Ta Là Miệng Mạnh Kiếm Tiên

Chương 112: tiến về chỗ sâu

**Chương 112: Tiến vào chỗ sâu**
Núi Bất Dạ.
Tử Lăng đang nỗ lực tu luyện.
Nhìn thân thể nhỏ bé của Tử Lăng lại cố gắng như vậy, Mộ Vân Ca khẽ cười, lắc đầu thở dài.
Mộ Vân Ca sợ Tử Lăng tăng tiến quá nhanh, đến lúc đó sẽ không kịp trở tay với ảnh hưởng trái ngược của bản nguyên linh căn, mới khiến nàng dừng lại ở Thông Nguyên bát giai, không ngờ Tử Lăng lại khổ sở muốn tăng thực lực lên như vậy.
Thật đúng là làm khó hắn.
"Tử Lăng, cùng ta đi một chuyến tới Vạn Yêu Sâm Lâm đi."
Mộ Vân Ca tiến lên đ·á·n·h gãy Tử Lăng đang tu luyện.
"Được, Tử Lăng đi cùng ca ca."
Tử Lăng không hỏi han gì, trực tiếp đáp ứng.
"Đi thôi."
Mộ Vân Ca lôi kéo tay Tử Lăng, không chần chờ nữa, ngự kiếm bay thẳng đi, hướng về phía Vạn Yêu Sâm Lâm mà đi.
"Ha ha, thật đúng là như hình với bóng."
Cảm thụ được khí tức cuồng bạo ở chỗ tối, Mộ Vân Ca cười nhẹ.
Trước đây, lúc g·iết Triệu Hổ gặp được Thủy Nguyệt Chân Nhân, nói là đi tìm thuốc, chính là muốn để Thủy Nguyệt Chân Nhân thả lỏng, từ đó có thời gian đi Vạn Yêu Sâm Lâm g·iết Triệu Hổ. Giờ phút này không có lý do, Mộ Vân Ca đã sớm đoán được Thủy Nguyệt Chân Nhân sẽ đi theo hắn trong bóng tối.
Bất quá Mộ Vân Ca cũng không sốt ruột, bởi vì tất cả hắn đều đã chuẩn bị kỹ càng.
Vân Hoa đã nói với hắn, Lã Thiên Thành từng phái người đến tìm Tử Long Ngâm nhưng không có kết quả, cho nên từ khi mới bắt đầu, Mộ Vân Ca liền cố ý để Thư Lam Các chủ giúp hắn điều tra Tử Long Ngâm. Mục đích chính là để Thủy Nguyệt Chân Nhân biết mục đích của hắn, sau đó cùng Lã Thiên Thành liên thủ, hợp mưu với hắn.
Cho nên, lần đầu tiên Lã Thiên Thành nói Tử Long Ngâm ở trên Thanh Vân Phong, Mộ Vân Ca liền biết là giả, nhưng vẫn giả bộ điều tra một phen, chính là vì để Thủy Nguyệt Chân Nhân và Lã Thiên Thành biết tin tức giả không lừa được hắn.
Như vậy mới có thể dẫn ra được nơi có Tử Long Ngâm thực sự từ trong miệng Lã Thiên Thành.
Đằng sau lại lấy việc tìm dược liệu làm cớ để Thủy Nguyệt Chân Nhân lơ là, sau đó tiến về Vạn Yêu Sâm Lâm, tru sát Viêm Ma Hùng Triệu Hổ đã thua trận, lấy yêu hạch làm Ngạo Kiều Hồ khôi phục yêu thân. Làm vậy chính là để chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.
Mà Mộ Vân Ca cũng liệu định Thủy Nguyệt Chân Nhân sẽ theo hắn tiến về Vạn Yêu Sâm Lâm tìm cơ hội g·iết hắn, liền cố ý để Phượng Cầm trưởng lão canh giữ ở bên ngoài. Bởi vì Mộ Vân Ca cũng liệu định Thủy Nguyệt Chân Nhân không dám tiến vào chỗ sâu trong Vạn Yêu Sâm Lâm.
Giờ phút này, tiến về chỗ sâu của Vạn Yêu Sâm Lâm, tứ giai yêu thân Ngạo Kiều Hồ chính là sự trợ giúp lớn nhất. Cho nên đến bây giờ, tất cả đều nằm trong khống chế của Mộ Vân Ca.
Tất cả, đều vừa vặn.......
Bên ngoài Vạn Yêu Sâm Lâm, một mảnh rừng cây che trời.
Mộ Vân Ca mang theo Tử Lăng, thả chậm tốc độ ngự kiếm, triển khai tinh thần lực, bắt đầu từ từ điều tra khí tức của Tử Long Ngâm.
Mộ Vân Ca không tiến vào bên ngoài, là bởi vì chỗ sâu trong Vạn Yêu Sâm Lâm xác thực nguy hiểm trùng điệp. Cho dù là ngự kiếm mà đi cũng có thể gặp phải yêu thú phi hành, cho nên trước khi cảm giác được khí tức của Tử Long Ngâm, Mộ Vân Ca cũng không dám tùy tiện bước vào chỗ sâu.
Cách đó không xa, là Thủy Nguyệt Chân Nhân đang cực lực che giấu, nhưng vẫn bị Mộ Vân Ca phát giác được khí tức.
Bất quá Mộ Vân Ca cũng không lo lắng hắn hiện tại sẽ ra tay, bởi vì hắn biết Mộ Vân Ca có ngự kiếm chi thuật.
Cho nên Mộ Vân Ca mới dám ở ngoại vi từ từ tìm kiếm tung tích của Tử Long Ngâm.
Mà lần này, Mộ Vân Ca đã nhận ra khí tức của Tử Long Ngâm ở một nơi cây cối tươi tốt hơn so với những nơi khác.
Nhưng Mộ Vân Ca cũng cảm thấy một cỗ khí tức nguy hiểm khác.
Hòa lẫn với Tử Long Ngâm, là yêu thú thủ hộ Tử Long Ngâm.
Bất quá Mộ Vân Ca cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, Tử Long Ngâm chính là lục giai dược liệu, nó ẩn chứa linh khí tinh thuần vô cùng, tự nhiên là thứ yêu thú yêu thích.
"Tử Lăng, chúng ta xuống dưới, cẩn thận chút."
Mộ Vân Ca hướng về phía sau lưng Tử Lăng nhắc nhở.
Sau đó, Mộ Vân Ca ngự kiếm đáp xuống ở ngoại vi, tiến nhập Vạn Yêu Sâm Lâm nguy hiểm trùng điệp.
Mặc dù vẫn còn ở bên ngoài chỗ sâu, nhưng không có nghĩa là không có nguy hiểm, bởi vì Vạn Yêu Sâm Lâm cho dù chỉ là bên ngoài chỗ sâu, cũng có thể gặp phải yêu thú đáng sợ, thí dụ như Viêm Ma Hùng mà Triệu Hổ săn g·iết trước đây.
Mà đây, cũng chính là mục đích Mộ Vân Ca mang Tử Lăng tới.......
Khi Mộ Vân Ca hai người tới bên ngoài chỗ sâu, liền đưa tới một chút tiểu yêu thú tụ tập, tựa hồ đối với sự xuất hiện của Mộ Vân Ca và Tử Lăng tràn ngập địch ý, nhưng lại không dám tiến lên công kích.
Mộ Vân Ca không thèm để ý, mang theo Tử Lăng hướng chỗ sâu đi đến.
"Tử Lăng, để Ngạo Kiều Hồ ra đi."
Tìm khí tức yếu ớt của Tử Long Ngâm, hướng ra bên ngoài chỗ sâu tiến lên một chút khoảng cách, sau khi khí tức của Thủy Nguyệt Chân Nhân hoàn toàn biến mất không thấy, Mộ Vân Ca liền để Ngạo Kiều Hồ đi ra.
Mặc dù rất sợ Ngạo Kiều Hồ phạm bệnh "ngạo kiều", nhưng ở trong Vạn Yêu Sâm Lâm, có Ngạo Kiều Hồ thậm chí có thể tốt hơn so với mang theo Thư Lam Các chủ.
Bởi vì Ngạo Kiều Hồ vốn là đại yêu tồn tại một phương.
"Tốt, ta để tỷ tỷ đi ra."
Tử Lăng rất nghe lời, gật đầu nhắm mắt lại. Một lát sau, người trước mắt đã là yêu hồ chi thân với đồng tử và tóc màu phấn.
"Ngạo Kiều Hồ, cùng ta đi một chuyến tới chỗ sâu trong Vạn Yêu Sâm Lâm." Mộ Vân Ca nói với Ngạo Kiều Hồ.
"A? Nhân loại, lại muốn lợi dụng bản hồ làm cái gì?" Ngạo Kiều Hồ nghiêm mặt, tỏ vẻ không kiên nhẫn.
"Nơi đây là Yêu Thú Sâm Lâm, có rất nhiều cao giai Yêu thú, cho nên ta cần ngươi giúp ta." Mộ Vân Ca giải thích.
"A, nhân loại, bản hồ dù sao cũng là hồ yêu, có thể bị ngươi hô tới gọi lui như vậy sao?" Ngạo Kiều Hồ ôm tay, ngạo mạn nói.
Mộ Vân Ca cũng thực sự bất đắc dĩ, làm sao cũng không nghĩ ra đường đường yêu hồ, bát giai yêu thân thế mà cũng mắc bệnh "ngạo kiều".
"Vậy ngươi muốn như thế nào mới bằng lòng giúp ta?" Mộ Vân Ca bất đắc dĩ hỏi.
"Hướng bản hồ cúi đầu xưng thần, làm nô bộc cho bản hồ, bản hồ sẽ cố mà giúp ngươi, tên ác nhân loại này một lần." Ngạo Kiều Hồ hếch mũi lên trời, nhìn về phía Mộ Vân Ca.
"Thế này, ngươi giúp ta một lần, ta coi như làm nô bộc cho ngươi một ngày, thế nào?"
Gặp gỡ Ngạo Kiều Hồ, Mộ Vân Ca cảm thấy mình thật bất đắc dĩ.
"Mới một ngày! Như vậy sao được?"
Ngạo Kiều Hồ nhíu mày phản bác.
"Một canh giờ."
Mộ Vân Ca mở miệng.
"Ngươi mơ tưởng! Nhân loại! Bản hồ không muốn cò kè mặc cả với ngươi!"
Ngạo Kiều Hồ nhíu mày, giận không chỗ phát tiết.
"Một khắc đồng hồ."
Mộ Vân Ca tiếp tục nói.
"Ai nha! Được rồi! Một ngày liền một ngày thôi! Bản hồ đáp ứng ngươi là được chứ gì!"
Đối mặt với sự vô lại của Mộ Vân Ca, Ngạo Kiều Hồ triệt để xì hơi, đáp ứng.
"Vậy đi thôi? Ngạo Kiều Hồ đại nhân?"
Mộ Vân Ca mím môi, bất đắc dĩ giơ tay mời.
"A? Nhân loại, ngươi cũng rất giỏi giả vờ giả vịt."
Ngạo Kiều Hồ ngẩng cao đầu nhỏ, ôm lấy tay, phối hợp hướng chỗ sâu trong Vạn Yêu Sâm Lâm đi đến.
Theo Ngạo Kiều Hồ triển lộ khí tức bát giai yêu thân, những tiểu yêu thú chung quanh lập tức hoảng sợ bỏ chạy.
Khí tức bát giai Thần thú tộc huyết mạch của Ngạo Kiều Hồ, đối với những yêu thú phổ thông khác mà nói, liền giống như tai họa ngập đầu, khủng bố vô cùng. Đây cũng là chỗ dựa để Mộ Vân Ca dám đến chỗ sâu trong Vạn Yêu Sâm Lâm.
Bởi vì trong thế giới này, còn không có tồn tại nào không e ngại Ngạo Kiều Hồ, không nói đến thực lực của Ngạo Kiều Hồ, chỉ riêng huyết mạch bát giai Thần thú tộc, liền có thể giúp Mộ Vân Ca bớt đi rất nhiều phiền phức.
"Nhân loại, thấy không, đây chính là lực lượng của bản hồ, ngươi có thể làm nô bộc cho bản hồ, thế nhưng là vinh hạnh lớn lao!"
Nhìn xem khí tức ngoại phóng, khiến cho yêu thú chung quanh chạy trốn tứ tán, trên mặt Ngạo Kiều Hồ viết đầy vẻ tự hào.
"Đừng quá ngạo mạn, coi thường, yêu thú bên trong chỉ sợ khó đối phó."
Mộ Vân Ca nhắc nhở Ngạo Kiều Hồ.
Mặc dù bát giai yêu thân của Ngạo Kiều Hồ đối với yêu thú bình thường mà nói tựa như tử thần, nhưng cũng có một số yêu thú đối mặt Ngạo Kiều Hồ cũng sẽ không nhượng bộ.
Loại tình huống này, chỉ có thể phát sinh trong những trường hợp, khiến cho yêu thú không tiếc tính mạng cũng muốn chống cự, thí dụ như có gốc Tử Long Ngâm cực kỳ trân quý.
Mà Mộ Vân Ca cũng liệu định, bên trong sẽ có con yêu thú không muốn từ bỏ Tử Long Ngâm, liều mạng với bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận