Ta Tại Khủng Bố Sống Lại Đánh Dấu

Chương 160: Người doạ người (2)

Đây là lệ quỷ biểu diễn giai điệu hộp nhạc kia sao?

Trông không giống lắm.

Tô Viễn khẽ nhíu mày, bởi vì hắn cảm thấy đối phương càng giống người.

Muốn thăm dò ra đối phương có phải là lệ quỷ hay không, chuyện này rất đơn giản.

“Hệ thống, đánh dấu cho tôi!”

Hệ thống không có bất kỳ phản ứng nào, đó là người sống.

Nhưng sao người sống lại xuất hiện ở đây?

Hắn đơn giản trực tiếp đẩy cửa ra, đi vào.

Cửa lớn vốn chỉ mở ra một khe cửa hoàn toàn mở rộng, Tô Viễn đi vào, mà giờ phút này tốc độ thiêu đốt của nến quỷ vẫn bình thường, điều này đủ để chứng minh người đàn dương cầm này cũng không phải lệ quỷ.

Hắn vẫn như trước ở trong quỷ vực, hắn như quỷ lặng yên không một tiếng động tiến vào phòng.

Có lẽ là thanh âm mở cửa này nhắc nhở, hoặc là người đàn dương cầm kia cũng nhận ra có thứ gì đó mở cửa tiến vào phòng, giờ phút này dáng người vốn thẳng tắp hơi cứng đờ, tiếng đàn dương cầm đàn tấu ra xuất hiện đình trệ ngắn ngủi.

Trên đường tới gần Tô Viễn không bị bất kỳ quấy nhiễu gì, tốc độ thiêu đốt của nến quỷ cũng rất bình thường, cũng có lệ quỷ tập kích.

Thậm chí sau khi tới gần phía sau người đàn ông này, hắn còn ngửi thấy một mùi hương lạ lẫm.

Ngược lại sau khi tới gần, thấy rõ người nọ, Tô Viễn hơi giật mình.

"Vậy mà là người nước ngoài?"

Đúng vậy, đó là một người cao lớn, tóc vàng mắt xanh, sống mũi cao thẳng, hốc mắt sâu, là một người da trắng, khi thấy chính diện của hắn, Tô Viễn mới lộ ra vài phần kinh dị.

Hơn nữa đối phương còn là một người sống.

Nhìn qua cũng rất bình thường, ngũ quan cũng rất anh tuấn, không nhìn ra tuổi tác, nhưng hẳn là tuổi không lớn, ngoại trừ sắc mặt lại không dễ nhìn ra, những thứ khác đều rất bình thường.

Nhìn ra, anh ta rất khẩn trương, vô cùng khẩn trương.

Là một tình huống rất sợ hãi tiết lộ sự căng thẳng

Không biết anh ta đang sợ cái gì, cả người đều run rẩy, nhưng lại cố nén loại sợ hãi khủng bố này, vẫn kiên trì đàn dương cầm phía trước, như có lý do gì đó cần thiết thúc đẩy anh ta làm như vậy.

Tô Viễn đứng ở một bên kỳ quái nhìn chằm chằm, quỷ nhãn quét qua quét lại, đồng thời trong đầu xuất hiện một đống nghi vấn.

"Tại sao có một người sống bình thường ở đây?" Hơn nữa còn là người nước ngoài, chẳng lẽ là đến thành phố Trung Sơn du lịch? Bên ngoài lối đi có một con quỷ lảng vảng, nhưng làm sao anh ta tránh được quy luật giết người của thi thể nam nhân cao lớn kia? ”

Phải biết rằng, một khi bị giẫm trúng dấu chân, sẽ nghênh đón thanh đao khủng bố kia tập kích.

Tô Viễn vẫn ở trong quỷ vực, quỷ hỏa chiếu lên người hắn tạo ra cảm giác quỷ dị, mặc dù hắn đứng ở bên người ngoại quốc này nhìn anh ta đàn dương cầm, thế nhưng đối phương lại không phát hiện.

Nhưng từ sắc mặt của người này có thể thấy, anh ta biết hắn vào cửa.

Chỉ là người này có lẽ sẽ cho rằng người tiến vào không phải là người, hơn phân nửa cảm thấy vừa rồi sau khi mở cửa có một con quỷ tiến vào trong phòng, cho nên mới cảm thấy sợ hãi, dẫn đến chơi đàn dương cầm sai lầm.

Nghĩ như vậy cũng không sai, từ ý nào đó mà nói, Tô Viễn cũng không khác biệt với lệ quỷ lắm.

Nhưng đối với Tô Viễn, phát hiện người nước ngoài này là người sống, so với phát hiện hắn là quỷ còn làm cho người ta cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Nơi này xuất hiện lệ quỷ cũng không đáng ngạc nhiên, nhưng người sống xuất hiện thì khác.

Chờ đã, có vẻ như có chuyện như này!

Trong nguyên tác, lúc Dương Gian đến mưu đoạt thanh đao, cũng từng phát hiện có người sống, mà khi đó khách sạn Caesar đã bị phong tỏa bởi vì sự kiện linh dị bộc phát, không thể có người sống tiến vào mới đúng!

Như vậy có lẽ khi đó Dương Gian suy đoán chính xác, không chỉ có một cửa tiến vào mảnh đất linh dị trong khách sạn Caesar.

Những nơi khác có lẽ vẫn còn có lối vào mới đúng!

Về phần một lối vào khác ở nơi nào, khẳng định không ở trong khách sạn Caesar, mà là ở chỗ nào đó ở sâu trong lối đi này.

Lối vào kia hẳn là cũng kết nối với một chỗ, có thể là khách sạn, cũng có thể là cái gì khác, mà tầng bốn khách sạn Caesar có lẽ có một lối ra.

Chỉ có như vậy mới có thể giải thích, vì sao địa phương quỷ dị như vậy lại có người sống xuất hiện.

"Xem ra người ngoại quốc này từ nơi nào đó trên thế giới  tới nơi này, vận khí anh ta tương đối tốt, tránh được quỷ tập kích, tiến vào phòng này, một cái cửa khác hẳn là ở nước ngoài chứ?"

Tô Viễn đại khái suy đoán về người này.

Muốn biết hơn nữa e là phải hỏi một chút.

Nghĩ đến đây, Tô Viễn tiến lại gần, hủy bỏ quỷ vực, lộ ra thân hình, dưới tác dụng của ngọn lửa màu xanh biếc của nến quỷ, cả người hắn nhìn qua ngập tràn quỷ khí, nhất là quỷ nhãn, lúc này càng thêm dọa người.

Chỉ nghe hắn âm trầm nói: "Anh  đang chơi cái gì thế, thật khó nghe.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận