ là một khi cân bằng bị phá vỡ sẽ xảy ra chuyện gì thì không ai biết.

Xúc xắc màu đen lăn trên mặt đất không hề có quy luật, rõ ràng là ném về phía trước, nhưng xúc xắc đang lăn về phía sau.

Chẳng bao lâu.

Điểm số trên xúc xắc đã có.

Là một điểm.

Nhìn thấy màn này, sắc mặt Tô Viễn hoàn toàn đen xì.

Cái này phải xui xẻo thế nào mới có thể lắc ra điểm số này, xúc xắc sau khi bị ném ra ngoài là không thể khống chế, đương nhiên, cũng không loại trừ con quỷ kia sẽ có phương pháp gian lận nào đó.

Tô Viễn trong lòng hoài nghi, nhưng không có chứng cứ!

Con số này đối với ngự quỷ giả bình thường đã tương đương với phán quyết tử vong, từ một đến sáu điểm trên xúc xắc, một là điểm nhỏ nhất.

Nhưng cũng may người ném xắc xắc không phải là người, mà là lệ quỷ Sở Nhân Mỹ.

Nếu đối phương muốn thắng, chỉ tùy tiện ném ra cũng được, cũng không có khả năng trên thế giới còn có quỷ đen đủi như hắn.

Nếu có, thì con quỷ đó chắc chắn là một con quỷ xui xẻo.

Như này muốn giành chiến thắng đã là không thể, kết quả tốt nhất là một trận hòa.

Cho nên Tô Viễn cũng khẩn trương lên, bởi vì hắn không biết một khi lão già kia thắng, sẽ xảy ra chuyện gì.

Tuy nhiên không để hắn phải nghĩ nhiều.

Xúc xắc màu đen chuyển động, nó đứng nghiêng một cách quỷ dị khi bị một lực lượng linh dị ảnh hưởng, sau đó nhanh chóng chuyển động.

Là ông già bắt đầu ném xúc xắc.

Xúc xắc quay không biết bao nhiêu vòng, rồi nhanh chóng ngừng lại, còn lăn trên mặt đất vài vòng.

Hai chấm đỏ tươi trên xúc xắc màu đen hiện ra trước mắt.

Hai điểm.

Lại là hai điểm.

Nhưng lần này nhiều hơn hắn một điểm!

Thấy tình huống này, Tô Viễn tức giận tý thì méo mũi.

Con mẹ nó, đây là cố ý!

Giờ phút này nụ cười quỷ dị trên mặt lão già càng sâu, lão thậm chí còn không để ý tới Toshio cắn xích sắt, mà tươi cười vươn tay về phía Tô Viễn, tựa hồ giống như là đang đòi cái gì đó.

Là sao?

Mới đầu Tô Viễn nghi hoặc, nhưng rất nhanh đã phản ứng lại!

Nó đang đòi tiền đặt cược, bởi vì nó giành chiến thắng?

Người đánh cược với quỷ, nếu thua thì phải lấy tính mạng làm tiền đặt cược, một khi thua sẽ bị lệ quỷ giết chết.

Mà quỷ đánh cược với quỷ, bên thua cũng phải đưa ra tiền đặt cược, vậy nếu ngược lại, có phải lão quỷ kia mà thua thì hắn cũng có thể đòi nó tiền cược?
Bạn cần đăng nhập để bình luận