Phản Phái: Liếm Nữ Chính Làm Gì? Nữ Phản Phái Không Thơm Sao

Chương 181: Diệp Phong bản thân an ủi! Lãnh Tiểu Nghiên thụ khi dễ!

**Chương 181: Diệp Phong tự an ủi! Lãnh Tiểu Nghiên bị sỉ nhục!**
"Ài, các ngươi có nghe nói không? Trần thiếu của trường chúng ta hình như đi tham gia gameshow rất hot ở Canada."
"Ngọa tào, thật hay giả? Trần thiếu đi tham gia gameshow rồi? Khoan đã, ta nhớ ra rồi, Trần thiếu trước đó không phải rất có thiên phú sáng tác bài hát sao? Hóa ra, chính hắn còn có thể hát à?"
"Quá trâu bò! Khoảng cách giữa người với người thật quá lớn, người ta có thiên phú, gia đình còn tốt, bội phục bội phục."
Trong Đại học Nam Thành, rất nhiều học sinh đều cảm thấy giật mình.
Bọn hắn hoàn toàn không nghĩ tới sẽ có loại chuyện này phát sinh.
Sầm Mộc Dao, Lý Hồng Hà, Tôn Khinh Linh, các nữ chính khác cũng đều có chút triệt để ngây ngẩn.
Lý Hồng Hà: "Trần Lạc. . . Đi tham gia gameshow rồi? Vì cái gì? Hắn hẳn là cũng không thiếu tiền a?"
Sầm Mộc Dao: "Trần Lạc này thật sự muốn tự mình hát sao? Hắn tự viết nhạc cho mình, sẽ là cái gì?"
Tôn Khinh Linh: "Sao hắn còn có loại thao tác này?"
Rất nhiều nữ chính đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Ngay cả phụ thân của Trần Lạc, Trần Thiên Hà, đều mơ hồ.
"Con trai ta lên ti vi rồi?"
Trần Thiên Hà há to miệng, một bộ dáng vẻ không thể tin được.
Trước mặt hắn, đại tỷ của Trần Lạc, Trần Tiểu Vân cười nói: "Đúng vậy a, cha, Tiểu Lạc thật có tiền đồ, con nghe nói hắn còn tự mình mở công ty, còn viết rất nhiều bài hát cho người khác, hiện tại những bài hát kia ở trên mạng đều rất nổi tiếng."
Trần Tiểu Vân cũng là vừa biết tin tức này không lâu.
Trần Lạc cũng không có tiết lộ.
Bất quá, Trần Tâm Vân ngược lại là biết.
Dù sao nàng cũng tham gia diễn xuất "Thần kiếm kỳ hiệp truyện ba".
Trên TV chiếu, Trần Tâm Vân có đang chăm chú theo dõi.
Nàng còn đặc biệt đi hỏi thăm Trần Lạc, nói bộ phim truyền hình này sao có thể phát sóng vào khung giờ vàng?
Trần Lạc cười giải thích, nói là có Lâm Vân giúp đỡ.
Trần Tâm Vân mới giật mình, đồng thời cũng trêu đùa: "Vậy thì nhóc con ngươi phải đối xử tốt với người ta đấy."
Trần Tâm Vân đối với Lâm Vân càng xem càng thích.
Nàng còn kết bạn với Lâm Vân, hai người thường xuyên trò chuyện.
Lâm Vân đối với việc này, tự nhiên cũng rất vui vẻ.
Nàng rất chờ mong có một ngày có thể cùng Trần Lạc trở thành người một nhà thật sự.
Không chỉ có Trần Tiểu Vân, Trần Tâm Vân hai người, mấy người tỷ tỷ khác của Trần Lạc.
Tam tỷ Trần Mộng Oánh, Tứ tỷ Trần Cố Dao, Ngũ tỷ Trần Uyển Đình, cũng đều khi biết tin tức này.
Có chút bị giật mình.
Trần Mộng Oánh: "Đệ đệ này của ta, bây giờ lợi hại như vậy sao?"
Trần Cố Dao: "Chính hắn còn viết rất nhiều bài hát, đều rất hot? Cái gì, gió nổi lên là hắn viết! ?"
Trần Cố Dao có đôi khi thật muốn cho mình một cái bạt tai.
Bởi vì gần đây, bài hát mà nàng nghe đi nghe lại chính là bài hát này.
Có thể Trần Cố Dao căn bản không có xem phần lời và thông tin người sáng tác.
Dẫn đến nàng nghe hơn trăm lần cũng không phát hiện, tác giả sáng tác bài hát này là Trần Lạc.
Trần Uyển Đình đối với việc này, vẫn còn tính có thể chấp nhận.
Dù sao, nàng biết được, Trần Lạc không chỉ là có thiên phú về âm nhạc, hắn ở phương diện trò chơi, trình độ cũng rất cao.
Nguyên bản mấy người các nàng đều cho rằng đệ đệ này của các nàng đúng là không biết gì cả.
Nhưng bây giờ. . . Trần Uyển Đình rõ ràng, Trần Lạc tương lai có lẽ có thể trở thành trụ cột của Trần gia.
Nói không chừng còn lợi hại hơn cả cha Trần Thiên Hà.
Cứ như vậy, những đối thủ cạnh tranh trên thương trường của Trần gia kia liền không còn là phiền toái lớn nữa.
Huống chi, hiện tại Trần gia còn có Lâm Vân ủng hộ.
Mặc dù quý tộc Lâm gia còn không phải một mình Lâm Vân định đoạt.
Nhưng lực lượng của Lâm Vân cũng là rất lớn.
Trần gia ở Nam Thành, ngoại trừ mấy gia tộc lớn khác, cũng có một chút đối thủ cạnh tranh.
Bao gồm cả những xí nghiệp lớn ở Thượng Thành, Giang Thành và các thành phố khác, đều có một chút ma sát với Trần gia.
Trước kia Trần Thiên Hà không có cách nào đối phó bọn hắn.
Hiện tại, Trần Lạc nếu quả thật trở thành đại minh tinh, vậy hết thảy liền không giống.
Với sức ảnh hưởng của Trần Lạc, Trần gia ở rất nhiều lĩnh vực đều có thể có thành tích mới.
Bao gồm trò chơi, phim truyền hình, điện ảnh của Trần Lạc, cũng có thể giúp hắn kiếm bộn tiền.
Trần Lạc, tự mình có thể trở thành nhà tư bản, đại lão bản.
Nghĩ như vậy, tâm tình của mấy người tỷ tỷ Trần Lạc cũng trở nên càng thêm vui sướng.
Các nàng đối với đệ đệ này, càng ngày càng yêu thích.
Việc Trần Lạc lên chương trình ca hát rất nhanh liền truyền ra ngoài.
Ngoài các sinh viên đại học ở Nam Thành và chúng nữ chính biết được.
Ngay cả Diệp Phong cũng biết.
Đang chuẩn bị cho cuộc thi cấp tỉnh, Diệp Phong sau khi nghe được tin tức này.
Cả người hắn đều không ổn.
"Ngươi nói cái gì? Trần Lạc kia đi tham gia chương trình «Ta thật sự là ca sĩ»?"
Diệp Phong diện mục bỗng nhiên trở nên dữ tợn.
Đàn em báo tin cho hắn có chút bị dọa sợ.
"Đúng. . . Đúng. . . A, Diệp đại ca, ta nghe nói hình như là như vậy, vài ngày nữa chương trình kia sẽ phát sóng, còn là trực tiếp, ngươi. . . Ngươi có muốn xem một chút không?"
"Ta xem cái đầu ngươi!!"
Diệp Phong không nhịn được trực tiếp mắng.
Nhưng sau khi nói xong, hắn mới ý thức được, hình như có chút không ổn.
Diệp Phong dù sao cũng là nam chính.
Hắn lập tức thu liễm cảm xúc, nói: "Thật xin lỗi, Tiểu Vũ, thật xin lỗi, ta không khống chế tốt bản thân, dọa ngươi rồi."
Nam sinh được gọi là Tiểu Vũ vội vàng nói: "Không có việc gì, Diệp đại ca, ta có thể hiểu được ngươi, không ngờ Trần Lạc kia lại biết chơi như vậy! Bất quá, Diệp đại ca, ngươi cũng đừng gấp, ngươi ngẫm lại xem, những người tham gia chương trình kia đều là ca sĩ nổi danh, là những ca sĩ gạo cội, không có ai là người tầm thường."
"Trần Lạc coi như biết sáng tác bài hát, nhưng chúng ta chưa từng nghe hắn hát bao giờ, bây giờ đột nhiên, lại đi tham gia một chương trình ngưu bức như vậy, còn là trực tiếp, hắn khẳng định thất bại."
"Gia hỏa này, đoán chừng chỉ là đi lên chơi một vòng, để nổi danh thôi? Vị trí này, hắn khẳng định là đi cửa sau nhờ quan hệ mới có được."
Tên tay sai của nam chính phân tích rất rõ ràng.
Khiến cho Diệp Phong có chút tỉnh ngộ.
Sau khi nghe xong, hắn lập tức cảm thấy, điều này rất có lý!
Trần Lạc kia, trước đó đều không có hát qua, hiện tại đột nhiên lại tham gia chương trình ngưu bức như vậy.
Hắn chẳng lẽ, còn có thể một đêm thành danh sao?
Không có khả năng!
Ở trước mặt nhiều khách quý thực lực như vậy, Trần Lạc chỉ xứng làm lá xanh phụ trợ bọn hắn.
Đồng thời, sau khi suy tư, Diệp Phong cũng có chút minh bạch dụng tâm của Trần Lạc.
"Trước đó hắn tổ chức buổi hòa nhạc, chính là phí công vô ích, dùng tiền mua danh tiếng, hiện tại tham gia chương trình này, khẳng định chỉ là vì trà trộn, dùng tiền kiếm độ nổi tiếng mà thôi."
Diệp Phong vẫn là rất thông minh.
Hắn cho rằng, đây là mục đích cuối cùng của Trần Lạc.
Bất luận cuối cùng hắn hát tốt hay dở.
Tên Trần Lạc, tuyệt đối sẽ được rất nhiều khán giả biết đến.
Vậy không nghi ngờ gì, điều này sẽ mở ra cho Trần Lạc một cánh cửa thông đến thế giới mới.
Không nói đến việc Trần Lạc có thể nổi tiếng hay không.
Ít nhất, hắn có thể nhân cơ hội này, nổi danh một chút.
Mà số tiền lãng phí kia, đối với Trần Lạc mà nói, hẳn là không đáng kể.
Sau khi nghĩ rõ điểm này, Diệp Phong cũng cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.
Loại phú thiếu làm ra chuyện phá gia chi tử này.
Với góc nhìn của nam chính, nên cổ vũ.
"Ha ha, Trần Lạc, ngươi cứ làm đi, coi như ngươi có tiền, nhà ngươi có tiền, ta ngược lại muốn xem xem, ngươi còn có thể làm được bao lâu."
Diệp Phong cảm thấy mình đang làm việc lớn.
Hắn kiếm tiền, đạt được danh khí, mặc dù không bằng Trần Lạc.
Nhưng cuối cùng, người nổi danh chỉ có thể là hắn, Diệp Phong.
Bởi vì, hắn là người có thực tài.
Là vàng, rồi cũng sẽ tỏa sáng.
. . .
Lãnh Tiểu Nghiên cùng Đỗ Thanh Thu, triệt để trở thành trợ lý thư ký của Trần Lạc.
Lãnh Tiểu Nghiên cảm thấy công việc này cũng không tệ lắm, mặc dù, để một phú bà có giá trị hơn trăm triệu tỷ như nàng làm thư ký cho người khác.
Nói ra có chút mất mặt.
Bất quá, Lãnh Tiểu Nghiên cũng không phải rất để ý.
Chủ yếu là, nàng phát hiện tài hoa của Trần Lạc, hình như càng ngày càng khiến nàng cảm thấy kinh ngạc.
"Trần Lạc thế mà lại đi tham gia gameshow hot như vậy?"
Khi Lãnh Tiểu Nghiên nghe được tin tức này, nàng cảm thấy rất chấn động.
Đỗ Thanh Thu ở bên cạnh nghe vậy, lại cười nói: "Như vậy không khiến ta bất ngờ."
"Vì cái gì?"
Lãnh Tiểu Nghiên cảm thấy hiếu kỳ.
Nàng và Đỗ Thanh Thu có mối quan hệ khá tốt.
Mặc dù hai người này, một người là nữ chính, một người có chút phản diện.
Nhưng Đỗ Thanh Thu, sau khi bị Trần Lạc giáo huấn, nàng cũng đã rút kinh nghiệm.
"Không có gì, ta tin tưởng thiên phú của Trần thiếu! Hắn rất có tài."
Trong đầu Đỗ Thanh Thu nhớ tới cảnh tượng ngày đó, Trần Lạc đưa nàng đến khách sạn, nhưng căn bản không có đụng vào nàng.
Cùng. . . Bối cảnh của Trần Lạc.
Nếu như Trần Lạc chỉ là một đại thiếu bất tài, thì Tần Doãn Thiên cũng sẽ không giúp Trần Lạc đến mức này.
Tần Doãn Thiên, bản thân ấn tượng với Trần Lạc cũng rất tốt.
Mà Lãnh Tiểu Nghiên nghe nói như thế, nàng ngược lại là biểu thị đồng ý.
Trong đầu Lãnh Tiểu Nghiên, lại một lần nữa hiện ra thân ảnh Trần Lạc.
Chỉ là, khi tan làm, nàng lên xe định trở về.
Bỗng nhiên, một bàn tay to lớn ấn xuống cửa xe của nàng.
"Lãnh tỷ tỷ, ngươi thật đúng là khiến ta tìm mãi a."
Nam nhân cao lớn gần mét chín đột nhiên xuất hiện.
Sắc mặt Lãnh Tiểu Nghiên lập tức trở nên lạnh lẽo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận