Sơn Hải Đề Đăng

Chương 440: Tin dữ (2)

Phượng Trì vẫn chậm chạp không có ý định rời đi, cảm xúc đang trào dâng.
Trăng sáng mọc trên biển, ánh trăng phản chiếu theo tâm trạng này.
Nàng đi tới bờ biển mặc cho sóng biển thỉnh thoảng xô vào làm ướt giày và mép váy, ngước nhìn vầng trăng sáng trong đêm tối thật lâu.
Tượng Lam Nhi không hề làm phiền nàng, lặng lẽ cùng nhau ngắm nhìn.
Nào ngờ hai người đang yên bình chưa được bao lâu, người áo xanh kia lại quay trở lại.
Câu đầu tiên khi trở về của hắn là, "Đã biết ngay các ngươi còn ở lại chỗ này mà."
Sau khi hai người phụ nữ kịp định thần, vội vàng bước nhanh đến trước mặt hắn, hắn liền giải thích:
"Tin tốt, Càn gia gây áp lực đã có hiệu quả, Luyện Khí giới đã đồng ý đảo ngược Thần Hỏa linh môn, cho phép người của Càn Xá tiến vào Thần Hỏa vực giám sát, Sư Xuân chắc chắn có thể an toàn ra ngoài, các ngươi ở đây cũng phải chuẩn bị tiếp ứng."
Hai nàng nghe vậy thì vui mừng khôn xiết, cùng nhau đáp, "Vâng."
Người áo xanh xoay người phẩy tay áo rời đi.
Những người biết tin tức nhanh nhạy như bọn họ kỳ thật không nhiều, lúc này những người đứng xem bên ngoài Khí Vân cốc, tuyệt đại đa số đều không biết sau tình cảnh này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Ngay cả Càn Xá bên ngoài Khí Vân cốc, cũng phải đợi đến khi Nam công tử định dẫn người vào cốc, mới được biết bí mật kia bị tiết lộ và tin tức khiến hắn chấn động.
Tuy tin tức được truyền ra một cách bí mật, nhưng trong Khí Vân cốc thì nó đã không còn là bí mật nữa, dù sao thì những chưởng môn các phái hoặc đại biểu tham gia đều đã góp mặt sửa đổi quyết nghị quy tắc tỷ thí.
Tin tức vừa lan ra, trực tiếp khiến Nam công tử hoang mang, quả là tin dữ, cả người hắn rối bời trong gió cốc, râu ria muốn rụng hết cả ra.
Lúc này Càn Xá mới phát hiện mình bị Luyện Khí giới ám toán, ngươi muốn theo quy tắc đúng không? Được thôi, người ta trực tiếp sửa quy tắc tỷ thí, tước đoạt khả năng Minh Sơn tông đoạt giải nhất, tiếp đi, ngươi cứ tiếp tục.
Càn Xá tức đến suýt cắn nát răng, đứng ngay lối vào thung lũng, đôi mắt hung dữ như muốn phun lửa trừng trừng nhìn tông chủ Ly Hỏa tông đang chờ trong cốc.
Nhưng tất cả phẫn nộ và lên tiếng phê phán đều không phát tác ra được, là chính hắn muốn giữ gìn quy củ, người ta chiều theo ý hắn, đối xử công bằng với tất cả mọi người, phàm ai làm trái quy tắc đều phải xử lý nghiêm khắc, tước quyền tham gia cạnh đoạt cuối cùng.
Việc trừng phạt người vi phạm quy tắc, lại là đối xử như nhau mà trừng phạt, hắn có thể công khai giúp Minh Sơn tông nói gì?
Lẽ nào đơn độc vì Minh Sơn tông mà phá lệ, cả Luyện Khí giới có thể chấp nhận sao?
Dù hắn có đem cả Vương phi nhà hắn đến, Càn gia Vương phi cũng không thể lên tiếng can thiệp vào chuyện của Luyện Khí giới, nhiều nhất là về sau trả đũa mà thôi.
Bây giờ hắn mới nhận ra, đối mặt với đám lão hồ ly này, bản thân hắn thật quá non nớt, chẳng khác nào một con gà con bị chúng chơi xỏ. Cảm giác đó cứ như gà con chạy vào sào huyệt của lão ưng, bị một vuốt bóp lấy cổ, muốn phản kháng cũng không được, mà la cũng không ra tiếng.
Vị Tông chủ Ly Hỏa tông đang đứng trong cốc đợi tiếp đón nhóm giám sát, đương nhiên cũng nhìn ra kết quả này, đối mặt với cơn thịnh nộ của Càn Xá, hắn cũng thầm than khổ, ngươi trừng ta làm gì, đây có phải việc ta gây ra đâu? Ta chỉ là một kẻ sai vặt thôi có được không, đừng trút giận lên ta.
Lúc này Càn Xá cảm thấy vô cùng khó chịu, bực tức muốn hộc máu, hắn biết rõ, chuyện này quay đầu chắc chắn sẽ trở thành một trò cười lớn, sẽ bị kẻ có tâm cười đến rụng răng, kéo theo cả Càn gia cũng mất mặt, quay về nhà hắn mà không bị xử lý mới là lạ.
Cuối cùng, ánh mắt giận dữ đột nhiên chuyển hướng về phía Nam công tử đang thất thần.
Hắn không nói gì, chỉ bước đến trước mặt Nam công tử, đưa ngón tay ra sức chọc vào ngực hắn, ngươi không phải đảm bảo chắc chắn thành công sao? Kết quả đây? Tự mình xem mà giải quyết!
Rõ ràng biểu đạt rất nhiều điều, nhưng một chữ cũng không nói ra, ý tứ đều ở trong đó cả, rồi chợt dứt khoát xoay người bỏ đi, cũng không hề ngoảnh lại.
Vốn dĩ, hắn cũng là một trong số người tham gia giám sát trong cốc, tuy hắn không vào Thần Hỏa vực, nhưng hắn cũng dùng thân phận giám sát, là người tiếp ứng và giúp đỡ cho Nam công tử bên ngoài.
Hiện tại, giám sát cái rắm gì nữa, vào làm cái gì? Còn ngại chưa đủ mất mặt hay sao, vào đó để người ta cười chê hả?
Kèm theo lời muốn cho Nam công tử hai cao thủ trợ giúp, cũng đều bị hắn mang đi hết.
Hòn đảo Ly Hỏa này, hắn không muốn ở lại dù chỉ một khắc, cũng chẳng còn lòng dạ nào mà đi xem kết quả tỷ thí cuối cùng nữa, cuộc tỷ thí có đặc sắc đến mấy cũng không thể lấp đi tâm trạng tồi tệ sau này của hắn, cứ vậy mà rời đảo.
Những quý nhân khác cùng đến đây chung vui, lúc trước còn cười cười nói nói với Nam công tử, giờ nhìn ánh mắt hắn vô cùng lạnh nhạt, từng người, hoặc cười lạnh, hoặc hừ lạnh, hoặc mặt không chút biểu cảm, hoặc mang theo ý vị sâu xa chẳng có gì tốt đẹp, nói tóm lại là lần lượt xoay người rời đi.
Phần lớn đều chẳng nói lời cáo biệt, ví như Củng thiếu Từ, hắn chuẩn bị đưa tiễn Càn Xá rồi, lập tức đem tin chẳng lành này nói cho mẹ con Lan Xảo Nhan biết.
Thực ra với kết quả này, hắn không hề thấy buồn chút nào, thậm chí còn có chút vui sướng khó hiểu, trước đó biết tin Sư Xuân có khả năng đoạt giải nhất, lại một lần nữa muốn thể hiện bản thân ưu tú trước mặt Miêu Diệc Lan, hắn trong lòng lại có chút khó chịu.
Đương nhiên, cũng có một số ít người vẫn bước đến vỗ vỗ cánh tay Nam công tử rồi đi, ra hiệu cho hắn tự giải quyết cho ổn thỏa, chuyện lớn rồi, tự tìm cách mà giải quyết hậu quả đi.
Nam công tử thất thần đứng ngây người ở đó, như người mất hồn, nằm mơ cũng không ngờ mình sẽ rơi sâu vào hố đến mức này, tựa như bị gậy đánh trúng, choáng váng đầu óc.
Cuối cùng, vẫn là tâm phúc thủ hạ của hắn đến gần, cẩn thận hỏi:
"Tiên sinh, còn vào giám sát nữa không?"
"Ai."
Từ từ lấy lại tinh thần, Nam công tử thở dài một tiếng, có câu thường đi trên sông sao tránh khỏi ướt giày, đạo lý này hắn vẫn luôn hiểu, chỉ là lúc này đây lại làm hắn trong chốc lát như già đi cả mấy chục tuổi, lưng có hơi còng xuống, hắn biết những phiền phức sau này của hắn rất lớn, riêng tiền bồi thường thôi cũng đủ làm hắn phá sản, còn mong chờ gì Càn Xá bọn họ sẽ cùng nhau gánh chịu? Không đoạt mạng hắn đã là tốt lắm rồi.
Trước đó vì muốn chứng minh lòng tin của mình đối với Sư Xuân, hắn còn tự bỏ tiền ra, mua Minh Sơn tông đoạt giải nhất trước mặt mọi người, trước mặt nhiều người như thế thì tất nhiên phải hào phóng, mà đã mua thì không thể ít tiền.
"Đi, sao lại không đi? Sư Xuân còn chưa phụ ta, cứ đưa người ra ngoài đã rồi nói."
Nam công tử lên dây cót tinh thần phất tay, mang theo một đám người hướng lối vào thung lũng.
Trong cốc, tông chủ Ly Hỏa tông mỉm cười đáp lại, phất tay ra hiệu cho quân canh gác hai bên lối vào tránh đường.
Cũng không cần kiểm tra hay lục soát gì nữa, cả đoàn cứ vậy đi vào, đều có người hướng dẫn theo sau...
Bạn cần đăng nhập để bình luận