Sơn Hải Đề Đăng

Chương 385: Lý Hồng Tửu đại gia ngươi

Đối với việc chọn cách bỏ qua một nửa sự thù hằn, Lý Hồng Tửu hơi giật mình, nếu không phải vì những đồng môn đã chết, hắn suýt chút nữa đã bật cười trước hành động của hai anh em này.
Hắn phản ứng rất nhanh, nhận ra lý do đối phương muốn giảng hòa.
Vấn đề là hắn căn bản không sợ. Đúng vậy, đã làm hư rất nhiều pháp bảo của các môn phái, nếu bị các phái hợp lại bắt đền, Diễn Bảo tông thật sự gánh không nổi.
Nhưng mấu chốt là, chỉ cần hắn có thể bắt lại Sư Xuân, lấy được bí pháp Thần Hỏa, thì những vấn đề này còn là gì? So với lợi ích đạt được, việc phá hủy vài món bảo vật có đáng gì. Những đại phái đó đều sẽ nhắm mắt làm ngơ thôi.
Nếu các đại phái không có ý kiến, đều đứng về phía Diễn Bảo tông, thì đúng sai cũng do bọn họ định đoạt. Còn lại sâu kiến có nhiều hơn nữa cũng không thể làm nên sóng gió.
Hơn nữa, trước đó hắn có thể mượn được sức mạnh lôi đình kinh thiên động địa, là do môi trường và điều kiện nơi đó. Giờ không gian không còn thích hợp, hắn cũng không thể nào tạo ra được trận thế lớn như vậy nữa.
Nếu vậy, hắn cũng chẳng buồn quanh co nữa.
Hắn lạnh lùng nói:
"Nếu ngươi không nói ra kẻ nào phái đến Vu San San, thì ta chỉ có thể ghi món nợ máu của đệ tử Diễn Bảo tông lên người các ngươi."
Sư Xuân:
"Cứ cho là ta nói ra thì các ngươi sẽ dừng tay sao. Ta chỉ muốn hỏi các ngươi những danh môn chính phái này, ta không oán không thù với các ngươi, mà các ngươi cứ đuổi giết chúng ta không ngừng. Cái gọi là quy tắc Thần Hỏa minh ước, các ngươi xem như không có gì, phải trái trắng đen đều do các ngươi định, vậy thiên lý ở đâu, công đạo ở đâu?"
Hễ chiếm được lý lẽ, hắn lại thích nói đến thiên lý công đạo.
Lý Hồng Tửu không để bị đánh lạc hướng, thản nhiên đáp:
"Ngươi là kẻ bị đày ra, cướp bóc giết người là chuyện thường ngày, giờ bắt đầu giảng thiên lý công đạo, chẳng khác nào trẻ nít lên ba tập nói, hoặc đang xả rắm vậy."
Ngô Cân Lượng lập tức cãi lại:
"Chúng ta đã sớm hối cải làm người mới rồi, cứ khăng khăng níu lấy xuất thân không chịu buông tha có ý gì? Chỉ có tiểu nhân mới thế, nhà ai tổ tiên cũng từng có lúc lầm lạc? Anh hùng không hỏi xuất thân!"
Lý Hồng Tửu:
"To con, bớt nói nhảm đi, chúng ta muốn gì chính các ngươi rõ, giao ra là xong chuyện, đừng ép chúng ta phải dùng vũ lực."
Ngô Cân Lượng cười khẩy:
"Xuân, bọn người này đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!"
Sư Xuân hừ một tiếng, "Lời hay khó khuyên đáng chết quỷ, bọn chúng tự tìm!"
Ngô Cân Lượng liền vung đại đao múa may:
"Muốn bí pháp á? Không có, muốn ăn cứt thì ông đây có cả bụng đây, ai muốn thì há miệng ra."
Lời này của hắn vừa ra, ai còn dám lên tiếng nữa.
Nói thẳng ra, hắn vẫn là yên tâm có chỗ dựa vững chắc, nên không thèm dài dòng, đã đến đây rồi, cứ để những người kinh khủng này ở đây giải quyết hết bọn họ đi.
Cung Thời Hi và những người khác thấy vậy, âm thầm thở phào nhẹ nhõm, thấy Sư Xuân và đồng bọn tốt bụng, đã không bán đứng họ.
Tả Tử Thăng cùng những kẻ cầm đầu các đại phái khác thì mặt mày cau có, thấy đối phương mạnh như vậy, ánh mắt họ đổ dồn vào những pháp bảo kia, không kiêng kị thì là nói dối.
Tả Tử Thăng luôn tự cho mình là người có thể cầm đầu chỉ huy, lần này lại hiếm khi im lặng, không lên tiếng.
Đột nhiên, ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía Lý Hồng Tửu.
Vì Lý Hồng Tửu bỗng nhiên nhấc tay nắm chặt chuôi kiếm, lúc cầm kiếm, cũng nhắm mắt lại.
Cả người hắn trong nháy mắt toát lên một cảm giác khó tả, có động tác, mà lại lộ ra trống rỗng và nhẹ nhàng. Cái nắm tay đó dường như đã hòa chung nhịp tim với thanh kiếm.
Sau đó, lại chậm chạp không có động tác, cứ như vậy nhắm mắt yên lặng, không biết đang suy nghĩ hay đang do dự. Nhưng rất rõ ràng, khí chất của cả người hắn đã thay đổi.
Cảm giác này, khiến Sư Xuân và những người khác cảm thấy có điều không lành.
Đột nhiên, lại bỗng nhiên mở mắt ra.
Lý Hồng Tửu nhìn chằm chằm pháp bảo Sư Xuân đang bày ra ở kia, tay cầm kiếm, chậm rãi vung vẩy rồi rút kiếm ra khỏi vỏ, mũi kiếm vừa chạm vào mặt đất. Thần sắc của hắn bình tĩnh, hành động khoan thai, mang theo vẻ siêu nhiên.
Không còn là gã Tửu Quỷ lúc trước, cũng không còn là vẻ cười đùa rạng rỡ.
Sư Xuân vô thức nhìn quanh, thấy không có gió thổi, cũng không có lôi đình trợ uy, mặt liền lộ vẻ khinh thường. Không có thần uy kia trợ giúp, bây giờ hắn thật sự không còn gì phải sợ, trước đây hắn cũng đã giao đấu với Lý Hồng Tửu rồi.
Đương nhiên, chính vì đã giao đấu rồi nên trong lòng hắn vẫn còn đôi chút hồ nghi, đến giờ vẫn không thể nào hiểu rõ Lý Hồng Tửu trong trận chiến trước kia là có ý gì. Không phải lừa gạt, chẳng lẽ là cố ý buông tha cho hắn sao?
Nếu là cố ý buông tha, hiện tại còn gì mà không buông tha?
Dù trong đầu hắn xoay chuyển mấy trăm vòng cũng không nghĩ ra rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra.
Điều làm lông mày hắn nhíu lại đó là Lý Hồng Tửu lần này không những rút ra một thanh kiếm.
Ngoài thanh kiếm đeo bên hông ra, Lý Hồng Tửu lại từ không trung rút ra thêm một thanh kiếm nữa, nắm lấy chuôi kiếm rồi rút ra, vỏ kiếm như bị một bàn tay vô hình nắm chặt trên không, tùy ý hắn rút kiếm.
Ngay khi kiếm ra khỏi vỏ, Lý Hồng Tửu như một khuỷu tay đột ngột vung ra, thuận thế đập mạnh chuôi kiếm xuống vỏ kiếm.
Vèo, vỏ kiếm lập tức xé gió bắn về phía Sư Xuân.
Cùng lúc đó, Lý Hồng Tửu cũng lao theo vỏ kiếm mà đi, một người mang theo song kiếm xông thẳng vào đám người Minh Sơn Tông.
Nói chính xác hơn, là một mình xông thẳng vào đám pháp bảo của Minh Sơn Tông!
Cái gọi là tư thế hiên ngang, cũng chỉ đến như vậy.
Đây là một cảnh tượng chẳng ai ngờ, nhân mã các phái đều sững sờ.
Ấn Thiên Lục cùng những người khác quá rõ uy lực đáng sợ của pháp bảo Hắc Hổ kia.
Những nhân vật chủ chốt của các đại phái cũng sớm được Vu San San nhắc nhở, biết bảo vật trong tay Sư Xuân là pháp bảo Linh Tôn ngũ phẩm.
Chưa cần nói đến những bảo vật khác, chỉ riêng hai món này thôi là đủ để khuấy đảo sơn hà, nhưng Lý Hồng Tửu lại cứ xông thẳng lên như vậy.
Lẽ nào kiếm của Lý Hồng Tửu là pháp bảo gì? Nhưng theo hình dạng và kết cấu thì không có chỗ nào khác thường cả, nói trắng ra là không giống pháp bảo.
Chủ yếu là cách sử dụng cũng không giống dùng pháp bảo, mà càng giống tư thế cận chiến hơn.
Sư Xuân cũng tương tự không hiểu hành vi của Lý Hồng Tửu, ánh mắt cũng chú ý đến thanh kiếm của đối phương, cũng có chung suy đoán với các phái khác.
Nhưng chỉ cần còn tỉnh táo, ai cũng biết Lý Hồng Tửu sẽ không ngu ngốc lao lên chịu chết.
Sư Xuân và đồng bọn lập tức căng thẳng cao độ, như đang đối mặt với kẻ thù lớn.
Trong mắt mọi người, thân ảnh của Lý Hồng Tửu như muốn xé tan màn đêm.
Một vài môn phái nhỏ phản ứng nhanh đã vội vã lùi ra sau, biết Sư Xuân và đồng bọn sẽ không ngồi chờ chết, uy lực mà pháp bảo của bọn họ tạo ra không phải là trò đùa.
Sự thật đúng như vậy, người ta đã ra tay, Sư Xuân đâu còn chần chừ nữa.
Hắc Liên Pháp Tướng như có ý giận dữ, không cần Sư Xuân ra tay, thanh đại kiếm trên tay đã giống như lôi đình xẹt qua, ngay lập tức xé tan màn đêm.
Thanh thế lớn theo kiếm mà ra, cương phong mạnh mẽ như có thể phá hủy mọi thứ, dù cho những người các phái phản ứng hơi chậm cũng cuống cuồng lùi lại.
Trong lòng nhiều người đang mắng Lý Hồng Tửu làm loạn, động thủ trước mà không báo, Diễn Bảo tông của ngươi những người khác chưa đến, ngươi liền không kiêng dè gì phải không?
Quan trọng là chẳng ai ngờ Lý Hồng Tửu lại bất ngờ như vậy.
Lúc này cũng đã nhìn ra, kiếm của hai tay kia cũng không phóng thích uy lực pháp bảo, chẳng lẽ Lý Hồng Tửu định dùng thân thể máu thịt mà đối đầu với sức mạnh của pháp bảo ngũ phẩm hay sao?
Cảnh tượng này khiến rất nhiều người đang vội vã né tránh không còn tâm trí nào mà quay đầu lại nhìn phía sau nữa, mà đều dồn mắt vào Lý Hồng Tửu, chờ kiếm của Lý Hồng Tửu phóng ra uy lực pháp bảo. Không lẽ nào, thật sự là dùng thân thể máu thịt nghênh chiến sao?
Tốc độ ra kiếm của Hắc Liên Pháp Tướng quá nhanh, so sánh thì phản ứng của Lý Hồng Tửu quá chậm.
Nếu đệ tử Diễn Bảo tông có ở đó, chắc chắn sẽ cảm thấy tuyệt vọng khi nhìn thấy cảnh này.
Nhưng dù có trù tính kỹ càng đến đâu thì cũng không thể nào hoàn hảo, luôn có những chuyện bất ngờ xảy ra.
Cũng khiến mọi người trợn tròn mắt một lần nữa, cái bóng dáng xông lên, thân ảnh vốn không quá nhanh của Lý Hồng Tửu lại lao thẳng vào vùng xung kích từ đại kiếm của Hắc Liên Pháp Tướng.
Uy lực của một kích khi pháp bảo ngũ phẩm phát lực không phải chuyện đùa, với những tu sĩ ở đây, đừng nói bẻ gãy nghiền nát, cũng đủ để càn quét, ai mà dám lại gần trong phạm vi này, sẽ bị vỡ thành bột mịn.
Nhưng thân thể máu thịt của Lý Hồng Tửu lại xông thẳng vào, như chuồn chuồn lướt mặt nước chỉ hơi gây ra chút gợn sóng rồi liền hòa vào đó.
Rồi tiếp đó lại đón nhận thanh đại kiếm đang chém tới.
Lúc bắt đầu có vẻ như đang di chuyển chậm, nhưng Lý Hồng Tửu lại giơ tay trái đỡ kiếm.
Ầm, một tiếng nổ không quá lớn vang vọng, không khí chấn động.
Gần như đồng thời, kiếm của tay phải Lý Hồng Tửu nộ chém xuống, trảm vào đầu kiếm của thanh đại kiếm.
Oành!
Tiếng nổ lần này thực sự chấn động lòng người, trời đất rung chuyển.
Cảnh tượng này thực sự làm mọi người kinh hãi.
Một kiếm uy lực của Hắc Liên Pháp Tướng không thể lay chuyển Lý Hồng Tửu, chẳng những bị Lý Hồng Tửu ngăn cản, mà còn bị một kiếm của Lý Hồng Tửu đánh bật trở lại.
Dư âm của cuộc giao tranh trong nháy mắt khiến cho hiện trường như thiên băng địa liệt.
Mặt hồ đóng băng trong nháy mắt vỡ tan, bắn ra những mảnh băng vụn và bọt nước, như đầy trời tuyết rơi.
Đất đá dưới lòng đất cũng bị nổ tung.
Có người xuất ra pháp bảo còn sót lại có thể ngăn cản uy lực phóng thích, càng nhiều người là như trang giấy bay đi, lần này không như lần Sư Xuân ám sát kia, mọi người trên tay có rất nhiều pháp bảo chống cự.
Đám người Minh Sơn tông bên này có nhiều món pháp bảo uy lực bảo hộ, tại chỗ đứng vững không nhúc nhích, nhưng trong lòng đã chấn động, kinh hãi đến hồn vía cũng kém chút bay ra ngoài.
"Lý Hồng Tửu đại gia ngươi!"
Đây là Sư Xuân trong lòng phát ra kinh hô, chỉ lần giao thủ này, hắn liền biết Lý Hồng Tửu trước đó cùng hắn giao thủ đã che giấu thực lực.
Mấu chốt là họ Lý này ẩn giấu cũng quá khoa trương, cháu trai này lại có thực lực cứng đối cứng với cao thủ Địa Tiên cảnh, có thực lực này còn giả bộ cái gì?
Ngươi muốn giả, dứt khoát tiếp tục giả bộ nữa tốt hơn, lần này lại đùa thật làm gì? Không ai chơi kiểu đó, Sư Xuân cảm giác mình lần này có thể bị người ta chơi tàn phế, không nói kém chút dọa hồn phi phách tán, cũng chẳng khác gì mấy.
Người đều bị dọa tê liệt, Nam công tử cho danh sách, xác thực đặc biệt nhắc nhở người này, nói là người này khả năng rất biết đánh nhau, nên cẩn thận, nhưng hắn có nằm mơ cũng chẳng ngờ có thể khoa trương đến loại tình trạng này, Cao Võ cảnh giới có thể cùng Địa Tiên cảnh giới tranh nhau tỏa sáng, nói đùa cái gì?
Thần thoại còn không dám nói như vậy.
Không ra tay thì thôi, vừa ra tay liền hù chết người ta.
Cũng đừng suy nghĩ nhiều, tóm lại là trên tay có pháp bảo gì liền dùng pháp bảo đó nện.
Đám người Minh Sơn tông cũng biết mình thừa thãi, tranh thủ thời gian lùi về phía sau, miễn cho vướng víu.
"Làm!"
Phát ra một tiếng quái khiếu Ngô Cân Lượng cũng khống chế ba tôn Pháp Tướng đao, thương, kiếm đồng loạt ra tay.
Đến mức này còn không liều, pháp bảo giữ lại để ăn sao? Mù mắt còn tạm được, để Lý Hồng Tửu xông tới đâu còn mạng.
Những người đến từ đại phái, mang tới pháp bảo cũng không phải cái nào cũng dùng để đánh giết, cũng có mang để phát huy tác dụng khác, vì vậy trước đó chưa tổn hại pháp bảo dưới lôi đình oai đều vào lúc này có đất dụng võ, đánh nhau không được, mượn uy năng che chắn một chút đợt tấn công vẫn có thể.
Như thế lui lại Tả Tử Thăng một đám mắt thấy thần uy của Lý Hồng Tửu cũng kinh hãi ở mức độ tương tự, cũng từng được tông môn nhắc nhở nên cẩn thận người này cũng không ngờ thực lực của Lý Hồng Tửu lại khủng bố đến tình trạng như thế.
Tả Tử Thăng vui mừng vì trước đó đã lưu lại chút khoảng trống, không có lỗ mãng trước mặt người ta.
Cái đạo thân ảnh chập chờn như thể muôn ngàn sao bay, trong mắt mọi người như trăng sáng bay lên không.
Tất cả nhân viên các phái đang trừng lớn mắt đều biết, lần này sau khi rời khỏi đây, Lý Hồng Tửu chắc chắn sẽ thành thần thoại!
Mà Lý Hồng Tửu hai kiếm phá vỡ Hắc Liên Pháp Tướng một kích, lại gặp phải công kích theo sau.
'Tam Thi kính' ô quang bạo phát, bao lại Lý Hồng Tửu.
'Giảo Tiên lăng' cũng bắn ra bộc phát, chụp vào Lý Hồng Tửu.
Ba tôn Pháp Tướng đao, thương, kiếm cũng đâm về phía Lý Hồng Tửu...
Bạn cần đăng nhập để bình luận