Sơn Hải Đề Đăng

Chương 427: Để cho người đỏ mắt (2)

Đừng nói hắn là Nam công tử, chỉ sợ mấy vị đứng đầu giới tu luyện hiện tại có đến, thì Luyện Khí giới cũng không đồng ý chuyện bất thường như thế. Thần Hỏa Linh Môn cứ mở ra rồi lại đóng, đùa giỡn kiểu gì? Chuyện ngoài ý muốn ai sẽ chịu trách nhiệm?
Việc trước kia đám người Minh Sơn tông có thể vào, là do hợp lẽ, mặc kệ chất lượng Minh Sơn tông thế nào, ai dám chắc chắn bọn họ không phải là một môn phái luyện khí?
Nhưng nói sự tình trong thư trước mắt là bịa đặt, có vẻ không đến mức. Sư Xuân đã nhắc nhở rất rõ trong thư, ba đại môn phái đứng đầu Luyện Khí giới sẽ phối hợp.
Mỗi người đều có mục đích riêng cần đạt được, vậy ba đại môn phái nghi ngờ Quỷ Thai làm gì, vì sao lại phối hợp loại sự tình này?
Hắn còn đang nhìn nội dung thư suy nghĩ, Đường giáo chủ đã hơi sốt ruột, hắn muốn tranh thủ thời gian cho đệ tử của mình, bèn nhắc nhở:
"Chuyện của Luyện Khí giới, ba đại phái có thể xem như đại diện. Nếu như ba đại phái nhất trí đồng ý, thì lực cản sẽ nhỏ đi rất nhiều. Nếu bên ngài có thể tìm người có liên quan gây áp lực lên các môn phái khác, giúp ba đại phái giảm bớt chút lực cản, thì khả năng thành công vẫn rất lớn."
Nam công tử liếc nhìn hắn, nghĩ bụng, ngươi đứng nói chuyện không đau lưng, đạo lý này còn cần ngươi dạy sao, mấu chốt là, tìm người gây áp lực đâu có dễ như há miệng nói, huống chi thời gian hiện tại cũng có hạn.
Hắn đang nghĩ cách thì thấy Đường giáo chủ quá tích cực chủ động đứng về phía Sư Xuân, giúp đỡ hố Luyện Khí giới, khiến hắn tò mò, chợt nhớ ra chuyện đứng đắn chưa hỏi, liền hỏi:
"Sư Xuân bọn họ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ở Thần Hỏa Vực?"
Đường giáo chủ vội vàng chỉ về phía Tạ Vãn Thiên và Thước Dĩ Lan, "Các đệ tử có liên quan của ta đều đã được đưa đến, có gì không hiểu cứ hỏi họ, có điều chắc họ cũng biết có hạn thôi."
Quay sang dặn dò hai người, "Nam công tử hỏi gì, các ngươi cứ trả lời nấy, biết gì nói nấy."
"Vâng."
Tạ, Xích hai người cùng nhau vâng lệnh.
Tạ Vãn Thiên chính thức trả lời Nam công tử, "Những chuyện chúng ta biết không nhiều. Sau khi vào Thần Hỏa Vực, chúng ta chỉ thoáng thấy Sư Xuân một lần, sau khi bắt đầu tìm thần hỏa thì tách khỏi các phái khác, rồi từ đó không gặp lại, chỉ nghe được một tin đồn kinh người, nói Sư Xuân có bí pháp tìm thần hỏa, hợp tác với Thử Đạo Sơn, đã tìm được trước đó hơn trăm đóa thần hỏa..."
Dù không phải người trong giới Luyện Khí, nghe đến hơn trăm đóa thần hỏa, Nam công tử cũng không khỏi nhíu mày dữ dội, khóe miệng giật giật, suýt hoài nghi mình nghe nhầm. Tìm được hơn trăm đóa thần hỏa trước đó, chẳng phải hơi quá mức vô lý sao, sao có thể? Nhưng Tạ Vãn Thiên liên tục nhắc đi nhắc lại cùng một số lượng trong lời kể, chứng tỏ hắn không nghe nhầm.
Nghe nói các phái đùa bỡn kế, tranh đoạt bí pháp tìm kiếm thần hỏa, bắt đầu liên hợp truy sát Sư Xuân, Nam công tử hơi nhếch mép, lộ cả răng, thậm chí ánh mắt lộ vẻ hung ác.
Nghe đến việc dẫn đầu là những môn phái đỉnh cấp Luyện Khí giới, hắn chỉ có thể bĩu môi cho qua.
Không còn cách nào, hắn có chút quan hệ nhân mạch không tệ, không có nghĩa hắn có thể ra tay với những đại phái đỉnh cấp đó.
Bất kể đứng ở ngọn núi nào, bất kể làm gì, nhưng một khi đã đứng ở đỉnh núi cho người khác thấy được, thì sẽ có những người ở các đỉnh núi khác bằng lòng kết giao.
Huống chi, các đại phái đó phần lớn có đệ tử làm quan, đó đều là đường lui của họ, có không ít người có địa vị nhất định. Nam công tử hắn dám làm loạn, dám động đến căn cơ của người ta, cũng phải cân nhắc hậu quả, thật sự coi các môn phái đỉnh cấp là ăn chay chắc?
Trong lúc kể, màn trình diễn kinh diễm của Lý Hồng Tửu, cũng làm Nam công tử kinh ngạc thêm một phen, thầm cảm thán, không hổ là đại phái nội tình hùng hậu, nhân tài xuất hiện lớp lớp!
Hắn biết rõ, một nhân tài như vậy một khi trưởng thành, đủ sức gánh cho Diễn Bảo tông biết bao năm tháng mưa gió.
Trong những tin tức trước kia hắn tìm hiểu được, mơ hồ đã nghi ngờ Lý Hồng Tửu không tầm thường, nhưng không ngờ thiên phú tu hành của y lại cao đến mức đó.
Trong khi còn đang âm thầm cảm thán Lý Hồng Tửu quá sức xuất sắc, Tạ Vãn Thiên chợt chuyển chủ đề, lại nói Lý Hồng Tửu tìm đến bọn họ, đưa bọn họ đi gặp Sư Xuân.
Chuyện này rốt cuộc là thế nào? Cái gì với cái gì vậy? Nam công tử ngơ ngác suýt không hiểu nổi, nghe thì hiểu đấy nhưng không thông, vội ngắt lời nói:
"Khoan đã, ngươi nói gì? Lý Hồng Tửu giúp Sư Xuân hẹn các ngươi đến gặp mặt Sư Xuân? Chẳng phải hắn đang đuổi giết Sư Xuân sao? Sao lại chạy đến giúp Sư Xuân?"
Đến đây, Tạ Vãn Thiên cười khổ nói:
"Nam tiên sinh, chúng tôi cũng không biết chuyện gì xảy ra, nhưng sự thật đúng là như vậy..."
Hắn lại đem những tình huống liên quan kể lại tỉ mỉ đầu đuôi.
Nam công tử vừa nghe vừa suy ngẫm, thầm tách các ngón tay tính toán, Sư Xuân lúc trước hợp tác với Thử Đạo Sơn, sau đó lại dây dưa với Lý Hồng Tửu khó hiểu, lại có cả Diễn Bảo Tông cũng khó hiểu, rồi sau nữa... Ánh mắt của hắn rơi trên lá thư Tư Đồ Cô đưa cho trên bàn, mơ hồ hiểu ra được chút gì đó, xem ra đây chính là lý do khiến Luyện Thiên Tông thuận nước đẩy thuyền.
Nghe đến việc Sư Xuân lại còn dư thêm hai đóa thần hỏa dùng không hết, Nam công tử liền cười toe toét, cái vẻ tiều tụy của hắn, cộng thêm hai hàng ria mép, trông y như đang cười ngây ngô vậy.
Không còn cách nào, từ khi Thần Hỏa Minh ước bắt đầu đến nay, chưa từng nghe thấy chuyện có thần hỏa dùng không hết mà muốn tặng người khác, xem ra số thần hỏa đến tay đúng là hơi quá đáng, tuy không biết Luyện Thiên Tông đã nuốt được bao nhiêu, nhưng đại khái phần lớn là bị bên Sư Xuân đè xuống.
Bàn cờ lật ngược là rõ ràng rồi, vậy nên sao hắn có thể không vui được chứ?
Chỉ là, hắn không hiểu, Sư Xuân kia rốt cuộc lấy đâu ra bí pháp tìm thần hỏa, mấy năm nay các kỳ Thần Hỏa Minh Ước đều là chuyện cũ lặp lại, sao Sư Xuân vừa vào đã xuất hiện bí pháp tìm kiếm thần hỏa?
Nhưng cuối cùng hắn cũng hiểu được vì sao Phong giáo lại đi đưa thư cho Sư Xuân, mà Sư Xuân sao dám cho Phong giáo thấy nội dung trong thư, hóa ra là chuyện như vậy, thật sự làm hắn bật cười, cái miệng không nhịn được mà toe toét y như Ngô Cân Lượng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận