Phản Phái: Liếm Nữ Chính Làm Gì? Nữ Phản Phái Không Thơm Sao

Chương 195: Diệp Phong tính bền dẻo! Nguyên tác kịch bản một chút cải biến! (2)

Chương 195: Tính bền bỉ của Diệp Phong! Cải biên nhỏ trong kịch bản gốc! (2)
Điều này cũng làm cho tâm tình Diệp Phong không khỏi nhẹ nhõm hơn một chút.
Nỗi nhớ nhung Sầm Mộc Dao trong lòng hắn cũng lập tức biến mất không còn tăm hơi.
Sầm Mộc Dao? Thật không quen biết.
Hiện tại, trong đầu Diệp Phong chỉ toàn suy nghĩ làm sao để chinh phục La Duy Na.
"Yên tâm đi, bạn học La Duy Na, ta rất lợi hại, sẽ không có ai dám khi dễ ta đâu."
Sau khi điều chỉnh xong cảm xúc, Diệp Phong lập tức bắt đầu hành trình thả thính của mình.
La Duy Na cũng không muốn bỏ qua cơ hội lần này.
Bản thân nàng vốn đã thích Diệp Phong.
Hiện tại lại là ban đêm, được cùng Diệp Phong sóng vai đi dạo.
Nói thật, La Duy Na cũng rất vui vẻ.
"Ồ? Thật sao? Vậy sao ngươi lại khiến bản thân chật vật như vậy?"
"Hay là ngươi nói cho ta đi, ta giúp ngươi trút giận, thế nào?"
La Duy Na ra dáng một đại tỷ.
Nàng cũng có vài người bạn.
Nếu như muốn đánh nhau, cũng có thể phát huy được tác dụng.
Nhưng Diệp Phong tự nhiên không thể nói ra chuyện này.
Hắn vội vàng xua tay nói: "Không có chuyện gì, thật sự không sao cả, ngươi đừng hỏi nhiều nữa. Hay là chúng ta chuyển sang chuyện khác đi, nói về ngươi xem sao?"
"Bạn học La Duy Na, ta nhớ, hình như ngươi cũng học âm nhạc à?"
"Đúng vậy!"
La Duy Na gật đầu.
"Vậy ngươi thấy Trần Lạc... thế nào?"
Mặc dù vừa mới nói không muốn để cho những cô gái này tiếp xúc với bất cứ thứ gì liên quan đến Trần Lạc.
Nhưng Diệp Phong vẫn không nhịn được muốn xác nhận một chút.
Bất quá, câu trả lời của La Duy Na khiến Diệp Phong hết sức hài lòng.
"Trần Lạc? A, chính là cái tên tổ chức buổi hòa nhạc lần trước đó, không có cảm giác gì cả, hắn làm sao?"
Diệp Phong có chút ngây người.
"Hắn... gần đây có tham gia một chương trình tạp kỹ rất nổi tiếng, chẳng lẽ ngươi không biết sao?"
"Không biết, ta không thích hắn, ta quan tâm hắn làm gì? Hắn tham gia cái gì, có liên quan gì đến ta?"
Nụ cười trên mặt Diệp Phong càng ngày càng rạng rỡ.
"Vậy nếu... hắn muốn theo đuổi ngươi, ngươi có đồng ý không?"
Diệp Phong hỏi thẳng một vấn đề rất trực tiếp.
La Duy Na lập tức tỏ vẻ ghét bỏ.
"Hả? Hắn theo đuổi ta? Sao ta phải đồng ý, nghĩ gì vậy? Ta nghe nói tên kia nhân phẩm không tốt."
La Duy Na hoàn toàn không hiểu vì sao Diệp Phong lại hỏi những điều này.
Trong lòng nàng, đối với Trần Lạc cũng không có nửa điểm ý nghĩ nào.
Điều này lại làm cho Diệp Phong suýt chút nữa reo hò thành tiếng.
Là người có tên trên danh sách công lược của hệ thống, lại còn rất chán ghét Trần Lạc.
Diệp Phong cảm thấy mình thật sự nhặt được bảo vật.
"Tốt quá rồi, bạn học La Duy Na, ta thật sự rất cảm ơn ngươi!"
Diệp Phong quá kích động, trực tiếp nắm lấy tay La Duy Na nói.
Bàn tay nhỏ nhắn tinh tế của La Duy Na bị Diệp Phong nắm trong tay, trong nháy mắt tim nàng cũng đập nhanh hơn.
"Bạn... bạn học Diệp Phong đang làm gì vậy? Hắn nắm lấy tay ta??"
La Duy Na lập tức đỏ mặt, nhưng nàng cũng không tức giận.
Chỉ là vội vàng rút tay về, dù sao mới quen nhau, đã nắm tay thì có hơi nhanh quá.
"Cảm ơn ta chuyện gì?"
La Duy Na có chút thẹn thùng.
Diệp Phong cũng biết mình thất thố, hắn vội vàng giải thích: "Không... không có gì, bạn học La Duy Na, không biết, ngươi có đồng ý cùng ta nghiên cứu âm nhạc không?"
Mục đích của Diệp Phong nào phải phát triển âm nhạc.
Hắn đã quyết định từ bỏ, học âm nhạc không cứu vớt được bản thân.
Vẫn là làm game (trò chơi) thì thực tế hơn.
Về trò chơi, Diệp Phong tin tưởng Trần Lạc chắc chắn không thể so được với mình.
Mà La Duy Na vốn đã có hảo cảm với Diệp Phong.
Sau khi nghe Diệp Phong tổ chức buổi hòa nhạc kia, nàng đã trực tiếp say mê.
Bây giờ, Diệp Phong lại chủ động đề nghị muốn cùng nàng nghiên cứu âm nhạc?
La Duy Na đương nhiên vui mừng đến cực điểm!
"A? Thật... thật sao? Có thể... Ta vừa hay cũng đang muốn sáng tác ca khúc mới."
"Tốt, vậy quyết định vậy đi! Tối mai, ta mời ngươi ăn cơm, sau đó, chúng ta sẽ nói chuyện liên quan đến âm nhạc..."
Diệp Phong trong lòng tính toán nên làm thế nào để cưa đổ La Duy Na.
Mặc dù La Duy Na là một cô gái lạnh lùng, nhưng đối với lời mời này của Diệp Phong, nàng cũng không từ chối.
Nhẹ nhàng gật đầu, sau đó, Diệp Phong ga lăng đưa La Duy Na về ký túc xá.
Khi đi ngang qua ký túc xá của Sầm Mộc Dao, Diệp Phong lại nghĩ tới chuyện tối nay.
Trong lòng hắn có chút khó chịu.
"Hừ, Mộc Dao muội muội, ta sẽ cho muội biết, quyết định hôm nay của muội sai lầm đến mức nào."
Diệp Phong dự định tiếp tục giãy giụa.
So sánh ra thì, mấy ngày nay của Trần Lạc lại có vẻ bình tĩnh hơn nhiều.
Điều duy nhất khiến hắn hơi kinh ngạc, chỉ sợ là việc Sầm Mộc Dao phái người đến đánh Diệp Phong một trận.
Đây là chuyện Trần Lạc không ngờ tới.
Về phần vì sao Trần Lạc biết được chuyện này?
Cũng rất đơn giản, trong đám bảo tiêu của Sầm gia, có không ít người thường xuyên trà trộn các quán bar lớn.
Trong đó có một người là huynh đệ với một tiểu lưu manh dưới trướng Trần Lạc.
Hắn uống say quá, liền lỡ miệng nói ra chuyện này.
"Ha ha, cái tên ngốc Diệp Phong kia, uống một ngụm lớn canh chua lên men từ hộp cá trích Baltic, ta đoán chừng hắn muốn tự tử luôn quá, còn có cả nước ớt cay nồng, ha ha ha!"
Vốn dĩ, loại chuyện này, chỉ là chuyện phiếm của đám người kia khi uống rượu.
Nhưng cái tên Diệp Phong này, tên thủ hạ kia biết có ý nghĩa thế nào.
Hắn rõ ràng, hình như lão đại Trần Lạc của bọn hắn trước đó đã từng có xích mích với Diệp Phong này.
Kết quả là, người kia đem chuyện này nói cho Triệu Long, Triệu Long lập tức báo lại cho Trần Lạc.
Trần Lạc thắc mắc, Sầm Mộc Dao này rốt cuộc là bị làm sao?
"Nàng cũng giác ngộ rồi sao?"
Đối với việc này, Trần Lạc tự nhiên là ủng hộ.
Nếu như không chỉ có hắn, mà ngay cả những nữ chính này, đều muốn đả kích Diệp Phong.
Vậy thì con đường hắc hóa của Diệp Phong sẽ càng thêm thuận lợi.
Bất quá, hiện tại Trần Lạc dự định chuẩn bị cho cuộc thi tiếp theo của hắn.
Trần Lạc biết Diệp Phong sẽ không dễ dàng khuất phục như vậy.
Gã này, còn có trò chơi, điện ảnh, phim truyền hình, cùng các loại kỹ năng thương mại khác chưa thi triển ra.
Muốn triệt để đè bẹp Diệp Phong, còn cần khá nhiều thời gian.
Cũng may, Trần Lạc không hề nóng vội.
Hắn đã chuẩn bị vẹn toàn.
A Đại Lệ Á bên kia, sau khi đến công ty, đã nhận được những ca khúc mà Trần Lạc viết cho nàng.
Sau khi A Đại Lệ Á xem xong, toàn thân nàng chấn kinh.
A Đại Lệ Á lập tức hiểu rõ, lựa chọn tìm Trần Lạc hỗ trợ là một quyết định rất chính xác.
«Love Story» «Move Your Body» «Unstoppable» Sau khi xem xong những ca khúc trong tay, A Đại Lệ Á đã có chút nôn nóng muốn thu âm chúng.
Mà Trần Lạc, đối với điều này cũng hoàn toàn tự tin.
Bởi vì, mỗi một bài hát ở đây, đều là những ca khúc nổi tiếng khắp Âu Mỹ ở kiếp trước của hắn.
Trong đó bài hát đầu tiên là ca khúc kinh điển của Taylor, hai bài sau, là những ca khúc nổi danh của nữ ca sĩ Sia.
Vốn dĩ Trần Lạc còn đang suy nghĩ, nên tìm ai để hát những ca khúc này, mở ra thị trường Âu Mỹ.
A Đại Lệ Á xuất hiện, đã giải quyết vấn đề này một cách hoàn hảo.
Trần Lạc còn nhớ, hình như trong nguyên tác, còn có một người tên là La Duy Na.
Bất quá, đã có A Đại Lệ Á, La Duy Na cũng không còn quan trọng.
Nếu như người này giống như A Đại Lệ Á, nguyện ý đến giúp đỡ, vậy Trần Lạc cũng không ngại tạo ra hai siêu sao.
Nếu như nàng không nguyện ý, thì thôi vậy.
Ngoài ra, trong nguyên tác, còn có không ít nữ chính được thiết lập là người nước ngoài.
Chỉ là, các nàng đều ở trong những phần kịch bản sau mới xuất hiện.
Đợi Diệp Phong lên năm hai, năm ba đại học, sẽ còn tiếp xúc với nhiều nữ chính hơn.
Hiện tại, Trần Lạc nhìn phần ca khúc trong tay mình, trên mặt lộ ra nụ cười.
Ván cược với Hứa Khỉ Vân, lần này, Trần Lạc vẫn sẽ ung dung giành chiến thắng.
Bởi vì, tên bài hát kia của hắn là...
«Thất Lý Hương».
Bạn cần đăng nhập để bình luận