Ta Tại Khủng Bố Sống Lại Đánh Dấu

Chương 301: Quỷ thủ (2)

Liếc mắt một cái là có thể nhìn toàn bộ tình huống trong xe, mà tên rác rưởi đáng ghét kia đứng ở gần cửa xuống xe, cũng không chạy, cũng không sợ hãi, đang nhìn bọn họ cười đắc ý.

“Shin Soo-joon, thằng khốn mày lại dám cho phân kẹp vào trong bánh mì, hôm nay tao sẽ xé nát miệng mày, lại cho mày đi nhà vệ sinh ăn đủ luôn!”

Trong đó có một người cao lớn, gương mặt đầy mụn rống to một tiếng, xông tới đấm cậu ta một trận kịch liệt, những người còn lại thấy vậy cũng nhanh chóng đi theo tên cầm đầu, như thể tên này là trùm bọn họ vậy.

Mà người bị bắt nạt kia cũng không đánh trả, chỉ ôm đầu cuộn mình trên mặt đất, yên lặng bị đánh.

Tô Viễn thờ ơ trước những phát sinh bên cạnh, yên lặng nhìn chằm chằm cô bé váy đỏ kia, trong lòng thầm niệm một tiếng.

“Hệ thống, đánh dấu cho tôi!”

- Hệ thống đã đánh dấu thành công, đạt được: Quỷ Thủ.

Lại thu được mảnh ghép linh dị!

Không hiểu sao, Tô Viễn ẩn thân trong cơ thể Sở Nhân Mỹ bỗng nhiên cảm thấy trên người mình có thêm cái gì, thật giống như có thứ gì đó mọc ra từ người mình.

Hắn cúi đầu nhìn, chỉ thấy đầu của một cô gái đột nhiên xuất hiện ở ngực mình, đầu cũng không lộ ra, ngược lại giống như một hình xăm, sống động như thật hòa làm một thể với làn da.

Giờ khắc này, Tô Viễn có chút giật mình, cũng cảm thấy có chút quái dị!

Mẹ ơi! Hắn có một cái đầu trên ngực!

Tuy rằng nhìn qua giống như một hình xăm, nhưng Tô Viễn lại có thể cảm giác được, thứ này là có thể vươn ra.

Đây là cái đầu của một lệ quỷ!

Chỉ tiếc khuôn mặt lại mơ hồ không rõ, chỉ có thể cẩn thận phân biệt, đây cũng là một cô gái.

Về phần năng lực của quỷ thủ thì cực kỳ đặc thù, bởi vì năng lực của nó sử dụng phương thức nói chuyện, đây là một cái đầu lệ quỷ biết nói.

Đương nhiên, biết nói chuyện không có nghĩa là nó có trí tuệ, mà là lời người khống chế quỷ thủ thông qua đầu lệ quỷ nói ra sẽ trở thành một loại nguyền rủa.

Tương tự, quy luật giết người của quỷ thủ cũng là nguyền rủa!

Nếu như có người trong lòng oán hận nói ra lời nguyền rủa, bị quỷ thủ nghe thấy, như vậy quỷ thủ sẽ giết chết người bị nguyền rủa, hơn nữa thực hiện tâm nguyện của người đó, giết chết mục tiêu mà người đó đã nguyền rủa.

Đây là một loại nguyền rủa hai chiều, tổn thương người mà cũng hại mình, có cảm giác đồng quy vu tận.

Nhìn hình xăm đầu lệ quỷ mọc ra trước ngực, cho dù là khuôn mặt mơ hồ không rõ, nhưng vẫn cho Tô Viễn cảm giác quen thuộc nào đó.

Là... Đầu của Kayako?

“Đại ca, không thể đánh nữa, nếu tiếp tục đánh thì tên này sẽ chết!”

Lúc này, thanh âm bên ngoài vang lên, lần thứ hai hấp dẫn lực chú ý của Tô Viễn.

Chỉ thấy học sinh bị bắt nạt kia bị đánh đến mặt mũi bầm dập, tóc rối bời, mắt sưng lên tím tái, chỉ có thể miễn cưỡng mở ra một khe nhỏ, miệng còn chảy máu, không biết có phải bị đánh ra nội thương hay không.

Những cậu nhóc hiện tại một khi nổi giận bắt đầu ra tay chính là không biết nặng nhẹ, chờ tức giận tiêu tan, nhìn thấy loại tình huống này, tựa hồ cũng có chút sợ hãi, sợ thật sự xảy ra mạng người.

Quỷ dị chính là, theo lý mà nói với thương thế như vậy, người bình thường hẳn là đã sớm nằm trên mặt đất không nhúc nhích, nhiều lắm cũng chỉ là hừ hừ hai tiếng, nhưng người trẻ tuổi này tuy rằng bị đánh đến ho ra máu, nhưng vẫn điên cuồng cười như trước, dùng thanh âm mơ hồ không rõ điên cuồng cười.

"Ha ha ha... Ha ha... Chết đi... Cùng nhau chết... Ha ha ha... Mọi người cùng chôn thây ở đây đi..."

Lời này nghe có chút ý vị sâu xa, mấy thanh niên xấu nghe không hiểu nhưng Tô Viễn lại có thể cảm nhận được ý tứ trong đó.

Tên này biết sự dị thường của xe buýt không?

Làm sao cậu ta biết được?

Ngay lúc Tô Viễn suy nghĩ sâu xa, học sinh xấu cầm đầu kia nhìn thấy đối tượng cho tới nay đều bị bọn họ bắt nạt kia giờ phút này điên cuồng, không biết vì sao, trong lòng lại có cảm giác sợ hãi.

Sau khi phản ứng lại, cậu ta lại nổi lên tức giận.

Tên này... Quả thực giống như ruồi nhặng trong nhà vệ sinh làm cho người ta cảm thấy ghê tởm, bình thường đều ngoan ngoãn phục tùng, chưa bao giờ dám phản kháng những người này, hôm nay lại giống như biến thành người khác, chẳng những dám phản kháng mình, còn dám nhét phân vào hộp cơm, hại mình không cẩn thận ăn phải.

Vừa nghĩ tới mình không cẩn thận ăn cứt, cậu ta lập tức ghê tởm ngay cả cơm qua đêm cũng muốn nôn ra!

Giờ phút này tên đại ca xấu xa thấy Shin Soo-joon vừa thê thảm vừa kiêu ngạo, tuy rằng rất muốn đánh tên kia một trận, nhưng lại sợ thật sự đánh chết, dù sao hiện tại cậu ta nhìn qua hình như sắp tắt thở, vì thế chỉ có thể chửi vài câu tàn nhẫn.

"Shin Soo-joon, mày nhớ kỹ cho tao! Chuyện hôm nay chưa xong đâu, tốt nhất mày nên bỏ học đi, nếu không sau này tao mà gặp mày một lần sẽ đánh một lần! Đi thôi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận