Ta Là Miệng Mạnh Kiếm Tiên

Chương 646: cược

**Chương 646: Đặt Cược**
Nhưng trên thực tế, ngoài điều đó ra, Mộ Vân Ca không muốn trêu chọc Lý Hành còn có một nguyên nhân khác, Mộ Vân Ca từng nhận chút ân huệ của Vương Xu.
Đương nhiên, Mộ Vân Ca sớm đã nhìn thấu động cơ của Vương Xu, đồng thời cũng căn bản không cần thiết vì Vương Xu mà đi trêu chọc Lý Hành, bởi vì đối với Vương Xu mà nói, Mộ Vân Ca vốn là mối quan hệ lợi dụng lẫn nhau.
Nhưng Mộ Vân Ca vẫn ra tay, không chỉ bởi vì hắn và Lý Hành đã kết oán, mà là Mộ Vân Ca dù biết rõ động cơ của Vương Xu nhưng vẫn nhận ân tình của Vương Xu, như vậy Mộ Vân Ca lúc đó chính là cam tâm tình nguyện, nếu đã cam tâm tình nguyện chịu ơn, thì đến lúc nên báo đáp ân tình Mộ Vân Ca tuyệt đối sẽ không mập mờ.
Mộ Vân Ca là người ân oán phân minh.
"Mộ... Mộ Vân Ca!"
"Nguyên lai là ngươi? Thật đúng là 'oan gia ngõ hẹp', không ngờ ở chỗ này lại đụng phải ngươi, tên vương bát đản này!"
Lý Hành nhìn thấy Mộ Vân Ca sau lập tức nghiến răng nghiến lợi, bộ dạng hận không thể ăn sống nuốt tươi Mộ Vân Ca.
Đương nhiên, Mộ Vân Ca cũng không để ý tới hắn, đối với Lý Hành, Mộ Vân ca thậm chí đã sớm xem hắn như không khí, chỉ cần chó không cắn hắn thì hắn muốn sủa thế nào thì sủa.
"Mộ công tử, 10.000 linh tinh không nhiều không ít."
Vương Xu nhận túi chứa đồ kiểm kê sau đó nói với Mộ Vân Ca, sau đó hơi nghi hoặc nhìn Mộ Vân Ca hỏi: "Tụ Ý Quả này tuy quý giá, nhưng... công dụng của nó so ra thì vẫn tương đối ít, không biết Mộ công tử tốn cái giá cao như vậy để mua nó là..."
"Luyện đan."
Mộ Vân Ca đáp.
Lý Hành được hai tên Luyện Đan sư tứ giai đỡ đứng dậy, tiến lại gần Mộ Vân Ca cười lạnh nói: "Vương Xu muội muội à, muội không biết, Mộ đại công tử này muốn luyện Thiên Thanh Đan đấy!"
"Trời... Thiên Thanh Đan!"
Vương Xu không thể tưởng tượng nổi nhìn Mộ Vân Ca.
"Đúng vậy."
Mộ Vân Ca cũng không hề giấu giếm, khẽ gật đầu.
Mặc dù Mộ Vân Ca biết rõ Lý Hành nói như vậy chẳng qua là cho rằng hắn căn bản không có thực lực đó, cố ý làm bộ làm tịch mà thôi, nhưng trên thực tế Mộ Vân Ca đúng là muốn luyện chế Thiên Thanh Đan.
"Ha ha ha ha!"
"Chết cười lão tử, ngươi thế mà thật đúng là gật đầu, ha ha ha ha!"
Mộ Vân Ca vừa dứt lời, Lý Hành nhịn không được ôm bụng cười to, hoàn toàn không để lời nói của Mộ Vân Ca vào mắt.
Cũng đúng, Thiên Thanh Đan ngay cả các chủ Đan Các cùng trưởng lão Đan Tông của Thiên Thanh Tông cũng không có nắm chắc, mà lại Đan Phương cũng không phải ai cũng biết, Mộ Vân Ca - người không biết từ đâu chạy tới lại nói hắn có thể luyện chế Thiên Thanh Đan, chuyện này nói ra chỉ sợ đúng là không ai tin tưởng.
Mộ Vân Ca đối với tiếng cười của Lý Hành cũng không quá để ý, người ở trình độ như Lý Hành trong mắt Mộ Vân Ca căn bản không đáng là gì, sao có thể khiến Mộ Vân Ca lưu ý?
Liền thi lễ với Vương Xu nói: "Vương Xu cô nương, tại hạ có chuyện quan trọng tại thân, không tiện ở lâu, xin cáo từ trước."
"Cung tiễn công tử."
Vương Xu hướng Mộ Vân Ca cúi người hành lễ.
"Chờ chút..."
Không ngờ Mộ Vân Ca vừa mới quay người, Lý Hành liền ngạo mạn mở miệng chặn đường Mộ Vân Ca: "Ngươi vừa mới đả thương bản công tử, chẳng lẽ muốn bỏ qua như vậy sao?"
"Cút ngay."
Mộ Vân Ca đơn giản hai chữ, lại tràn đầy sát ý.
Sau một khắc, Mộ Vân Ca lập tức phát giác được tinh thần lực của toàn bộ cường giả ẩn giấu bên trong Đan Các đột nhiên hướng về phía Mộ Vân Ca tụ lại, nhìn ra được chỉ cần Mộ Vân Ca ra tay, bọn hắn nhất định sẽ động thủ với Mộ Vân Ca.
Lý Hành phát giác được sát ý của Mộ Vân Ca không những không sợ, ngược lại khuôn mặt biến đổi, ngữ khí càng thêm ngạo mạn nói: "Không tránh ra, ngươi có thể làm gì được ta?"
"Ngươi muốn thế nào?"
Mộ Vân Ca ánh mắt ngưng tụ, đem toàn bộ sát cơ ẩn giấu đi.
Trong Đan Các có rất nhiều cường giả, Mộ Vân Ca tuy tự nhận có năng lực thoát thân trước mặt những cường giả này, nhưng nếu giết Lý Hành, thì tất yếu sẽ trở thành địch nhân với Đan Các và Thiên Thanh Tông, như thế chỉ làm Mộ Vân Ca thêm vô số phiền phức, cho nên Mộ Vân Ca đối với Lý Hành tuy có sát cơ, nhưng lý trí mách bảo hắn không thể tùy tiện ra tay, nếu không hậu họa khôn lường.
"Ta muốn cùng ngươi đánh cược."
Lý Hành ngữ khí lạnh băng xen lẫn vài phần tự tin mở miệng.
"Cược? Chỉ bằng ngươi? Còn không có tư cách cùng ta cược."
Mộ Vân Ca lạnh lùng nói, sau đó nghiêng người lách qua Lý Hành, phá tan Lý Hành, đi xuống lầu các.
Lý Hành chỉ là một Luyện Đan sư có tinh thần lực lục giai 400 rèn mà thôi, mặc dù Mộ Vân Ca cũng chỉ vừa mới khôi phục lại tinh thần lực lục giai, nhưng Mộ Vân Ca lại là người có thiên phú tinh thần lực, từng là bát giai Luyện Đan sư. Trong mắt Mộ Vân Ca, Lý Hành bất quá chỉ là một đứa trẻ miệng còn hôi sữa.
Mà đối với Lý Hành này, Mộ Vân Ca căn bản không có giá trị cược đan, Mộ Vân Ca đương nhiên sẽ không lãng phí thời gian với loại người này.
"Cuồng vọng đến cực điểm!"
"Ngươi không phải khoác lác muốn luyện chế Thiên Thanh Đan sao? Hiện tại bản công tử cho ngươi cơ hội này, có gan thì cùng bản công tử so luyện đan, nếu không có bản lĩnh thì thừa nhận mình là kẻ hèn nhát, sau đó chui qua háng bản công tử, bản công tử sẽ không ngăn cản ngươi!"
Lý Hành khuôn mặt cực kỳ hống hách mở miệng, lại còn mở rộng hai chân bày xong tư thế.
Đối mặt với hành động này của Lý Hành, Mộ Vân Ca vốn không muốn so đo, nhưng lại một lần nữa động sát cơ, bất quá vừa động sát cơ, Mộ Vân Ca liền lại bị khí tức cường giả bên trong Đan Các khóa chặt.
Đương nhiên, với thực lực hiện tại của Mộ Vân Ca, nếu muốn giết Lý Hành có thể nói dễ như trở bàn tay, giết hắn cũng có thể rất dễ dàng rút lui, nhưng vẫn là câu nói kia, Mộ Vân Ca không cần thiết phải trở thành địch nhân với Thiên Thanh Tông và Đan Các.
"Được, ngươi muốn đánh cược gì?"
Mộ Vân Ca thu hồi sát cơ, bình thản hỏi.
"Rất tốt, bản công tử dùng vật này cùng ngươi cược, nếu ngươi thua, liền chui qua háng bản công tử, thế nào?"
Nói xong, Lý Hành lấy ra một vật, mở miệng nói.
Đồ vật trong tay hắn là một gốc dược liệu, một gốc có lá cây màu đỏ nhạt sinh trưởng, tản ra yêu khí cực mạnh - dược liệu thất giai.
"Vạn Yêu Thảo!"
Cho dù là Mộ Vân Ca trầm ổn, khi nhìn thấy vật này cũng biến sắc, dược liệu trong tay Lý Hành không phải thứ khác, mà chính là đồ vật Ngạo Kiều Hồ tha thiết ước mơ, dược liệu thất giai Vạn Yêu Thảo!
Lý Hành thấy Mộ Vân Ca có thần sắc như vậy liền mang theo ý trộm cười, mở miệng nói: "Thế nào? Đây chính là dược liệu chủ yếu để luyện chế Ngự Thú Đan, hẳn là ngươi rất rõ giá trị của nó, không cần ta phải nói nhiều lời đi."
Kỳ thật hắn còn có dược liệu trân quý hơn, nếu Mộ Vân Ca không đáp ứng, hắn còn có thể tăng thêm thẻ đánh bạc để Mộ Vân Ca đồng ý, nhưng thấy Mộ Vân Ca kích động như vậy, Lý Hành liền biết vật này đã khiến Mộ Vân Ca rất động lòng.
Lý Hành không khỏi trong bóng tối càng thêm khinh thường Mộ Vân Ca, bởi vì chỉ là một gốc Vạn Yêu Thảo đã khiến hắn kích động thành như vậy, xem ra cũng không làm nên trò trống gì.
"Ta đáp ứng ngươi."
Mộ Vân Ca không nói nhảm nhiều lời, đồ tốt đưa tới cửa Mộ Vân Ca nếu không lấy chẳng phải là uổng phí sao?
Ngoại giới thường xem Vạn Yêu Thảo là một trong những dược liệu chủ yếu của Ngự Thú Đan thất giai, dùng để luyện chế Ngự Thú Đan, khống chế yêu thú cấp bảy, mà tác dụng chữa thương cho yêu thú thì lại rất ít người để ý, bởi vì hầu như không có người sẽ dùng dược liệu tốt như vậy để chữa thương cho một con yêu thú, Mộ Vân Ca vừa lúc là ngoại lệ, Vạn Yêu Thảo có thể luyện chế đan dược gì không quan trọng, chỉ cần nó có thể chữa thương cho Ngạo Kiều Hồ là đủ.
Rất rõ ràng, Lý Hành cho rằng Mộ Vân Ca muốn luyện chế Ngự Thú Đan, nhưng trên thực tế Mộ Vân Ca là vì chữa thương cho yêu thú.
Lý Hành nhếch miệng nói: "Đã như vậy, Thử Xử Bản này chính là Đan Các, vậy xin mời Vương Xu muội muội làm chứng cho chúng ta, để tránh một số người đến lúc đó không nhận nợ."
Kỳ thật Lý Hành cược với Mộ Vân Ca, trừ việc muốn Mộ Vân Ca thua đến thương tích đầy mình, còn có một mục đích khác.
Đan sư trên thế giới này vốn dĩ có địa vị phi thường, Lý Hành nếu thuận tiện mượn cơ hội này nâng cao thanh danh, đến lúc đó địa vị của hắn sẽ càng cao hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận