Ta Là Miệng Mạnh Kiếm Tiên

Chương 645: xuất thủ giải vây

**Chương 645: Ra Tay Giải Vây**
"Mộ công tử, Thanh Mộ quả nhiên không có nhìn lầm ngươi, chúc mừng ngươi."
Trong ánh mắt Thanh Mộ mang theo một chút ý tán thưởng, hướng Mộ Vân Ca cười một tiếng, sau đó tiếp tục nhắc nhở Mộ Vân Ca: "Từ nay về sau, người có kim lệnh này, coi như là một phần tử của tiền thưởng lâu. Gặp chuyện khó khăn có thể xin tiền thưởng lâu ra mặt giải quyết. Chỉ cần kim lệnh chủ nhân không làm trái đạo nghĩa, bất luận tình huống nào, tiền thưởng lâu đều nhất định có thể trả lại công bằng cho chủ nhân kim lệnh."
"Nó còn là bùa hộ mệnh sao?"
Mộ Vân Ca có chút kinh ngạc nhìn kim lệnh trong tay.
Không ngờ rằng kim lệnh này lại có tác dụng như vậy. Đây chẳng phải là tương đương với việc cho Mộ Vân Ca, một người mới đến, không có bối cảnh mà lại lực lượng không đủ, một hậu trường cực kỳ mạnh mẽ hay sao?
"Vậy... Nếu tại hạ trêu chọc Đan Các hoặc là Thiên Thanh Tông, Thanh Mộ lâu chủ cũng sẽ thay tại hạ ra mặt sao?"
Mộ Vân Ca suy nghĩ một chút, sau đó chần chừ mở miệng nói đùa.
"Đó là điều đương nhiên. Chỉ cần là công tử không sai, Thanh Mộ nhất định dốc hết toàn lực bảo vệ sự bình an cho ngươi."
Thanh Mộ không chút suy nghĩ liền trả lời, sau đó lại nói bổ sung: "Đương nhiên, điều này cần công tử ở trong phạm vi Phong Ngữ thành. Nếu ra khỏi Phong Ngữ thành, trước hết không bàn đến những quy tắc khác biệt ở bên ngoài, cho dù Thanh Mộ muốn giúp công tử, e rằng cũng hữu tâm vô lực."
Mộ Vân Ca cười nói: "Ha ha ha, có câu nói này của Thanh Mộ lâu chủ là đủ rồi."
"Công tử còn có nghi vấn nào khác không?"
Thanh Mộ tiếp tục hỏi Mộ Vân Ca.
Mộ Vân Ca lắc đầu: "Lâu chủ nói một câu là đủ, tại hạ không còn nghi ngờ gì."
"Vậy tốt, Thanh Mộ sẽ đi nghỉ ngơi trước. Mộ công tử nếu có việc khác có thể tìm Ngô Yên và Từ Kiên là được."
Thanh Mộ lười biếng ngáp một cái, sau đó quay người, chỉ vài bước đã biến mất vào trong bóng tối của lầu các.
"Công tử có cần tiếp nhận nhiệm vụ nữa không?"
Ngô Yên lập tức hỏi thăm Mộ Vân Ca.
"Tạm thời thì không, bất quá tại hạ có một nghi vấn muốn hỏi Ngô Yên cô nương."
Mộ Vân Ca mở miệng nói.
Ngô Yên đoan chính trả lời: "Cứ nói không sao, Ngô Yên nhất định biết gì nói nấy."
"Không biết... Hôm nay, nhiệm vụ thanh đan là do vị cao nhân nào tiếp nhận?"
Mộ Vân Ca chỉ vào vị trí đã không còn thấy hoàng bảng phía dưới bảng vàng, có chút hiếu kỳ hỏi Ngô Yên.
Mộ Vân Ca sớm đã chú ý tới vị trí thứ nhất trên hoàng bảng. Phát hiện nhiệm vụ ở đó không biết từ lúc nào đã sớm bị người khác xác nhận, không khỏi có chút nghi hoặc không biết người nào trong Phong Vân Giới này lại dám tiếp nhận nhiệm vụ Thiên Thanh Đan, thứ mà ngay cả Lục Phong cũng không dám tùy tiện thử nghiệm.
Ngô Yên suy nghĩ một chút rồi đáp: "Đại khái là mấy canh giờ trước... Bệnh tình của công chúa có vẻ trở nên nghiêm trọng hơn, đúng lúc quân vương đang sốt ruột, có một vị tu sĩ kim lệnh tự xưng am hiểu luyện đan đã tiếp nhận nhiệm vụ này. Sau khi trải qua khảo thí của Lục Phong tiền bối và các chủ Đan Các Ngữ Lan, đã đến hoàng gia trong cung đình để luyện chế đan dược."
"Thì ra là thế, tại hạ hiểu rồi."
Mộ Vân Ca khẽ gật đầu.
Cũng không biết vị luyện đan sư dám tiếp nhận kim lệnh này, thông qua được khảo nghiệm của trưởng lão Đan Tông Thiên Thanh Tông Lục Phong, các chủ Đan Các Ngữ Lan, rốt cuộc là thần thánh phương nào. Lại có thể tiếp nhận nhiệm vụ Thiên Thanh Đan, hẳn là nhân vật đáng sợ có tinh thần lực 600 đi.
"Công tử còn có nghi vấn nào khác không?"
Ngô Yên tiếp tục dò hỏi Mộ Vân Ca.
Mộ Vân Ca lắc đầu nói: "Không có, đa tạ Ngô Yên cô nương, tại hạ còn có việc quan trọng, xin cáo từ trước."
"Vâng, công tử đi thong thả."
Ngô Yên đáp.
Sau đó, Mộ Vân Ca rời khỏi tầng ba của tiền thưởng lâu trong ánh mắt khó tin của những người xung quanh.
Ra khỏi tiền thưởng lâu, Mộ Vân Ca không dừng lại mà đi thẳng đến Đan Các.
Giờ phút này, hắn có khoảng 11.000 linh tinh, các dược liệu cần thiết cho Thiên Thanh Đan cũng chỉ còn thiếu tụ ý quả và một số dược liệu tương đối phổ biến khác.
Tụ ý quả mặc dù quý giá, nhưng so với Niết Bàn Tâm thì vẫn kém hơn một chút. Lúc đó Mộ Vân Ca lựa chọn nhiệm vụ Thị Huyết Ma Sa, ngoài việc thuận đường tăng lên thể phách, vốn là nhắm đến mục đích lấy tụ ý quả. Đặc biệt là sau khi Thanh Mộ lâu chủ đồng ý trả gấp đôi thù lao cho hắn, lại càng thuận nước đẩy thuyền giúp hắn một phen, giúp Mộ Vân Ca bớt đi không ít phiền toái.......
Bên trong Đan Các, Mộ Vân Ca đi thẳng tới tầng thứ ba.
Có 10.000 linh tinh, hắn đã đủ mua tụ ý quả. Đương nhiên là phải đến Đan Các mua dược liệu, chuẩn bị luyện chế Thiên Thanh Đan, khôi phục thiên ý thức của Võ Thần kình.
Không ngờ vừa đến lầu các ba tầng, Mộ Vân Ca đã nhìn thấy Lý Hành, đệ tử thân truyền của Lục Phong, kẻ đã từng gây gổ với hắn, cùng với hai gã tùy tùng luyện đan sư tứ giai.
"Lý công tử, đừng cho rằng sư phụ Ngữ Lan và Lục Phong tiền bối đã đến cung đình, thì ngươi có thể muốn làm gì thì làm. Nơi này là Đan Các, không phải là chốn bướm hoa, mong Lý công tử tự trọng!"
Vừa mới đi lên, Mộ Vân Ca liền nghe được thanh âm Vương Hủ mang theo lửa giận.
Lý Hành nhíu mày, tiến đến trước mặt Vương Hủ trêu chọc: "Vương Hủ muội muội, sư phụ của ngươi Ngữ Lan và sư phụ của ta quan hệ rất tốt, đã như vậy, tại sao ngươi lại không thể cùng bản công tử tốt lên chứ?"
"Sư phụ là sư phụ, ngươi là ngươi."
"Nơi này là Đan Các, nếu như ngươi còn không tôn trọng một chút, đừng trách Vương Hủ không khách khí!"
Linh khí Vương Hủ khẽ động, nàng là cường giả thần hồn cảnh giới hậu kỳ.
"Không khách khí?"
Lý Hành thấy thế nhưng không hề sợ hãi, ngược lại cực kỳ say mê, nhắm mắt hít sâu một hơi trước mặt Vương Hủ, nói: "Chỉ cần Vương Hủ cô nương cao hứng, đêm nay Vương Hủ cô nương muốn không khách khí thế nào cũng được."
"Ngươi!"
Sau khi nghe xong, gò má vốn âm trầm của Vương Hủ nổi lên đỏ ửng, mặt mũi tràn đầy lửa giận nhưng lại không biết phải làm thế nào với loại vô lại như Lý Hành.
Dù sao ở Phong Ngữ thành, đủ loại việc xấu của Lý Hành đã là chuyện mà ai ai cũng biết, nhưng Vương Hủ và Lý Hành đều là luyện đan sư, Vương Hủ lại không thể trực tiếp treo Lý Hành lên, nhất thời đối mặt với sự đeo bám của Lý Hành, Vương Hủ cũng không biết làm sao.
Những người xung quanh thấy Lý Hành đều đã lẩn mất tăm, rất sợ bị Lý Hành để mắt tới thì không có kết quả tốt đẹp, cho nên cũng không có ai ra tay giúp Vương Hủ.
Đương nhiên, bên trong Đan Các có cất giấu rất nhiều cao thủ, bất quá những người này cũng chỉ xuất thủ khi có nguy hiểm, gặp loại vô lại như Lý Hành tìm đến Vương Hủ thì bọn họ sẽ không nhúc nhích. Công việc của bọn hắn cũng chỉ có một việc, đó là bảo vệ sự an toàn bên trong Đan Các.
"Vương Hủ cô nương, nể tình công tử nhà ta một lòng si mê với cô, xin cô hãy đồng ý với công tử nhà ta đi."
"Đúng vậy, đúng vậy, mọi người đều là danh sư, tuổi tác cũng không chênh lệch nhiều, hơn nữa thiên tư của công tử nhà ta chính là trăm năm khó gặp, Vương Hủ cô nương đồng ý sẽ không thua thiệt."
Hai gã tùy tùng của Lý Hành cũng bắt đầu ồn ào.
"Ngươi mau đồng ý với bản công tử đi!"
Lý Hành đột nhiên nhào về phía Vương Hủ, ép Vương Hủ vào góc tường. Hắn say mê ngửi mùi thơm nhàn nhạt trên cơ thể Vương Hủ, trong khi Vương Hủ thì liều mạng đẩy Lý Hành, không để cho Lý Hành đến gần, đồng thời không ngừng chửi mắng. Những đệ tử hướng dẫn mua dược liệu ở tầng ba đã sớm sợ hãi, luống cuống tay chân, không biết phải làm sao, Vương Hủ lâm vào thế yếu, không thể đánh lại và không có sức lực phản kháng.
Đúng lúc này, một bàn tay đột nhiên túm lấy sau lưng Lý Hành, trực tiếp kéo Lý Hành ra khỏi Vương Hủ, từ trước bàn của Vương Hủ, ném Lý Hành sang một bên.
"Kẻ nào không có mắt, dám động đến bản công tử, chán sống rồi sao!"
Lý Hành đang tận hưởng niềm vui thú khi nhìn cô gái này giãy dụa thì bị người khác quấy rầy, lập tức giận dữ, đứng dậy chửi mắng.
"Vương Hủ cô nương, viên tụ ý quả này ta mua."
Mộ Vân Ca đặt viên lục giai trái cây màu xám có giá trị 10.000 linh tinh và túi thu nạp cùng nhau trước mặt Vương Hủ.
"Mộ... Mộ công tử?"
Vương Hủ cuống quít sửa sang lại quần áo, có chút kinh ngạc khi thấy người đến là Mộ Vân Ca.
Mộ Vân Ca gật đầu nói: "Chính là tại hạ, lần này đến là để mua viên tụ ý quả này, mong Vương Hủ cô nương kiểm tra linh tinh giúp."
Mộ Vân Ca vừa rồi là cố ý ra tay với Lý Hành. Vốn dĩ hắn không xem Lý Hành ra gì, không ngờ vừa mới có kim lệnh, có hậu trường, thì gặp ngay Lý Hành, mà cái gã Lý Hành này đã ảnh hưởng đến Mộ Vân Ca. Vậy nên, Mộ Vân Ca không chút lưu tình, đem Lý Hành kéo ra, ném xuống đất lăn mấy vòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận