Ta Là Miệng Mạnh Kiếm Tiên

Chương 422: tìm kiếm dược liệu

Chương 422: Tìm kiếm dược liệu
"Được rồi, được rồi, cũng đã sờ ngươi rồi, được chưa?"
Mộ Vân Ca qua loa nhéo nhẹ lên khuôn mặt non mịn, ửng đỏ của Ngạo Kiều Hồ. Tuy nói là qua loa, nhưng cảm giác mềm mại, trơn bóng như t·ử Lăng, cộng thêm vẻ yêu mị trên khuôn mặt của Ngạo Kiều Hồ càng khiến Mộ Vân Ca khó mà chống cự.
Tuy nhiên, lý trí vẫn luôn lớn hơn cảm tính, cho dù hiện tại Ngạo Kiều Hồ có giở bao nhiêu âm mưu quỷ kế với Mộ Vân Ca, hắn vẫn có thể khắc chế bản thân.
Chẳng lẽ lại muốn mất mặt bị Ngạo Kiều Hồ trêu đùa?
Hiện tại Ngạo Kiều Hồ đã là yêu thân tứ giai hậu kỳ, Mộ Vân Ca vì cộng sinh chú mà không thể gây tổn thương cho nàng, còn có thể đánh thắng được nàng hay không lại là một vấn đề khác, bởi vì nàng sở hữu hồ hỏa yêu của tứ đại Chúa Tể thần hỏa.
"Cắt! Thối nhân loại!"
Mộ Vân Ca vừa rút tay về, Ngạo Kiều Hồ bất mãn khinh thường liếc mắt nhìn Mộ Vân Ca, sau đó nói: "Tìm bản hồ ra mặt là để cho giống cái sinh vật kia của ngươi tìm dược liệu đúng không?"
"Chỉ Như cần tăng thực lực lên nhanh nhất trong thời gian ngắn, như vậy thực lực tổng hợp của Vấn Thiên Các mới có thể mạnh hơn một chút."
Mộ Vân Ca nghiêm túc giải thích cho Ngạo Kiều Hồ, sợ Ngạo Kiều Hồ nổi bệnh ngạo kiều sẽ không giúp hắn.
Chuyện Phong Mãn Lâu Cô Chiến Thiên Môn Tông trước kia Mộ Vân Ca cũng biết, lúc đó nếu Chỉ Như đủ mạnh, có lẽ sẽ không chật vật đến mức Phong Mãn Lâu không tiếc nhận phản phệ, bỏ mình để bảo vệ mọi người.
Cho nên Mộ Vân Ca mới nóng lòng muốn tăng thực lực cho Chỉ Như, hiện tại cũng chỉ có thể tăng thực lực cho một mình Chỉ Như, dù sao muốn để t·ử Lăng tiến giai thần hồn, hắn còn chưa chuẩn bị đầy đủ.
Khi Mộ Vân Ca còn đang sợ Ngạo Kiều Hồ sẽ nổi bệnh ngạo kiều, thì Ngạo Kiều Hồ lại khoát tay nói: "Được rồi, bản hồ biết, gần đây bản hồ thấy giống cái sinh vật kia của ngươi thuận mắt hơn, để bản hồ giúp đỡ nàng cũng được, nhưng ngươi phải đặt bản hồ ở vị trí thứ nhất trong lòng ngươi, nếu không có sự cho phép của bản hồ, ngươi không được p·h·át triển thêm một bước với giống cái sinh vật kia."
"......"
Mộ Vân Ca ngây ngẩn cả người, kinh ngạc nhìn Ngạo Kiều Hồ.
Ngạo Kiều Hồ vậy mà đổi tính!
Nàng hồ ly c·h·ết tiệt mắc bệnh ngạo kiều này lại nguyện ý giúp Chỉ Như?
Là Ngạo Kiều Hồ bị úng não, hay là Chỉ Như đã cho nàng uống t·h·u·ố·c gì, mà khiến Ngạo Kiều Hồ nhượng bộ?
Mộ Vân Ca luôn cảm thấy sự tình có chút không đúng.
"Thối nhân loại, ngươi nhìn bản hồ làm gì?"
"Tuy nói bản hồ dung mạo sinh hoàn toàn chính xác được trời ưu ái không người có thể thoát qua mị lực của bản hồ, nhưng ngươi nên rõ thân phận của mình bây giờ, còn chưa xứng với bản hồ, nếu ngươi q·u·ỳ xuống cầu bản hồ, nói không chừng bản hồ cao hứng sẽ đồng ý tâm nguyện của ngươi."
Ngạo Kiều Hồ thấy Mộ Vân Ca có biểu hiện như vậy lập tức ngẩng đầu, khoanh tay, liếc nhìn Mộ Vân Ca bằng ánh mắt say rượu kiêu ngạo nói, tuy nàng ngẩng đầu cũng không cao hơn Mộ Vân Ca, nhưng khí thế vẫn bày ra đầy đủ.
"Thôi đi Ngạo Kiều Hồ, ta không có phúc khí đó, dù sao ngài thế nhưng là tôn quý yêu hồ đại nhân."
Mộ Vân Ca liếc Ngạo Kiều Hồ, dù đôi khi cảm thấy dáng vẻ ngạo kiều của nàng cũng có chút đáng yêu, nhưng nghĩ đến đây có thể là Ngạo Kiều Hồ đang bày mưu tính kế trêu đùa hắn, cảm xúc trong lòng Mộ Vân Ca lại lập tức biến mất.
Sau đó, Mộ Vân Ca lập tức thúc giục Ngạo Kiều Hồ: "Nhanh dùng cái mũi chó của ngươi tìm dược liệu đi, ngươi giữ khoảng cách với ta một chút, để lỡ có gặp nguy hiểm còn có thể tùy thời ứng phó."
Nói xong, Mộ Vân Ca quay người đi sâu hơn vào bên trong.
"Không thì ngươi nói thích bản hồ là được rồi! Bản hồ sẽ cao hứng! Nói không chừng còn đáp ứng ngươi!"
"Còn nữa! Mũi của bản hồ là mũi cáo! Không phải mũi chó!"
"Hừ! Thối nhân loại!"
Ngạo Kiều Hồ thấy Mộ Vân Ca không hề dừng bước, nhất thời giận dậm chân, nghiến răng nghiến lợi nhìn Mộ Vân Ca càng chạy càng xa, càng nghĩ càng giận, bốn chiếc đuôi như dải lụa màu hồng phấn xù lông lên.......
"Tam giai Hỏa Linh cỏ, không tệ."
Tinh thần lực của Mộ Vân Ca dù bị ảnh hưởng bởi Liệt Diễm sơn mạch, nhưng không ảnh hưởng đến việc hắn biết Ngạo Kiều Hồ xù lông nhưng vẫn ngoan ngoãn tìm thảo dược, vì thế hắn an tâm tìm dược liệu.
Bởi vì ở sâu bên trong ngoại vi Liệt Diễm sơn mạch, Mộ Vân Ca rất dễ dàng p·h·át hiện một vài dược liệu Hỏa thuộc tính, gần như những loại có thể tăng thực lực cho Chỉ Như đều không bị bỏ qua.
Chẳng mấy chốc, Mộ Vân Ca tìm được tứ giai xích viêm nhánh từng tìm được trước đây, thu hoạch coi như khá.
Thời gian dần trôi qua, Mộ Vân Ca p·h·át hiện Ngạo Kiều Hồ đang rời xa vị trí của Mộ Vân Ca, hướng về phía vòng trong của Liệt Diễm sơn mạch. Mộ Vân Ca không quá để ý, vì yêu thân của Ngạo Kiều Hồ có năng lực chịu đựng mạnh hơn Mộ Vân Ca, thể phách của hắn tại sinh môn thất giai đã có thể ở trong vòng biên giới của Liệt Diễm sơn mạch, Ngạo Kiều Hồ có thể tiến sâu hơn, có lẽ tìm được dược liệu khan hiếm.
Hơn nữa, Mộ Vân Ca tới đây còn có mục đích khác, thể phách sinh môn của hắn đã đạt đỉnh phong thất giai, chỉ cần ở biên giới vòng trong Liệt Diễm sơn mạch, hắn thậm chí có thể dựa vào đặc tính của thể phách để đột p·h·á đến sinh môn bát giai cảnh giới. Đây cũng là một trong những nguyên nhân Mộ Vân Ca không đợi tăng lên bát giai thể phách mới đến Liệt Diễm sơn mạch, vì hắn có thể vừa tìm dược liệu vừa đột p·h·á, tiết kiệm không ít thời gian. Huống chi t·ử Lăng đã rất nhuần nhuyễn khống chế hàn băng kiếp, có luyện tập thêm cũng không mang lại nhiều tác dụng.
Cho nên Mộ Vân Ca duy trì khoảng cách với Ngạo Kiều Hồ, sau đó tìm kiếm dược liệu Hỏa thuộc tính.......
Liên tiếp ba ngày trôi qua.
Mộ Vân Ca thu hoạch coi như khá, hơn hai mươi cây tam giai dược liệu, tứ giai Hỏa thuộc tính dược liệu cũng có bảy, tám gốc, tuy không tìm được ngũ giai Hỏa thuộc tính dược liệu nào, nhưng dựa vào thu hoạch của Mộ Vân Ca và Ngạo Kiều Hồ, nếu có kết quả tương tự, hẳn là không cần nhiều ngày nữa có thể giúp Chỉ Như tăng lên một chút cảnh giới.
Bất quá cũng sẽ không quá nhiều, vì chỉ dựa vào dược liệu, trừ phi có khá nhiều cao giai dược liệu, nếu không Mộ Vân Ca còn phải tìm cách có được yêu hạch, tốt nhất vẫn là Hỏa thuộc tính yêu hạch, bất quá lại sợ Hỏa thuộc tính yêu hạch sẽ bị Ngạo Kiều Hồ đoạt mất.
Mấy ngày nay, thể phách của Mộ Vân Ca đã hoàn toàn đạt đỉnh phong thất giai trạng thái bão hòa, Mộ Vân Ca cũng tận lực thu liễm ly long tức, để Liệt Diễm ở nơi này thêm mãnh liệt, k·í·c·h thích thể phách.
Cuối cùng, vào ngày thứ tư, thể phách của Mộ Vân Ca bắt đầu đột p·h·á.
"Ngạo Kiều Hồ, thể phách của ta sắp đột p·h·á, ngươi tạm dừng lại."
Cảm giác sắp đột p·h·á, Mộ Vân Ca lập tức truyền âm cho Ngạo Kiều Hồ dừng lại, tránh cho hai người vì khoảng cách quá xa mà mất liên lạc.
Dù sao Mộ Vân Ca cần tập trung tinh thần đột p·h·á, sau này Mộ Vân Ca hội thu liễm tinh thần lực, nếu Ngạo Kiều Hồ không biết mà chạy xa, thì sau khi đột p·h·á, hắn cũng không biết đi đâu tìm nàng.
"Hừ! Nhân loại phiền phức thật!"
Nghe được thanh âm của Ngạo Kiều Hồ, hắn mới yên tâm, lập tức thu liễm tinh thần lực, nhắm mắt ngồi xếp bằng chuẩn bị đột p·h·á.
Bạn cần đăng nhập để bình luận