Ta Tại Khủng Bố Sống Lại Đánh Dấu

Chương 214: Xâm nhập thành phố Đại Xương (3)

Tô Viễn thở dài một hơi nói: "Theo khu vực bao trùm của quỷ vực này có thể thấy sự kiện linh dị này được định nghĩa là cấp S không hề quá đáng chút nào. Đội trưởng Triệu, ông phải biết điều này có nghĩa là gì, sự kiện linh dị cấp S cho dù là trên quốc tế, những vụ án có thể được giải quyết thành công cũng có thể nói là rất ít ỏi, sự kiện nguy hiểm như vậy, ông lại để tôi tham dự? Đây là muốn tôi chết mà!”

Quả nhiên bị từ chối!

Tuy trong lòng Triệu Kiến Quốc đã sớm có chuẩn bị, nhưng khi chân chính nghe được những lời này, trong lòng vẫn không nhịn được mà căng thẳng, thêm một ngự quỷ giả cường đại thì có thêm một phần hy vọng, nhưng đối phương lại không phải người của tổng bộ, lại không thể cưỡng chế yêu cầu.

Phải biết rằng, với một vài ngự quỷ giả cường đại, bọn họ có được quyền từ chối, cho dù là tổng bộ, vào một thời điểm nào đó cũng không thể không thỏa hiệp.

Đang lúc ông ta chuẩn bị khuyên nhủ đối phương một lần nữa thì bỗng nhiên Tô Viễn chuyển đề tài: "Nhưng mà! Từ trước đến nay tôi vẫn là người có tâm địa thiện lương, ngay cả bà lão băng qua đường cũng đỡ, thật sự không đành lòng nhìn thấy một tòa thành bị quỷ chi phối, cho nên tôi quyết định, có thể đồng ý với ông!”

"Thật sao? Vậy tốt quá!”

“Ông đừng vui mừng quá sớm!” Tô Viễn nói.

"Chuyện nguy hiểm như vậy, tôi phải dùng tính mạng đi đánh đổi, ông định chuẩn bị thứ gì tốt cho tôi. Tôi nói với ông, sự kiện linh dị cấp S nguy hiểm như vậy, đừng hứa suông với tôi! Phải thêm tiền! ”

Đúng vậy! Phải thêm tiền! Không thể làm việc không công!

Tô Viễn nghĩ như này, nếu mảnh ghép đã hoàn thành, như vậy tốt xấu gì cũng phải kiểm nghiệm thực lực của dì Mỹ một chút, cũng xác định rõ năng lực của bản thân, ngạ quỷ chính là một mục tiêu thí nghiệm không tồi.

Tuy rằng nó cũng vô cùng khủng bố, nhưng tốt xấu gì Sở Nhân Mỹ cũng là một lệ quỷ hoàn chỉnh, không có lý do ngay cả một con ngạ quỷ không thuận lợi trưởng thành đến giai đoạn sau cũng đánh không lại, nếu không đánh lại cũng có thể bỏ chạy được chứ?

Phải biết rằng, quỷ ảnh có thể khởi động lại hiện giờ cũng là một trong những mảnh ghép của Sở Nhân Mỹ.

"Nếu như cậu có biện pháp có thể giải quyết sự kiện linh dị này, cho dù là yêu cầu gì, tổng bộ đều sẽ đáp ứng cậu, cái gì cũng dễ thương lượng, nhất định sẽ tận lực thỏa mãn yêu cầu của cậu!"

"Không cần nói quá chắc nịch như vậy."

Tô Viễn lắc đầu, không nghe đối phương lấp liếm: "Tôi học ít nhưng ông cũng đừng hòng lừa tôi! Lời này của ngươi nói thiếu chút nữa làm cho tôi tưởng rằng tổng bộ là của ông, tốt xấu gì cũng phải thể hiện chút thành ý chứ? Gì chứ nói suông thì tôi cũng biết nhé!”

Triệu Kiến Quốc nghe vậy, không khỏi xấu hổ, Tô Viễn nói không sai, ông ta quả thật không cách nào thay quyết định của tổng bộ, cùng lắm chỉ có thể báo cáo yêu cầu của Tô Viễn.

“Tôi có thể đồng ý với cậu!”

Đang nói chuyện, bỗng nhiên một giọng nói vô cùng hào sảng chen vào, Tô Viễn quay đầu nhìn, chỉ thấy một người đàn ông trung niên mặc đồng phục đang sải bước dài đi về hướng này, đằng sau là một nhóm người.

Nhóm người đó có cả nam và nữ, hơn nữa đều mặc đồng phục.

"Lại là ai thế này?"

"Tôi là Tào Diên Hoa, thứ trưởng phân bộ châu Á của Interpol, Triệu Kiến Quốc không làm chủ được, tôi có thể làm chủ! Miễn là cậu có thể giải quyết sự kiện linh dị này!”

Tô Viễn nghe vậy nhất thời dùng ánh mắt quan tâm người già nhìn ông ta nói: "Ai có thể cam đoan mình nhất định có thể giải quyết sự kiện linh dị cấp S, không phải ông đang đùa tôi sao, còn muốn tôi giải quyết toàn bộ? Có năng lực này thì tôi muốn kiếm sống ở đâu chả được? Anh làm được không? Hay anh có thể làm được?”

Hai câu sau của Tô Viễn là nói với những người phụ trách mặc đồng phục phía sau Tào Diên Hoa.

Lập tức có người bất mãn phản bác: "Không được thì đừng khoe khoang, còn tưởng rằng có bao nhiêu bản lĩnh, này ranh con, loại chuyện này không phải là nhóc có thể xen vào, ngoan ngoãn trở lại trường học đi.”

"Hơ ! Tuy rằng không cam đoan nhất định có thể giải quyết, nhưng ít nhất tốt hơn nhiều so với mấy người phụ trách phế vật các anh, ngay cả một quỷ vực cũng không vào được, tất cả đều bị ngăn ở bên ngoài."

Mấy lời công kích của Tô Viễn có chút gay gắt, lúc này rất nhiều người đều lộ vẻ bất mãn.

"Giọng điệu của thằng nhóc này cũng gớm đấy, mày có bản lĩnh vậy mày cứ lên, bọn tao xem mày có bao nhiêu năng lực."

Có người cười lạnh trào phúng nói.

“Vậy mở to mắt chó của mày ra cho ông đây, nhìn cho rõ rồi học tập đi!”

Tô Viễn vẫn không sợ hãi, hắn quả thực khinh thường đối chọi với mấy kẻ này, ngay cả Lý Quân cũng không bằng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận