Ta Là Miệng Mạnh Kiếm Tiên

Chương 544: bố phòng ngự trận

Chương 544: Bố trí phòng ngự trận
Dù cho Mộ Vân Ca thể phách đạt đến Thương Môn, trong tình huống thể phách Sinh Môn có năng lực khôi phục, vẫn phải mất trọn vẹn một đêm, thương thế của Mộ Vân Ca mới hồi phục được bảy, tám phần. Đây là kết quả sau khi Mặc Nguyễn Tích dùng Âm Dương hóa khí thuật để chữa trị cho Mộ Vân Ca.
Mặc dù phần lớn thương thế của Mộ Vân Ca là do hắn dùng chiêu "thương địch 3000, tự tổn 800" khi thi triển Thương Môn thể phách vượt quá giới hạn, nhưng trọng thương chính là trọng thương. Việc Mộ Vân Ca có thể hồi phục bảy, tám phần trong ngày thứ hai, nhờ vào sự trợ giúp của Mặc Nguyễn Tích, đã là điều phi thường đáng sợ.
Sau khi rời khỏi trạng thái đả tọa, thu xếp xong tâm tình, Mộ Vân Ca liền rời khỏi phòng, ngự kiếm bay lên không trung của Thiên Môn Tông.
Nhìn chung quanh, vào thời khắc này, Thiên Môn Tông vì có đệ tử Vạn Độc Tông và đệ tử Vấn Thiên Các cùng tồn tại, mà lại Thiên Môn Tông vốn đã có rất nhiều tài nguyên, giờ phút này trong Thiên Môn Tông, Đan Các và Khí Các bận rộn không ngừng cho thấy Thiên Môn Tông đang không ngừng phát triển thực lực.
Thế nhưng, Mộ Vân Ca hiểu rất rõ, với tình cảnh hiện tại của Thiên Môn Tông, nếu yêu thú rừng cây xảy ra bất trắc, Thiên Môn Tông căn bản không chịu nổi một kích.
“Có lẽ...... Chỉ có thể làm như vậy......”
Mộ Vân Ca thở dài, ngự kiếm đáp xuống, tìm Chỉ Như đang xử lý sự vụ của Thiên Môn Tông trong đại điện. Sau khi bảo Chỉ Như tạm thời buông bỏ công việc, Mộ Vân Ca lập tức mang theo Chỉ Như ngự kiếm bay lên không trung Thiên Môn Tông.
“Sao vậy? Ngươi dẫn ta lên đây làm gì?”
Chỉ Như không hiểu, có chút hiếu kỳ nhìn Mộ Vân Ca hỏi.
Mộ Vân Ca giải thích: “Chỉ Như sư tỷ, ta cần phải đến Liệt Diễm sơn mạch một chuyến để tìm Niết Bàn Tâm. Ta sợ sau khi ta đi, yêu thú rừng cây bên kia sẽ xảy ra chuyện, cho nên để đảm bảo an toàn cho mọi người, ta cần bố trí một đạo trận pháp.”
“Trận pháp?”
Chỉ Như hơi kinh ngạc nhìn Mộ Vân Ca.
Đương nhiên, nàng biết Mộ Vân Ca, hắn mang trong mình vô số năng lực của thế giới khác, cho nên dù có chút kinh ngạc, nhưng cũng không quá mức.
“Ta biết bày một trận pháp có thể ngăn cản công kích của cảnh giới Thái Ất trong vòng một canh giờ. Trận pháp này có thể đảm bảo an toàn cho mọi người trong thời gian ngắn. Ta sẽ nói cho ngươi biết phương pháp khởi động trận pháp, hơn nữa, một khi khởi động trận pháp, ta sẽ phát giác được, tránh để đến lúc ta rời đi lại xảy ra sai lầm.”
Mộ Vân Ca giải thích với Chỉ Như.
Trước đây, Mộ Vân Ca do sơ suất đã khiến Thư Lam lâm vào nguy hiểm tính mạng, cho nên giờ phút này, Mộ Vân Ca không thể không chuẩn bị thật đầy đủ rồi mới rời đi.
Chỉ Như gật đầu nói: “Vậy ngươi cứ bố trí trận pháp đi, ta sẽ dốc hết sức bảo vệ tốt mọi người.”
“Tốt, vậy ta bố trí trận pháp trước.”
Mộ Vân Ca không nói nhảm nữa, lập tức nhắm mắt lại, tinh thần lực trong nháy mắt bao phủ toàn bộ Thiên Môn Tông.
Một cỗ mùi huyết tinh lan tràn ra, một đạo máu tươi được Mộ Vân Ca lấy ra từ trong tinh thần không gian, phân tán ra bốn phương tám hướng. Khi đến địa điểm đặc biệt, nó hóa thành vô số phù văn âm trầm quỷ dị, chui vào mặt đất rồi biến mất không thấy gì nữa.
“Chỉ Như sư tỷ, ta sẽ nói cho ngươi biết cách mở trận pháp.”
Sau đó, Mộ Vân Ca đặt ngón tay lên trán Chỉ Như, truyền một cỗ tin tức trực tiếp vào trong đầu nàng.
Sinh Tử giới.
Trận pháp bố trí hình cỡ lớn ngũ giai, một trận pháp đa công năng có thể công, có thể thủ, được vẽ bằng máu yêu, có thể căn cứ vào nhu cầu để lựa chọn. Hơn nữa, điểm đặc thù của trận pháp này không chỉ có vậy, Sinh Tử giới còn có thể căn cứ vào phẩm giai máu yêu được sử dụng khi vẽ trận pháp để thi triển ra uy lực khác nhau.
Máu yêu Mộ Vân Ca dùng để vẽ chính là máu của Liệt Diễm Thiên Lang lục giai trung kỳ lấy được khi rời khỏi yêu thú trong rừng. Giờ phút này, Sinh Tử giới được vẽ ra ở trạng thái phòng ngự, có thể ngăn cản công kích dưới cảnh giới Thái Ất. Năng lực cường đại của nó không phải trận pháp thông thường nào có thể sánh bằng.
Lúc trước ở Thương Lan giới, Mộ Vân Ca tuy chủ tu cảnh giới, học thêm trận pháp, kiếm thuật và luyện đan thuật, nhưng vốn là thiên tài, lại có thực lực kinh khủng, cho nên dù là học thêm, hắn đều chọn những thứ phi thường lợi hại để học. Giờ phút này chính là lúc Mộ Vân Ca phát huy những năng lực học thêm này.
Cũng may lúc trước Mộ Vân Ca học thêm nhiều thứ như vậy, nếu không, sau khi hắn xuyên vào thân thể phế vật này, chỉ sợ ngay cả một tia hy vọng báo thù cũng không có, thậm chí rất có thể đã sớm chết trong tay Triệu Nguyên.
Càng may mắn hơn, tinh thần lực không tan biến mà theo Mộ Vân Ca cùng nhau dung nhập vào thân thể này. Tuy thân thể tàn phế, nhưng thông qua thể tu chi thuật mà Mộ Vân Ca học được, tinh thần lực theo thể tu thể phách dần dần đột phá mở, mới cho Mộ Vân Ca một chút hy vọng sống.
“Sinh Tử giới......”
Sau khi cảm nhận xong tin tức Mộ Vân Ca truyền cho, Chỉ Như khiếp sợ không thôi. Những thông tin đáng sợ liên quan tới trận pháp Sinh Tử giới truyền đến trong ý thức của nàng khiến nàng có chút khó tin.
Có thể chịu được một kích của cảnh giới Thái Ất, năng lực phòng ngự như vậy, một khi thi triển ra, trên thế giới này còn ai có thể phá vỡ?
Huống chi, trận pháp cường đại này còn có hai loại phương thức vận hành. Tuy rằng trận pháp này chỉ có thể thôi động một lần, nhưng chỉ bằng những thông tin này, cũng đủ để chứng minh sự cường đại của nó.
Sau khi nói cho Chỉ Như, Mộ Vân Ca mới lên tiếng: “Có nó ở đây, các ngươi sẽ an toàn hơn nhiều, ta cũng không còn nhiều lo lắng như vậy.”
“Tốt, yên tâm giao cho ta, ngươi định khi nào đi Liệt Diễm sơn mạch?”
Chỉ Như hỏi Mộ Vân Ca, giữa lông mày lộ ra vẻ lo lắng mơ hồ cho Mộ Vân Ca.
Mộ Vân Ca suy nghĩ một chút rồi nói: “Hiện tại tình huống của Thư Lam các chủ càng ngày càng nguy hiểm, mà Ngạo Kiều Hồ còn không biết tình huống như thế nào. Ta chỉ có thể nắm chặt thời gian, tránh để trì hoãn quá lâu, sự tình có biến, cho nên ta dự định lập tức xuất phát.”
Chỉ Như nhắc nhở: “Vậy ngươi cũng phải cẩn thận, tuy rằng Lương Tấn đã chết, nhưng thế giới này vẫn tồn tại rất nhiều điều không biết và yêu thú.”
“Tốt, vậy các ngươi chờ ta trở lại, giúp ta nhắn với Nguyễn Tích muội muội một tiếng.”
Mộ Vân Ca khẽ gật đầu, sau đó quay người ngự kiếm rời đi. Vì thời gian khẩn cấp nên không từ biệt riêng Mặc Nguyễn Tích và Chu Văn......
Vẫn là quen đường cũ tìm hướng Liệt Diễm sơn mạch mà đi, trên đường, Huyền Thiên Thành thái bình vẫn như cũ, cảnh sắc non sông vẫn như cũ.
Cái chết của Tôn Thái và Lương Tấn đại biểu cho tu sĩ giới này từ đây tứ quốc quy về một, thiên hạ thái bình. Vì Mộ Vân Ca vốn không có hứng thú với thế giới này, nên tứ quốc sẽ không còn tranh chấp. Nhưng nguy cơ xưa nay không bởi vì ai đó trên thế giới này chết đi mà thật sự thái bình, Mộ Vân Ca hiểu rõ, tất cả những điều này chỉ là bề ngoài.
Từ khi Mộ Vân Ca đi tới, Triệu Gia cả nhà bị diệt, sau đó có Thủy Nguyệt. Thủy Nguyệt sau khi chết có Lã Thiên Thành, sau đó là Diệp Thiên Thành, Huyền Nguyệt, Lý Nguyệt Như, cuối cùng là Tôn Thái và Lương Tấn, thậm chí giờ phút này kỳ thật còn có Yêu tộc trên thế giới này.
Thế giới này, nói mạnh được yếu thua nhưng lại mang quá nhiều cảm tình cá nhân, nói tràn ngập hy vọng nhưng lại từng đợt bộc phát nguy cơ. Quy tắc của thế giới này kỳ thật không phải do một người hay một nhóm người nào đó, hoặc là thế giới này tự mình định ra. Chính vì có nhiều người và yêu thú tồn tại, mới có muôn hình muôn vẻ tình cảm, mà tình cảm của mỗi người hoặc yêu thú hợp lại, mới tạo thành quy tắc của thế giới này.
Cho nên quy tắc của thế giới này chính là như vậy, xưa nay không bởi vì một người nào đó chết đi mà tùy tiện thay đổi, càng không bởi vì ai đó chết đi mà thiên hạ thật sự thái bình, cái gọi là thái bình cũng chỉ là bề ngoài mà thôi.
Quy tắc là do thiên hạ vạn vật hình thành, không ai có thể một mình khống chế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận