Ta Tại Khủng Bố Sống Lại Đánh Dấu

Chương 1216: Chân tướng thức tỉnh

Chương 1094: Sự thật về sự phục sinh (cần mua, cần cất giữ, cần phiếu tháng, cần phiếu đề cử) Lần trước Tô Viễn đến tiệm thuốc Đông y, đã lấy được mấy gói thuốc.
Món đồ này đối với người ngự quỷ mà nói, có thể làm chậm lại vấn đề khôi phục của lệ quỷ, nếu đem ra thị trường bán, có lẽ sẽ khiến phần lớn người ngự quỷ tranh giành đến sứt đầu mẻ trán.
Ngay lập tức, Tô Viễn đưa gói thuốc trong tay cho Dương Gian.
"Ăn đi, như vậy trong thời gian ngắn, Quỷ Nhãn sẽ không còn vấn đề nữa."
Dương Gian nghi ngờ liếc Tô Viễn một cái, rồi xé gói thuốc.
Lớp giấy bên ngoài cũng chỉ là giấy da thông thường, không có gì đặc biệt, nhưng khi Dương Gian mở ra thì bên trong lại là một nhúm bột thuốc màu xám trắng.
Hắn đưa ngón tay ra, lấy một chút quan sát, không thể phân biệt được đây là vật gì.
Nhưng nhìn thế nào thì thứ này trông giống một gói tro cốt hơn, căn bản không giống thuốc.
"Thứ này là cái gì? Có hiệu quả thật không?"
Đồ vật không rõ lai lịch, Dương Gian không dám ăn bậy, nếu là người khác đưa cho hắn, chắc chắn hắn sẽ không nói hai lời mà nhét vào mồm đối phương trước, nhưng đây lại là Tô Viễn đưa… Nghĩ rằng hẳn là sẽ không hại mình, với lại nếu có gì không ổn, mình vẫn có thể từ bỏ thân thể hiện tại, dùng linh dị lực lượng để tạo ra một thân xác khác thay thế.
Nhưng việc lệ quỷ khôi phục, thật sự có dễ giải quyết vậy sao?
Dương Gian vừa nghĩ, do dự một lát, vẫn là đổ bột thuốc vào miệng.
Ngay lập tức, một chuyện không thể tưởng tượng nổi xảy ra.
Bột thuốc vừa vào miệng liền tan ra, trong khoảnh khắc này, Dương Gian cảm thấy bụng mình đang nhanh chóng phình lên, giống như có vật gì đáng sợ ký sinh bên trong, một trận âm lạnh và căng tức.
Trong lòng hắn còn chưa kịp kinh ngạc.
Rồi phát hiện, cái luồng khí tức âm lãnh đang phình lên kia giờ phút này lan tỏa tứ phía, nhanh chóng lan khắp toàn thân.
Vốn tưởng rằng tình hình sẽ càng tệ, bản thân sợ rằng phải đổi thân xác.
Nhưng sao có thể ngờ được, khí tức âm lãnh kia vừa ăn mòn cơ thể, cảm giác rùng mình do Quỷ Nhãn mang lại lại dần lắng xuống, phảng phất như chìm vào giấc ngủ say.
Đây không phải là cân bằng linh dị.
Mà là dùng một loại thủ đoạn linh dị mạnh mẽ hơn áp chế Quỷ Nhãn trong cơ thể trong nháy mắt.
Đồng thời, luồng linh dị lực lượng kia rất ổn định, không hề mất khống chế, không có nguy cơ ăn mòn bản thân, ngược lại, theo thời gian trôi qua, linh dị lực lượng đang chậm rãi tiêu tán.
Cảm giác như vậy đồng nghĩa với việc, trước khi luồng linh dị lực lượng này tan biến, mình có thể tùy ý sử dụng Quỷ Nhãn trong một khoảng thời gian mà không cần lo lắng Quỷ Nhãn sẽ khôi phục thành lệ quỷ, dẫn đến bản thân mất khống chế.
"Không thể tưởng tượng được." Dương Gian trong lòng cảm thấy ngạc nhiên.
Chỉ có chút đáng tiếc là dược hiệu không thể duy trì lâu dài, vẫn cần dùng một linh dị lực lượng mới để điều khiển.
Tuy vấn đề chưa giải quyết triệt để, nhưng ít nhất trong thời gian ngắn, không cần lo lắng chuyện Quỷ Nhãn nữa.
Nếu không cần lo lắng vấn đề Quỷ Nhãn, Dương Gian không hề do dự, ngay giây sau, ánh sáng đỏ rực che trời lấp đất, bao trùm cả căn phòng.
Giờ khắc này.
Thế giới trong mắt Dương Gian xảy ra biến đổi long trời lở đất, căn phòng bình thường trong mắt Quỷ Nhãn lại có rất nhiều thứ vốn không tồn tại.
Vách tường cũ kỹ tróc lở, để lại nhiều vết tích cổ quái.
Một chiếc bàn gỗ không nguyên vẹn trưng bày mấy tấm di ảnh đã phai màu, người trong di ảnh nhìn không rõ, nhưng lại mơ hồ nhận ra được đó là một người phụ nữ.
Ngoài ra, trên bàn gỗ còn có bát đũa, nhưng đồ ăn đã sớm hư thối, biến đen, không thể nào ăn được, cũng không biết để làm gì, tựa như rất lâu trước kia có người từng sinh hoạt ở đây.
Sau đó Dương Gian dùng Quỷ Nhãn nhìn về phía phòng ngủ, trong tầm mắt Quỷ Nhãn, tầm nhìn phòng ngủ bị vặn vẹo, có linh dị nhiễu loạn rất mạnh.
Dương Gian đi vào, lập tức nhìn thấy một cảnh tượng như vậy.
Trong phòng vốn là một chiếc giường gỗ bình thường, nhưng giờ phút này chiếc giường đó đã biến mất, thay vào đó là một tấm bia mộ cổ quái.
Tấm bia mộ kia lật ngược trên mặt đất, phía trên khắc chữ viết màu đen ngoằn ngoèo, bất quá những chữ viết kia trong mắt Quỷ Nhãn giống như đang ngọ nguậy biến hình, không cách nào thấy rõ rốt cuộc khắc chữ gì.
Nhưng quan trọng nhất là bên dưới tấm bia mộ kia lại đè một người.
Một người phụ nữ mặc trang phục nữ tính, chính xác hơn, là một thi thể.
Nhìn đến đây, sắc mặt Dương Gian biến đổi.
Dù chưa từng gặp qua tình huống này trước đây, nhưng kinh nghiệm và trực giác giúp hắn đưa ra phán đoán chính xác.
"Thì ra là thế, bên dưới bia mộ đè thi thể, như vậy những người đang hoạt động ở bên ngoài kia kỳ thực chỉ là linh dị diễn sinh ra, có như vậy mới giải thích được tại sao những người đó mỗi lần sau khi chết đều sẽ phục sinh."
"Cho nên mấu chốt để những căn phòng này có thể phục sinh là tấm bia mộ trong căn phòng này sao? Bởi vì bia mộ đặt trong căn phòng này đồng thời đè thi thể những người kia, nên bọn họ mới không có cách nào thoát khỏi sự trói buộc của căn phòng."
"Mà muốn giải cái lời nguyền phục sinh liên tục này, chỉ cần dời bia mộ đi, để thi thể của họ không bị đè là được."
"Vậy nên tất cả ở đây đều do người cố tình sắp xếp."
Sau khi thấy được chân tướng, sự nghi hoặc trong lòng Dương Gian lập tức tan đi không ít.
Sau đó nhìn về phía Tô Viễn: "Ngươi đã biết từ trước rồi?"
Tô Viễn bình tĩnh nói dối: "Lần trước tới đã thấy một bài trí tương tự trong một căn phòng, nhưng ta không chắc có phải tất cả đều vậy hay không."
Ba người bên cạnh nghe hai người nói chuyện bí hiểm như vậy, Lý Dương không khỏi lên tiếng: "Đội trưởng, hai người phát hiện ra gì vậy?"
"Không có gì, coi như hiểu rõ nguyên nhân bọn họ phục sinh, sở dĩ họ có thể liên tục phục sinh là bởi vì dính phải lời nguyền của một món đồ linh dị, chỉ cần thoát khỏi lời nguyền đó là có thể rời đi, nhưng một khi thoát khỏi lời nguyền, họ cũng sẽ lập tức chết đi."
"Dù sao thì những người thật đã chết rồi."
"Thì ra là vậy!"
Nghe xong lời của Dương Gian, mấy người lập tức lộ vẻ bừng tỉnh đại ngộ.
Tô Viễn nói: "Đi thôi, ở đây không có gì để xem xét nữa, qua những phòng khác xem sao."
Nói xong, liền muốn đi ra ngoài.
Nhưng vừa mở cửa phòng, sắc mặt Tô Viễn lập tức biến đổi.
Bởi vì trên cửa phòng lại có thêm vô số dấu chân màu đen dày đặc không biết từ lúc nào, những dấu chân này cứ đi tới đi lui ở cửa, như thể đã ở đó rất lâu.
Đồng thời tình huống dường như không chỉ có vậy, khi Tô Viễn mở cửa, cửa phòng ở phía trước không biết vì lý do gì bỗng nhiên chậm rãi mở ra.
Ngay sau đó là phòng thứ hai, phòng thứ ba, phòng thứ tư. Cho đến chỗ sâu trong lối đi nhỏ, cùng với hai bên đường giao nhau đều truyền đến tiếng cửa phòng mở ra.
"Tại sao lại như vậy? Chuyện gì đang xảy ra?"
Nhận thấy được tình cảnh này, sắc mặt Lý Dương đột nhiên biến đổi, ý thức được tình huống không ổn.
Bởi vì bên trong phòng này có quỷ.
Bình thường lúc cửa phòng đóng lại thì còn tính là an toàn, nhưng bây giờ tất cả cửa phòng đều mở ra, điều này có nghĩa là quỷ trong phòng bất cứ lúc nào cũng có thể đi ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận