Ta Tại Khủng Bố Sống Lại Đánh Dấu

Chương 296: Hành trình mới

- Hệ thống đã Đánh dấu thành công, vật phẩm thu được: nến quỷ.

Nhìn nến quỷ màu trắng đột nhiên xuất hiện, Tô Viễn lâm vào trầm tư.

“Ngỗng ông lễ ông”, báo ứng của hắn là nến quỷ trắng?

Nhận được cây này đến cây khác?

Hắn bắt đầu suy nghĩ, để lão già kia đi liệu có nhanh quá không, có lẽ hắn nên đưa thêm mấy cây nến quỷ trắng?

Đột nhiên.

Bên ngoài xe buýt vang lên một tiếng va chạm kịch liệt.

Một bàn tay đập mạnh vào cửa sổ thủy tinh bên cạnh, sau đó tay kia nắm lấy mép cửa sổ, lật người chui vào trong xe.

Đó là chàng trai đội mũ lưỡi trai.

Lúc này mũ của anh ta đã rơi xuống, lộ ra một cái đầu trọc giống như hòa thượng.

Ngay sau đó Hứa Phong cũng lên xe.

Không thể không thừa nhận, vận khí của hai người này không tệ.

Tô Viễn xuất hiện hấp dẫn lực chú ý của lão già, hơn nữa lệ quỷ hai người khống chế cũng tương đối đặc thù, năng lực tự bảo vệ mình rất mạnh nên mới sống sót.

Nếu không với trình độ khủng bố của lão già kia, một khi bị hắn tìm được cơ hội, ép kéo vào trò chơi, đừng nói mất mạng, chỉ sợ ngay cả lệ quỷ hai người khống chế cũng sẽ trở thành mảnh ghép của lão già đó.

"Khó khăn lắm mới sống sót, thật sự là quá may mắn, thiếu chút nữa bị giết trong lúc ngủ, cơn ác mộng kia cậu không tưởng tượng được đâu, cho dù dùng phương pháp hay thủ đoạn gì, vẫn luôn có một ván cược vây quanh cậu, hấp dẫn cậu, cậu không hiểu được cái loại hấp dẫn này đâu, chỉ cần thua một lần thì sẽ trắng tay. He he, cũng may tôi tỉnh rồi, lần này vận khí không tệ."

Người nói chuyện chính là Lâm Bắc đội mũ kia, lúc này anh ta đã cởi mũ ra, lộ ra một cái đầu trọc giống như hòa thượng.

Anh nhìn Hứa Phong ở phía sau lên xe, nở nụ cười tự giễu: "Vẫn là năng lực của cậu đặc biệt, năng lực tự bảo vệ mạnh hơn tôi, hẳn là vừa rồi ứng phó với lệ quỷ rất dễ dàng nhỉ.”

Bởi vì vấn đề góc độ, hơn nữa Tô Viễn và lão già giao đấu lại là ở xa xa, hơn nữa do ánh sáng và quỷ vực nên hai người cũng không thể phát hiện quá nhiều dị thường.

Mà hiện giờ Tô Viễn ở trong quỷ vực của Sở Nhân Mỹ, hai người cũng không nhìn thấy hắn.

"Nào có dễ dàng như cậu nói."

Hứa Phong hừ lạnh một tiếng, tự đi trở về chỗ ngồi ban đầu, năng lực của anh rất vô dụng, ngoại trừ năng lực tự bảo vệ mình mạnh mẽ ra, một khuyết điểm khác cũng rõ ràng.

Đó chính là một khi anh ta vận dụng năng lực của lệ quỷ sẽ không thể nhúc nhích, lâm vào trạng thái thi thể nằm.

Cho nên mới có thể giấu giếm cả tổng bộ, trên hồ sơ về anh ta cũng không viết gì.

Năng lực tuy rằng rất cùi, nhưng đằng sau năng lực đó lại lộ ra bất thường.

Nếu như bị người ta biết được bí mật của anh ta, một khi tiết lộ ra ngoài, không chừng sẽ bị những lính đánh thuê gì đó theo dõi, bị trói đi làm vật nghiên cứu.

Trên đường nói chuyện, hai người lại bỏ qua một chuyện.

Mặc dù họ đã lên xe buýt, điều đó không có nghĩa là tất cả các tình huống nguy hiểm đã rời đi.

Mà lúc này, con số trên màn hình điện tử trên xe vẫn hiển thị: 3

Nói cách khác, có một con quỷ trong xe.

Nhưng trên xe tổng cộng chỉ có hai người bọn họ, những người lúc trước đều đã chết, mà số lượng hành khách này khẳng định là không tính cả ngự quỷ giả, bằng không con số này hẳn là sẽ có biến hóa.

Nghe hai người nói chuyện với nhau, Tô Viễn im lặng không lên tiếng, sau đó thân hình của Sở Nhân Mỹ chậm rãi hiện lên.

Chờ sau khi phát hiện, hai người nhất thời chỉ cảm thấy sởn tóc gáy, tựa hồ thật không ngờ lệ quỷ khủng bố kia cũng lên xe.

Bọn họ vội vàng chạy trở lại chỗ ngồi của mình, không dám nói thêm gì nữa, e sợ bị theo dõi, không hiểu sao lại bị lệ quỷ tập kích.

Thân hình của Sở Nhân Mỹ quang minh chính đại xuất hiện trong xe, xe buýt cũng không ngăn cản nó lên xe, chỉ là Tô Viễn vẫn có thể cảm giác được, trong xe có ánh nhìn chăm chú khó hiểu, hơn nữa còn là ác ý.

Tô Viễn hiểu được, có lẽ đây là cảnh cáo nào đó.

Nếu lần sau nếu hắn tiếp tục làm điều đó trên xe buýt, rất có thể sẽ gây ra hậu quả không rõ, có lẽ nghiêm trọng hơn xe buýt tắt máy.

Cho nên Tô Viễn cũng dập tắt toàn bộ tâm tư chuẩn bị an tâm ở trên xe đánh dấu đi.

Chỉ cần xe buýt vẫn khởi động như trước, như vậy cũng sẽ có quỷ tiếp tục lên xe, đến lúc đó, cơ hội đánh dấu tất nhiên sẽ không thiếu.

Xe buýt lại lên đường một lần nữa, theo thời gian dần dần trôi qua, xe buýt linh dị tiếp tục di chuyển

Lúc này cảnh vật xung quanh lại thay đổi, ngoài cửa sổ lộ ra đường nét của một ngôi làng, hơn nữa dọc theo con đường này, xe buýt đang chạy vào trong thôn.

"Đây lại là chỗ nào?"

Tô Viễn thông qua quỷ nhãn của Sở Nhân Mỹ xuyên qua cửa sổ xe nhìn thấy quang cảnh ngôi làng bên ngoài, thần sắc hắn ngưng trọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận