Ta Là Miệng Mạnh Kiếm Tiên

Chương 47 Vân Hoa ẩn tật

Chương 47: Vân Hoa ẩn tật
Luyện đan chay, tuổi còn trẻ mà đã có thể luyện chế tam phẩm đan dược, thiên tư như vậy, bày ngay trước mặt Vân Hoa trưởng lão, làm sao hắn không rối loạn?
Không nghi ngờ gì, đợi một thời gian nữa, đan đạo tạo nghệ của Mộ Vân Ca sẽ khó mà đánh giá, cho nên hắn tuyệt đối không thể bỏ lỡ.
Thế nhưng, Mộ Vân Ca lại chậm rãi lắc đầu, dập tắt ý niệm của Vân Hoa trưởng lão.
"Vân Hoa trưởng lão, tiểu bối chỉ vì phần thưởng Tử Dạ Đàm của lần khảo hạch này mà đến, trưởng lão hảo ý, tiểu bối xin nhận."
Đệ tử thân truyền của Đan Các tứ giai trưởng lão, bao nhiêu người tha thiết ước mơ không được, vậy mà ở trước mắt Mộ Vân Ca lại không chút động tâm.
Nếu nói người bình thường dám cự tuyệt hảo ý của Vân Hoa trưởng lão có lẽ là cuồng vọng, thế nhưng, trước mắt Mộ Vân Ca lại cho Vân Hoa trưởng lão một loại cảm giác đương nhiên, đến mức hắn cảm thấy Mộ Vân Ca vốn nên như vậy.
"Tử Dạ Đàm, dâng lên."
Vân Hoa trưởng lão ra hiệu cho đệ tử bên cạnh, rất nhanh, một gốc hoa quỳnh nhiều cánh màu tím tỏa ra trước mắt Mộ Vân Ca.
Tam giai Tử Dạ Đàm, mười năm sinh trưởng chỉ một đêm nở rộ, là loại dược liệu hiếm thấy, cũng là mục đích Mộ Vân Ca tới đây lần này.
"Đa tạ Vân Hoa trưởng lão."
Mộ Vân Ca nhận lấy Tử Dạ Đàm, trong chớp mắt Tử Dạ Đàm liền biến mất, đã vào trong không gian tinh thần của Mộ Vân Ca.
"Trải qua nhiều lần khó khăn trắc trở, may mắn giờ phút này cuối cùng cũng đạt được nó. Vậy không biết Mộ đạo hữu có nguyện ý làm khách của lão hủ, kết giao với lão hủ người bạn này không?"
Bị Mộ Vân Ca cự tuyệt, Vân Hoa trưởng lão không hề thấy buồn bực, thậm chí còn mở miệng lần nữa muốn rút ngắn quan hệ với Mộ Vân Ca.
"Vân Hoa trưởng lão khách khí, mặc dù tại hạ thích nhàn tản, sợ không chịu nổi thân phận đệ tử của trưởng lão, nhưng trưởng lão đã đối đãi như vậy, tại hạ há có thể không muốn? Tiểu bối hiện nay còn muốn cùng trưởng lão thỉnh giáo chút học vấn về Đan Đạo."
Mộ Vân Ca đứng dậy thi lễ, xem như đáp ứng thỉnh cầu của Vân Hoa trưởng lão.
Kỳ thật, Mộ Vân Ca đối với Vân Hoa trưởng lão vốn không có chút địch ý nào, mặc dù trước đây khi khảo hạch có thể nhìn ra hắn có chút bao che cho Vương Vũ, nhưng giờ phút này không có nửa phần khinh người, ngược lại còn dị thường khách khí, cho nên Mộ Vân Ca cũng không có ý khinh thường.
Mà lại, Mộ Vân Ca còn có dự định khác.
"Tốt! Mộ đạo hữu theo ta nhập các, chúng ta thoải mái trao đổi!"
Vân Hoa trưởng lão nghe Mộ Vân Ca đáp ứng xong lập tức kích động vạn phần, trên mặt tươi cười đứng dậy mời Mộ Vân Ca.
"Tốt, trưởng lão mời!"
Tứ giai Luyện Đan Sư mặc dù không lọt vào mắt Mộ Vân Ca, nhưng sinh ra ở tiểu thế giới tự nhiên không thể quá mức cuồng ngạo, dù sao vẫn phải lấy lễ mà đối đãi.
"Mộ Vân Ca! Ngươi muốn đi đâu?"
Bất quá Mộ Vân Ca còn chưa kịp rời đi cùng Vân Hoa trưởng lão thì đã bị một đạo thân ảnh màu lam nhạt tiến lên ôm tay níu lại, dáng vẻ sợ Mộ Vân Ca bị cướp đi mất.
"Chỉ Như cô nương? Nguyên lai Mộ công tử là người yêu của Chỉ Như cô nương, quả thật là trai tài gái sắc, ha ha ha!"
Vân Hoa trưởng lão thấy Chỉ Như có thần thái như vậy, lập tức hiểu ra, nhìn Mộ Vân Ca và Chỉ Như rồi cười to.
"Ai...... Ai nói hắn là người trong lòng của ta..."
Nghe Vân Hoa trưởng lão cười xong, Chỉ Như cũng kịp phản ứng cử chỉ vừa rồi quá mức thân mật, lập tức mặt đỏ lên, dáng vẻ bối rối buông lỏng tay Mộ Vân Ca ra.
"Nữ nhi gia luôn có chút thẹn thùng, để Vân Hoa trưởng lão chê cười rồi."
Nhưng mà, điều làm cho Chỉ Như không nghĩ tới là Mộ Vân Ca lại không biết xấu hổ, đen nói thành trắng.
"Ngươi! Ta!"
Chỉ Như tức giận chỉ vào Mộ Vân Ca nửa ngày cũng không biết nên nói gì, chỉ sợ đối mặt với loại người mặt dày như Mộ Vân Ca, sự việc sẽ càng tô càng đen.
"Tốt, Chỉ Như cô nương, Mộ công tử chính là rồng phượng trong loài người, tiền đồ vô lượng, ưa thích cũng là lẽ thường, mà ta thấy hai người các ngươi xác thực rất xứng đôi, hãy trân quý đoạn duyên phận này."
Vân Hoa trưởng lão ra vẻ trưởng bối quan tâm, lôi kéo bàn tay nhỏ của Chỉ Như lúc này đang mờ mịt mà nói.
"Ta...... Hắn là......"
"Tốt, nếu hai vị hữu duyên, Diệp Gia Chủ cùng ta cũng coi như là quen biết cũ, hai vị cùng ta nhập các làm khách đi."
Chỉ Như còn muốn giải thích, lại bị Vân Hoa trưởng lão đánh gãy, ngơ ngác đi theo Vân Hoa trưởng lão vào gian phòng của Đan Các, sau đó ngơ ngác tìm một cái ghế ngồi xuống, ngơ ngác nhìn Mộ Vân Ca cùng Vân Hoa hai người.
Trong phòng, có trật tự bày biện một chút đan phương sách cổ cùng một chút đan lô, ở giữa gian phòng bố trí trang nhã, là một phương đan lô phong cách cổ xưa lại mang theo hơi thở thanh cao, Mộ Vân Ca tinh mắt liền nhận ra đây là một cái ngũ giai đan lô!
"Vân Hoa trưởng lão không hổ là Đan Các trưởng lão, lại có đan lô không tầm thường như vậy."
Mộ Vân Ca nhìn đan lô tản ra khí tức cổ xưa nói.
Tuy nói trong mắt Mộ Vân Ca, ngũ giai đan lô quả thực không ra gì, nhưng phải biết nơi này chính là tiểu thế giới, Đan Các các chủ cũng bất quá chỉ là ngũ giai đan sư, cho nên ngũ giai đan lô trước mắt này có thể nói là đủ trân quý.
"Mộ đạo hữu quả không phải người tầm thường, lại có thể nhận ra bảo bối này của ta, lão hủ bội phục."
Vân Hoa trưởng lão kinh ngạc một lát rồi cũng thoải mái.
Dù sao Mộ Vân Ca đã mang đến cho hắn rung động quá nhiều, nhận ra đan lô của hắn có gì khó?
"Đáng tiếc..."
Mộ Vân Ca lại cười một tiếng, lắc đầu thở dài.
"Mộ đạo hữu đây là có ý gì? Chẳng lẽ đan lô này của ta có gì không ổn?"
Nhìn Mộ Vân Ca có thần thái như vậy, sắc mặt Vân Hoa trưởng lão cũng có chút không hiểu.
"Cũng không phải đan lô không ổn."
Mộ Vân Ca ngước mắt nhìn về phía Vân Hoa trưởng lão giải thích: "Tại hạ là đáng tiếc cho Vân Hoa trưởng lão ngài."
"Ta?"
Vân Hoa trưởng lão sau khi nghe xong có hơi kinh ngạc, sau đó giống như nhớ tới điều gì, trong con ngươi bối rối lại có thêm mấy phần sợ hãi.
"Mộ đạo hữu nói lão hủ có gì đáng tiếc?"
"Đáng tiếc ngũ giai đan lô này, Vân Hoa trưởng lão cả đời này cũng không dùng tới."
Mộ Vân Ca ẩn ý nhìn Vân Hoa trưởng lão nói.
"Ngươi...... Ngươi làm sao biết được..."
Vân Hoa trưởng lão sau khi nghe xong đột nhiên giật mình, thậm chí khí tức cũng bắt đầu có chút gấp rút, trong con ngươi còn ẩn giấu mấy phần ý sợ hãi.
"Chắc hẳn Vân Hoa trưởng lão từng tại luyện hóa Thần Hỏa lúc bị Thần Hỏa phản phệ bị thương tinh thần niệm lực, mặc dù may mắn có thể bảo toàn, nhưng tinh thần lực lại không thể tăng tiến, nếu không có kỳ tích, sợ đời này chỉ có thể dừng lại ở tứ giai Đan Đạo, vậy làm sao có thể sử dụng ngũ giai đan lô này?"
Mộ Vân Ca bình tĩnh nói.
Từ lúc bắt đầu đánh cược cùng Vương Vũ, Mộ Vân Ca cảm thấy được Vân Hoa trưởng lão dùng tinh thần lực giám thị toàn bộ đan phòng, khi đó Mộ Vân Ca căn bản không vội, cho nên liền ở trên không trung nhàn rỗi dò xét Vân Hoa trưởng lão, thẳng đến khi hấp dẫn đến ánh mắt của Vân Hoa trưởng lão, khi Vân Hoa trưởng lão tập trung tinh thần lực lên người hắn, Mộ Vân Ca mới thấy rõ mánh khóe.
Bên trong tinh thần niệm lực của Vân Hoa trưởng lão hỗn tạp một cỗ khí tức Thần Hỏa cuồng bạo, lại cùng tinh thần lực đã hòa làm một thể, bởi vậy Mộ Vân Ca kết luận, Vân Hoa trưởng lão khi luyện hóa Thần Hỏa đã xảy ra vấn đề, dẫn đến Thần Hỏa khí tức tan vào trong tinh thần niệm lực.
Dưới loại tình huống này, kết cục chỉ có một, hoặc là tinh thần niệm lực bị hủy, hoặc là may mắn tạm thời an toàn, sau đó tinh thần niệm lực khó tiến thêm.
"Ngươi...... Ngươi rốt cuộc là người phương nào, làm sao biết được việc này?"
Vân Hoa trưởng lão sau khi nghe Mộ Vân Ca giải thích xong, khuôn mặt càng ngây ra, trong lúc nhất thời lại có chút sợ hãi Mộ Vân Ca.
Những chuyện này đã là chuyện cũ năm xưa, mà chuyện này, cho dù thân là Đan Các các chủ cũng không biết, giờ phút này lại bị một tiểu tử khi đó có lẽ còn chưa xuất thế nói ra, hắn làm sao không kinh ngạc?
"Vân Hoa trưởng lão, tại hạ chỉ là Mộ Vân Ca, nếu Vân Hoa trưởng lão tin tưởng tiểu bối, tiểu bối có lẽ có thể giúp ngươi."
Mộ Vân Ca hướng Vân Hoa trưởng lão thi lễ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận