Ta Tại Khủng Bố Sống Lại Đánh Dấu

Chương 308: Lệ quỷ xuống xe (3)

Tô Viễn nghĩ như vậy, mà tốc độ xe buýt lại đang chậm lại, hơn nữa còn tới gần trạm xe.

Lập tức dừng lại ngay bây giờ.

Đợi đến khi xe buýt tới gần, Tô Viễn xuyên thấu cửa sổ xe ngập mưa nhìn thấy tình cảnh xung quanh trạm.

Không có gì đặc biệt với trạm xe khác, sự khác biệt duy nhất là bên cạnh trạm xe này có một máy bán hàng tự động cũ.

Lúc nhìn thấy máy bán hàng này, Tô Viễn lập tức xác nhận một chuyện, nơi này quả nhiên chính là nơi linh dị kia.

Cũng chính vào giờ khắc này, quỷ chỉ đường vốn vẫn yên tĩnh trên xe bỗng nhiên đứng lên, đi về phía cửa xe.

Nó thế mà lại muốn xuống xe ở đây?

Nếu quỷ chỉ đường chuẩn bị xuống xe ở trong hiện thực, Tô Viễn sẽ không cảm thấy ngoài ý muốn, nhưng hôm nay nó lựa chọn ở chỗ này, sẽ làm cho người ta cảm thấy kỳ quái.

Con quỷ này chuẩn bị làm gì, trong địa phương linh dị cũng không có người sống, nó cũng không có khả năng chuẩn bị chỉ đường cho lệ quỷ chứ?

Nhưng hành vi xuống xe của nó, chưa chắc không phải là một tin tức tốt với Tô Viễn.

Nếu như muốn hạn chế con lệ quỷ khủng bố này, đợi đến giây phút nó xuống xe chính là cơ hội tốt nhất, chỉ cần nó bị đinh quan tài đóng đinh, sẽ không có bất kỳ năng lực phản kháng nào, hơn nữa Tô Viễn còn không cần lo lắng con quỷ này sẽ tập kích mình.

Đó là một đối tượng tấn công hoàn hảo và lý tưởng!

Cửa xe nhanh chóng mở ra, nhất thời cuồng phong cùng với nước mưa bên ngoài bắn vào, trong không khí tràn ngập mùi tanh hôi.

Nước mưa này tựa hồ không phải loại nước mưa bình thường, tựa như loại nước thải ngâm thi thể, có một cảm giác nói không nên lời.

Quỷ chỉ đường đứng lên khỏi chỗ ngồi, thân hình cứng ngắc đáng sợ, rõ ràng nửa người dưới không phải hai chân bình thường, nhưng cho dù là như thế, nó vẫn có thể đi lại bình thường như trước.

Nó đi qua toa xe, đi về phía vị trí cửa xuống, lúc đi ngang qua Sở Nhân Mỹ, bỗng nhiên trong tay Sở Nhân Mỹ xuất hiện một thứ.

Đó là một cái đinh quan tài rỉ sét.

Giờ khắc này, tim Tô Viễn đập nhanh hơn.

Hắn đang chờ đợi, chờ một cơ hội.

Một khi chỉ quỷ đường triệt để rời khỏi xe buýt, như vậy hắn sẽ không chút do dự xuất thủ, dùng tốc độ của quỷ vực, chỉ cần một lát sau là có thể trực tiếp dùng đinh quan tài đóng đinh chết quỷ chỉ đường.

Nhưng ngay lúc này.

Gió mạnh âm lãnh bên ngoài đột nhiên thổi đến, một mảng lớn nước mưa theo cửa xe phía trước đập vào trong xe.

Sau đó.

Một tiếng bước chân giẫm lên mưa đột ngột xuất hiện.

Dưới ánh đèn yếu ớt, trong cơn mưa bàng bạc, chỉ có thể nhìn thấy một hình dáng con người mơ hồ.

Đó là một con quỷ lệ quỷ ướt nước mưa.

Con quỷ nhanh chóng tiến về phía bên này.

“Ấy, lại có quỷ xuất hiện!”

Tuy rằng một mực chú ý đến quỷ chỉ đường, nhưng ánh mắt Tô Viễn vẫn sáng ngời, cho dù dị thường nào cũng có thể nhìn rõ ràng.

Trong màn mưa có một thân ảnh quỷ dị đi lên xe buýt, đó là một lệ quỷ có dáng người cao lớn, mặc áo tơi, đầu đội nón, hai tay mười ngón đan chéo, có móng tay dài đen nhánh, làm cho người ta có cảm giác giống như lệ quỷ đỏ trắng đang ngồi trên quan tài trong phim Cửu thúc.

Có chút đáng sợ.

Sự xuất hiện đột ngột của con quỷ hung dữ này thoáng chốc đã thu hút sự chú ý của Tô Viễn trong vài giây, sau đó khi hắn lại chuyển sự chú ý trở lại con quỷ dẫn đường, hắn đột nhiên phát hiện ra con quỷ chỉ đường đã biến mất.

"Nói đùa? Chạy nhanh như vậy sao?”

Tô Viễn ngạc nhiên nhìn vị trí trống rỗng ở chỗ xuống xe, có chút không thể tưởng tượng nổi, quỷ chỉ đường này sao lại tới bất ngờ đi mất dạng như thế, sao trong nháy mắt đã không thấy?

Tuy rằng bị lệ quỷ mới xuất hiện kia hấp dẫn sự chú ý, nhưng trong toàn bộ quá trình này, Tô Viễn có thể cam đoan sẽ không vượt quá ba giây, nhưng chỉ trong chốc lát, quỷ chạy mất rồi.

Bên ngoài mưa to như vậy, quỷ chỉ đường coi như muốn chạy, tốt xấu gì cũng phải nghe được một tiếng động chứ?

Không tin tà, hắn thậm chí kéo quỷ vực thò ra khỏi xe, nhưng vẫn không tìm được bất kỳ tung tích nào của lệ quỷ.

Bỏ lỡ cơ hội lần này, lần sau muốn tìm lại cũng không biết khi nào.

Nghĩ đến đây, Tô Viễn không khỏi cảm thấy tiếc nuối, chỉ có thể quay đầu dời ánh mắt về phía lệ quỷ mới tới.

“Hệ thống, đánh dấu cho tôi!”

Hệ thông đã đánh dấu thành công, nhận được vật phẩm: giấy nhuốm máu.

Giấy viết thư?

Nhìn tờ giấy đột ngột xuất hiện thêm trong tay, Tô Viễn hơi có chút ngạc nhiên.

Đây là một tờ giấy viết thư ố vàng, phía trên có chút bụi bẩn màu nâu đen, có chút giống như vết máu khô lưu lại, mơ hồ tản ra một mùi lạ khó hiểu.

Nó giống như mùi hôi thối của xác chết.

Giấy như vậy, bình thường rơi xuống đất phỏng chừng ngay cả người khom lưng nhặt cũng không có, không ai sẽ nhìn nó một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận