Phản Phái: Liếm Nữ Chính Làm Gì? Nữ Phản Phái Không Thơm Sao

Chương 399: Trình Thiên Nhai bị Trần Lạc làm hồng ấm! Lãnh Tiểu Nghiên đặc biệt mị lực!

Chương 399: Trình Thiên Nhai bị Trần Lạc làm cho giận tím mặt! Lãnh Tiểu Nghiên mị lực đặc biệt!
Đối với Giang Ngọc Anh mà nói, nàng nằm mơ cũng không nghĩ tới, vị Trần Lạc thiếu gia này, vậy mà lại dũng mãnh như thế.
Cái này... Đây thật sự không sao chứ?
Giang Ngọc Anh lúc này, không còn dám nói thêm một câu nào.
Nàng sợ, mình sẽ quấy rầy đến Trần Lạc.
Có thể... Theo Giang Ngọc Anh thấy, Trần Lạc này, chỉ là một tiểu thiếu gia ở Nam Thành.
Hắn làm thế nào lại dám đối nghịch với Trình gia Nhị công tử?
Hắn không sợ sau này sẽ bị trả thù sao?
Nhưng Giang Ngọc Anh cảm thấy, Trần Lạc thiếu gia này cũng không phải kẻ ngốc.
Hắn đã dám làm như thế, chứng tỏ hắn có thực lực đầy đủ?
Giang Ngọc Anh không đoán ra được.
Nàng chỉ biết, nàng rất cảm động.
"Không nghĩ tới Trần thiếu, vậy mà nguyện ý vì ta, không tiếc đắc tội với Trình gia Nhị công tử..."
Giang Ngọc Anh đơn giản muốn khóc.
Nàng thậm chí còn cảm thấy, Trần Lạc rất có thể chỉ là đang hư trương thanh thế.
Vì cái gì, cũng chỉ là giúp nàng một tay.
Dù sao Trình Thiên Nhai cũng là nhân vật có máu mặt.
Nếu hắn ở chỗ này thề nói, sẽ không tìm phiền phức đến mình.
Vậy sau này, nàng thực sự có thể sẽ có được một khoảng thời gian yên tĩnh.
Đồng thời, Giang Ngọc Anh không hề cảm thấy Trần Lạc đây là "cháy nhà hôi của".
Nàng vốn dĩ đã không ưa gì Trình Thiên Nhai.
Dù cho Trần Lạc và nàng, sau này có bị trả thù, Giang Ngọc Anh cũng không quan tâm.
Mà Thẩm Tiểu Phong, cũng mơ hồ.
Đồng thời, hắn có chút hồi tưởng lại.
Người này, không phải là cái vị lão bản công ty mà Ngọc Anh tỷ muốn "bắt cá hai tay" đó chứ?
Vốn dĩ Thẩm Tiểu Phong đã đối với Giang Ngọc Anh muốn "bắt cá hai tay" với lão bản công ty kia cảm thấy rất hiếu kì.
Nhưng hắn làm sao cũng không thể, đem người kia và soái ca dám khiêu chiến Trình Thiên Nhai trước mắt này liên hệ với nhau được.
"Nếu Ngọc Anh tỷ muốn "bắt cá hai tay" đến loại công ty này, vậy thực sự có thể sẽ tiến thêm một bước..."
Thẩm Tiểu Phong trong lòng, đã có dự định mới.
Mà bên phía Trình Thiên Nhai, vẻ mặt giận dữ của hắn đã càng thêm rõ ràng.
Nhưng nhìn đám tráng hán vây quanh trước mặt, một bộ dáng khinh thường này.
Trình Thiên Nhai thật sự là có tức mà không có chỗ trút giận.
Hắn hiện tại phẫn nộ đến cực điểm.
Nhưng cuối cùng, Trình Thiên Nhai cũng chỉ có thể đè nén tất cả lửa giận xuống.
Khóe miệng hắn co rút, đi đến trước mặt Giang Ngọc Anh, nói: "Thật xin lỗi."
Trần Lạc: "Chưa ăn cơm sao? Lớn tiếng chút, hơn nữa, xin lỗi phải có thành ý."
Trong mắt Trình Thiên Nhai, phảng phất đều muốn bùng lên lửa giận.
Đám vệ sĩ của hắn, tất cả đều trợn tròn mắt.
"Tiểu tử này... Rốt cuộc là lai lịch gì?"
"Ghê gớm, hắn không sợ bị Trình công tử xử lý sao? Dù sao trước kia..."
"Thật hung ác, bất quá gia hỏa này, tìm đâu ra loại mãnh nam này? Mẹ nó... Cái này mẹ nó ăn cái gì mà lớn vậy? Giống như lão hổ dọa người."
Có bảo tiêu bình phẩm dáng người Triệu Long.
Cái dáng người kia, khôi ngô đến mức khoa trương.
Cảm giác chỉ một quyền thôi, đám vệ sĩ bọn hắn, không ai có thể chịu nổi.
Đồng thời, những người này cũng không nhịn được suy đoán lai lịch của Trần Lạc.
"Gia hỏa này, đoán chừng là thiếu gia của hào môn thế gia nào đó ở Long Thành, bằng không, không thể nào phách lối như vậy."
"Thậm chí ngay cả Trình công tử đều nhận sợ, thật sự là hiếm thấy a..."
Những người vệ sĩ này, nội tâm suy nghĩ rất nhiều.
Mà Trình Thiên Nhai, lại phải chuẩn bị, lần nữa mở miệng nói xin lỗi.
Chưa từng nghĩ, lúc này, cánh cửa ban công, lại lần nữa bị người đẩy ra.
Phía sau cửa đi ra, lại là một mỹ nhân tuyệt thế tóc trắng?
Làm mỹ nữ này xuất hiện trong nháy mắt, tất cả mọi người, đều trợn tròn mắt.
"Ngọa tào..."
"Cực phẩm a! Trong công ty Thẩm Tiểu Phong này, còn có loại cực phẩm mỹ nhân này? Vừa nãy sao lại không nhìn thấy?"
"Lại còn là tóc trắng hiếm có, không đúng... Đó dường như là tóc màu bạc, tê, cái này cũng thật mê người a."
Đám bảo tiêu của Trình Thiên Nhai, tất cả đều ngây người.
Ngay cả bản thân Trình Thiên Nhai, cũng đều kinh ngạc.
Trong nháy mắt, hắn liền nảy sinh dục vọng.
Có thể khiến Trình Thiên Nhai mơ hồ chính là, vị mỹ nữ tóc bạc này, vậy mà lại trực tiếp đi tới bên cạnh Trần Lạc.
Còn ôn nhu hỏi: "Lão bản, vẫn chưa xong sao?"
Trần Lạc mỉm cười.
Trình Thiên Nhai nội tâm, càng sinh ra nhiều nghi hoặc.
Bất quá, hắn vững tin một điểm, cái người tên Trần Lạc này.
Hẳn chính là đại thiếu gia ở Long Thành hoặc Thâm Thành.
Dù sao thì khả năng không phải người của Thượng Thành.
Vì những nhị thế tổ của Thượng Thành, Trình Thiên Nhai cơ bản đều biết.
Dù cho không quen biết, thì cũng hẳn là đã từng nghe qua, cái tên Trần Lạc này, hắn cũng là lần đầu tiên nghe thấy.
Đồng thời, Trình Thiên Nhai trong đầu, khi nhìn thấy Lãnh Tiểu Nghiên một khắc này, liền sinh ra rất nhiều ý nghĩ.
Lúc này Lãnh Tiểu Nghiên, chỉ mặc một chiếc váy màu trắng.
Đôi chân thon dài trắng nõn mang giày cao gót màu bạc, nhìn qua mười phần mê người.
Bất quá, thanh âm Trần Lạc, rất nhanh truyền đến.
"Trình thiếu gia, có nhìn nữa, nàng cũng không phải là của ngươi."
Lời này của Trần Lạc, trực tiếp làm cho Trình Thiên Nhai, trong lòng phẫn nộ đến cực điểm.
Trước kia, đều là hắn trêu chọc nam nhân khác.
Tỉ như hắn mang theo một đám mỹ nữ ra ngoài, làm cho những nam nhân xung quanh đều ngây người.
Nhưng bây giờ, hắn Trình Thiên Nhai, vậy mà lại hâm mộ người khác?
Trình Thiên Nhai nắm chặt nắm đấm, trong lòng cảm giác nhục nhã, rất nhanh đã đạt tới đỉnh phong.
Hắn nghiến chặt răng, trong lòng thề: "Trần Lạc! Ngươi chờ đó cho ta, mối thù này, ta chắc chắn sẽ báo, đến lúc đó, hi vọng ngươi đừng quỳ xuống cầu xin ta là được!"
Trình Thiên Nhai trong mắt, thoáng qua một tia hàn quang.
Nhưng khi hắn quay đầu, nhìn về phía Trần Lạc, lại phát hiện, vị mỹ nữ tóc bạc mà hắn vừa ý kia, thế mà lại ngồi lên người Trần Lạc?
Mà Trần Lạc, còn có bộ dáng khiêu khích.
Trình Thiên Nhai lập tức có cảm giác, bị người khác cắm sừng.
"Hỗn đản! ! ! !"
Trình Thiên Nhai không nghĩ tới, cũng có một ngày hắn rơi vào tình cảnh này.
Hắn thích nữ nhân, lại bị nam nhân khác trêu đùa như vậy?
Nhưng điều khiến Trình Thiên Nhai càng tuyệt vọng hơn chính là, thanh âm của Trần Lạc lại một lần nữa truyền đến: "Sao vậy, Trình thiếu gia, ngươi rất thích nàng sao?"
Trần Lạc khoác tay lên vai Lãnh Tiểu Nghiên cười nói.
Trình Thiên Nhai, thì lập tức có loại cảm giác bị vũ nhục.
Hắn phẫn hận nghiến răng, sau đó quay đầu, lần này, Trình Thiên Nhai dứt khoát liền lớn tiếng nói: "Thật xin lỗi, Giang Ngọc Anh tiểu thư, ta cam đoan, về sau sẽ không bao giờ quấy rối cô nữa!"
Nói xong, Trình Thiên Nhai liền quay đầu.
Kết quả, lại nhìn thấy Trần Lạc, vậy mà đã lấy điện thoại di động ra, đem hình ảnh vừa rồi quay lại rồi?
"Ngươi làm gì?"
Trình Thiên Nhai lập tức giận dữ nói.
Trần Lạc: "Lưu lại cái chứng cứ, để tránh vị đại thiếu gia ngươi, đến lúc đó lại trở mặt không nhận nợ."
Trần Lạc, lại một lần nữa chọc giận Trình Thiên Nhai.
Hắn hiện tại, đã sắp nổi giận đến cực điểm rồi.
Nói thật, Trình Thiên Nhai rất muốn xông tới, cùng Trần Lạc liều mạng.
Với tính tình của hắn, có thể chịu đến bây giờ, có thể nói quả thực là kỳ tích.
Bất quá, chủ yếu vẫn là Trình Thiên Nhai sợ, nếu liều mạng thật, bản thân hắn sẽ bị đánh ngã trước.
Hiển nhiên, lúc này tình huống đối với Trình Thiên Nhai mà nói rất bất lợi.
Hắn cũng đã nhẫn nhịn đến cực hạn rồi, Trình Thiên Nhai không muốn tiếp tục dây dưa với Trần Lạc nữa.
Hừ lạnh một tiếng, hắn liền trực tiếp rời đi.
Mà đám vệ sĩ của hắn, cũng liền vội vàng đuổi theo.
Sau khi Trình Thiên Nhai đi rồi, trong văn phòng Thẩm Tiểu Phong, phảng phất lại lần nữa khôi phục lại bình tĩnh.
Lãnh Tiểu Nghiên yên lặng đứng dậy, Thẩm Tiểu Phong thì vội vàng lộ ra nụ cười nịnh nọt, tiến lên nói: "Kia cái gì, Trần thiếu? Ngài hẳn là, vị lão bản mới muốn ký hợp đồng với Ngọc Anh tỷ a?"
Trần Lạc gật đầu, Lãnh Tiểu Nghiên cũng từ trong ngực móc ra một tập hợp đồng.
Trần Lạc cười nói: "Ta đã mang hợp đồng đến rồi, các ngươi ký tên là được, phí bồi thường vi phạm hợp đồng ta sẽ lo."
Bất quá, lúc này, Thẩm Tiểu Phong lại vội vàng nói: "Liên quan tới chuyện phí bồi thường vi phạm hợp đồng, Trần thiếu, vậy không cần, coi như chúng ta kết giao bằng hữu."
Lời này của Thẩm Tiểu Phong vừa nói ra, ngược lại làm cho Trần Lạc, hơi kinh ngạc...
Bạn cần đăng nhập để bình luận