Phản Phái: Liếm Nữ Chính Làm Gì? Nữ Phản Phái Không Thơm Sao

Chương 158: Trần Lạc đả kích lại đến! Diệp Phong lại hồng ấm! (2)

**Chương 158: Trần Lạc phản kích! Diệp Phong lại đỏ mắt! (2)**
"Ta tìm hắn xin ca khúc, hắn cũng không hề cự tuyệt, theo lý thuyết, ca khúc kia, trước khi tuyên bố, là thuộc về bí mật thương nghiệp..."
Lãnh Tiểu Nghiên trong lòng có chút ấm áp.
"Trần Lạc coi ta là đối tác chân thành, vậy mà ta lại... Hoài nghi hắn?"
Lãnh Tiểu Nghiên không nghĩ ra, vừa rồi mình bị làm sao vậy.
"Ta thế mà lại sợ một đứa bé sao?"
Dù sao Lãnh Tiểu Nghiên cũng đã lăn lộn đến nước này.
Nàng cảm thấy, mình hoàn toàn có thể đi.
Nếu như Trần Lạc này thực sự có gan xuống tay với nàng, vậy thì Lãnh Tiểu Nghiên tuyệt đối sẽ phản kháng.
Cho dù có thất bại, Lãnh Tiểu Nghiên sau đó trả thù, cũng sẽ vô cùng điên cuồng.
Có loại lực lượng này, vậy còn lo lắng cái gì?
Trần Lạc này, thực sự dám làm tới cùng sao?
Nhìn qua kỳ thật cũng không giống.
Mà hắn nếu thật sự không có ý gì khác.
"Vậy ta cùng hắn đã là đối tác, giúp hắn một chút, không phải rất bình thường sao?"
Càng không cần phải nói, Trần Lạc mấy ngày trước mới ác miệng, nói đúng là nàng không có nửa điểm hứng thú.
Lãnh Tiểu Nghiên nghĩ thông suốt những điều này xong, nàng ngây ngốc sững sờ tại chỗ.
Đột nhiên có loại cảm giác bừng tỉnh đại ngộ.
"Chờ... Đợi chút đã, Trần Lạc, ngươi thật sự chỉ là... Vì chụp một chút ảnh chụp thân mật thôi sao? Không có bất kỳ ý tứ gì khác sao?"
Lãnh Tiểu Nghiên mở miệng hỏi.
Nhưng bước chân của Trần Lạc, lại ngay cả dừng một chút cũng không có.
Lãnh Tiểu Nghiên do dự một chút, trực tiếp đuổi theo.
"Chờ một chút, Trần Lạc, chuyện này, có thể là có hiểu lầm gì đó, ta mặc dù không biết, tại sao ngươi lại muốn chụp những bức ảnh này cho Diệp Phong, nhưng ta có thể giúp ngươi, hơn nữa... Ngươi chỉ cần không vượt quá giới hạn của ta, ngươi muốn chụp đến mức thân mật, mập mờ cỡ nào, cũng không sao cả."
Lãnh Tiểu Nghiên cũng không phải đại minh tinh, nàng không cần phải duy trì hình tượng độc thân gì cả.
Công ty của nàng kiếm tiền, cùng việc nàng có hay không có ảnh chụp thân mật mập mờ, cũng không có nửa điểm quan hệ.
Cho nên, nàng thực sự không thèm để ý, đây đều là vấn đề nhỏ.
Đối với Lãnh Tiểu Nghiên mà nói, chỉ cần có thể kiếm tiền, một chút tin đồn thất thiệt nho nhỏ này thì đáng là gì?
Huống chi... Nàng ở trên internet, chỉ là một người nhỏ bé vô danh, cũng không có ai sẽ để ý đến nàng.
Mà Trần Lạc nghe nói như thế, cũng rốt cục dừng bước lại.
Lần này, Lãnh Tiểu Nghiên không còn dám lộ ra nửa điểm do dự.
Ánh mắt của nàng, vô cùng chân thành.
Ánh mắt Trần Lạc cũng rất lạnh lùng, bất quá, vì đạt được mục đích, Trần Lạc cũng sẽ không đùa giỡn tính tình trẻ con.
Hắn cũng cười nói: "Thật sao? Vậy thì chúc chúng ta, hợp tác vui vẻ."
Trần Lạc trên mặt tươi cười, nhưng thần tình kia, rơi vào trong mắt Lãnh Tiểu Nghiên.
Lại làm cho nàng cảm thấy, có chút xấu hổ.
Trần Lạc, dường như trở nên không còn được bình dị gần gũi như vậy.
Hắn tựa hồ ngay cả những lời ác miệng cũng chẳng buồn nói.
"Ta có phải hay không đối với Trần Lạc... Quá đề phòng? Trần Lạc dường như thật sự... Không có nửa điểm ý nghĩ gì với ta..."
Lãnh Tiểu Nghiên không biết phải hình dung loại cảm giác này như thế nào.
Nàng vừa thấy nhẹ nhõm, nghĩ thầm sẽ không phát sinh bất kỳ chuyện gì vượt quá giới hạn.
Lại có chút áy náy.
"Trần Lạc này, rốt cuộc là có thích ta hay không? Hắn thật sự không thích ta sao? Không thể nào?"
Lãnh Tiểu Nghiên biểu thị, như vậy, lòng tự ái của nàng, coi như rất bị đả kích.
Thế nhưng, khi việc quay chụp kết thúc, nội tâm thất vọng của Lãnh Tiểu Nghiên, càng là đạt đến đỉnh phong.
Bởi vì, sau khi hai người bọn họ đến khách sạn, Trần Lạc thực sự chỉ chụp một chút ảnh chụp tương đối thân mật.
Tỉ như, dùng tay nắm lấy mặt Lãnh Tiểu Nghiên, hay là vuốt ve đầu nàng.
Toàn bộ quá trình, Trần Lạc ngay cả mặt đều không có lộ ra.
Những bộ vị nhạy cảm kia, cũng căn bản chưa hề chạm vào dù chỉ một chút.
Việc quay chụp rất nhanh liền kết thúc.
Lãnh Tiểu Nghiên thậm chí có chút không dám tin tưởng.
"Như vậy... Là được rồi sao?"
Trần Lạc căn bản không hề trả lời, trực tiếp đẩy cửa phòng ra rồi rời đi.
"Ơ kìa! Trần Lạc!"
Lãnh Tiểu Nghiên ngây người.
Nàng bỗng nhiên cảm giác, mình là thứ gì đó hung thần ác sát sao?
Sao Trần Lạc lại chạy nhanh như vậy?
Cảm giác giống như là không thể chờ đợi được, muốn thoát khỏi nơi này vậy.
Tình huống này là như thế nào?
"Ta đáng sợ đến vậy sao?"
Lãnh Tiểu Nghiên không hiểu sao lại có chút tức giận.
Nàng một mình ngơ ngác ngồi trên ghế sofa trong khách sạn, tâm tình vô cùng khác thường.
"Vừa rồi... Trần Lạc dường như có chút đẹp trai..."
Lãnh Tiểu Nghiên hồi tưởng lại, lúc Trần Lạc đưa tay bóp mặt nàng, bầu không khí mập mờ kia.
Khiến cho Lãnh Tiểu Nghiên, nhịp tim có chút tăng nhanh.
Nàng không biết tại sao mình lại rung động.
"Ta thích tiểu gia hỏa này? Không thể nào! Tuyệt đối không thể có khả năng!"
Lãnh Tiểu Nghiên vội vàng lắc đầu, không muốn thừa nhận sự thật này.
Nàng rất nhanh tỉnh táo lại.
"Ta cùng hắn, chỉ là quan hệ hợp tác mà thôi!"
Lãnh Tiểu Nghiên hiểu rất rõ, nàng đồng ý đến khách sạn hỗ trợ quay chụp, đều chỉ là vì hợp tác có thể tiến hành tốt hơn.
"Lần này, Trần Lạc khẳng định sẽ dốc sức hơn để sáng tác ca khúc chứ?"
Lãnh Tiểu Nghiên nghĩ thầm.
Trong đầu nàng, nhớ lại, hai bài ca khúc kia.
"Truy Quang Giả", "Tuế Nguyệt Thần Thâu", ân, tên bài hát rất hay, xem ra, ta đầu tư vào Trần Lạc, quả thực là đã đặt đúng chỗ."
Có một chút thành quả, Lãnh Tiểu Nghiên liền không còn lo lắng.
Diệp Phong bên kia... Cứ để hắn đi lo liệu cái buổi hòa nhạc kia đi.
Lãnh Tiểu Nghiên tin tưởng, Trần Lạc, chưa chắc sẽ thua Diệp Phong.
Thêm vào "Gió Nổi Lên", "May Mắn Bé Nhỏ", "Đã Từng Vì Em" ba bài hát này.
Kỳ thật, Lãnh Tiểu Nghiên cho rằng, tài hoa của Trần Lạc càng thêm kinh người.
Chỉ có điều, đối thủ là Diệp Phong kia... Lãnh Tiểu Nghiên mới không có lòng tin như vậy.
Nhưng hiện tại nàng vừa nghĩ tới, bên cạnh Diệp Phong có những nữ nhân khác vây quanh.
Lãnh Tiểu Nghiên liền không hiểu sao cảm thấy buồn nôn.
Cho dù có bảo nàng đi đầu tư vào Diệp Phong, nàng cũng phải hơi do dự một chút.
Trừ phi nói về sau Diệp Phong có thể đạt được thành tựu cực lớn.
Bất quá, Lãnh Tiểu Nghiên cũng không thể dự đoán được tương lai xa như vậy.
Dù sao trước mắt, Lãnh Tiểu Nghiên quyết định muốn cùng Trần Lạc làm tới cùng.
Nhưng... Điều khiến Lãnh Tiểu Nghiên kích động chính là.
Nàng rất nhanh liền ý thức được, tài hoa của Trần Lạc này, vượt xa so với những gì mình tưởng tượng, còn kinh khủng hơn rất nhiều!
Trần Lạc vốn cho rằng, Lãnh Tiểu Nghiên có thể coi là nữ chính tương đối thức thời.
Vậy mà nàng lại chủ động tìm đến mình?
Vậy thì Trần Lạc ác miệng một phen, hả giận, thăm dò một chút, cũng không có gì.
Vốn dĩ với biểu hiện của Lãnh Tiểu Nghiên, Trần Lạc vẫn rất hài lòng.
Cho nên, Trần Lạc mới có thể đưa ra thành ý của mình.
Khi Lãnh Tiểu Nghiên hỏi thăm, hắn đang sáng tác những ca khúc gì, Trần Lạc đã trực tiếp nói cho nàng biết hai bài "Truy Quang Giả" và "Tuế Nguyệt Thần Thâu".
Ngay cả ca từ cũng cho Lãnh Tiểu Nghiên xem.
Kết quả, Trần Lạc chỉ là muốn cùng Lãnh Tiểu Nghiên chụp chút ảnh.
Nàng cũng không phải là tiên nữ thanh lãnh gì.
Bị người ta xoa bóp mặt các thứ, kỳ thật căn bản không phải là chuyện gì to tát.
Huống chi, Trần Lạc hiểu rất rõ, nếu như đổi lại là Diệp Phong tới.
Đừng nói là bóp mặt, sợ là Lãnh Tiểu Nghiên còn chủ động nhào tới.
Nhưng người ta là nam chính.
Trần Lạc ngược lại cũng không thấy ghen ghét.
Hắn chỉ là càng thêm kiên định với suy nghĩ của mình.
Đối với phản phái mà nói, nữ chính đều là đồ ngốc.
Có thể phát triển được, giống như Trần Nhược Tuyết, Hạ Thanh Nguyệt, Trương Hiểu Du, đã là rất tốt rồi.
Trần Lạc vốn cho rằng, có thể lợi dụng Lãnh Tiểu Nghiên này nhiều hơn một chút.
Sự thật chứng minh, hắn đã suy nghĩ nhiều.
Đương nhiên, một lần kiểm tra thất bại này, cũng không ảnh hưởng đến toàn cục.
Ít nhất, mục đích của Trần Lạc đã đạt được.
Trước đêm nhạc hội, hắn đem những bức ảnh này, lại sai người gửi cho Diệp Phong.
Vốn dĩ Diệp Phong đang hăng hái, cảm thấy mình sắp cất cánh.
Đột nhiên nhìn thấy, Lãnh Tiểu Nghiên tỷ tỷ mà hắn yêu dấu, vậy mà lại ở trong khách sạn, cùng một người đàn ông khác...
Lãnh Tiểu Nghiên bị bóp mặt, bị sờ đầu?
Mặc dù không có bất kỳ hình ảnh nào vượt quá giới hạn.
Nhưng điều này, đối với Diệp Phong mang thiết lập Long Ngạo Thiên mà nói, là không thể chấp nhận được.
Mấu chốt nhất là!
Diệp Phong nhận ra, đôi tay kia, chuẩn xác mà nói, là chiếc đồng hồ có giá trị hơn một triệu ở trên tay kia.
Đó là tay của Trần Lạc!
"Tiểu Nghiên tỷ cùng Trần Lạc cùng đi khách sạn!? Tiểu Nghiên tỷ còn bị hắn bóp mặt, sờ đầu rồi?"
Trong đầu Diệp Phong, trong nháy mắt tưởng tượng ra một đống lớn những hình ảnh không đứng đắn.
Hắn không phải là thiếu nam ngây thơ.
Cô nam quả nữ đi khách sạn, sau khi bóp mặt, sờ đầu, thì xảy ra chuyện gì, còn cần phải nói sao?
Đứng trên góc độ của Diệp Phong, hắn cảm thấy, Tiểu Nghiên tỷ của hắn, tuyệt đối đã bị Trần Lạc chiếm đoạt.
"Trần Lạc đáng ghét! ! !"
Diệp Phong lập tức liền đỏ mắt.
Hắn vốn cho rằng, sau khi những người phụ nữ mà mình tiếp xúc, địa vị xã hội ngày càng cao.
Trần Lạc này hẳn là không thể cướp đi được.
Giống như Sầm Mộc Dao, Lý Hồng Hà, Tôn Khinh Linh các loại, đều là những thiên kim đại tiểu thư có địa vị không hề kém cạnh Trần Lạc.
Cho dù là Lãnh Tiểu Nghiên kia, bản thân cũng là phú bà có giá trị hơn trăm triệu.
Vậy thì làm sao có thể đồng ý cùng một tên phế vật đại thiếu không có tài cán gì đi khách sạn chứ?
Diệp Phong không nghĩ ra.
"Chẳng lẽ là bởi vì mấy bài hát kia? Rõ ràng ta cũng sắp làm ra ba ca khúc gốc sẽ nổi tiếng..."
Diệp Phong có chút tức giận.
Nếu thật sự là như vậy, hắn còn phải trách Lãnh Tiểu Nghiên này quá vội vàng sao?
Lại không tin tưởng Diệp Phong hắn như thế sao?
"Hừ! Đợi đến khi buổi hòa nhạc được tổ chức, Tiểu Nghiên tỷ khẳng định sẽ hối hận! Đến lúc đó, nàng cũng sẽ biết, ai mới thật sự là người có tài hoa! Trần Lạc kia, có thể sáng tác ra ba bài hát, tuyệt đối đã là cực hạn của hắn!"
"Còn ta Diệp Phong, có hệ thống đi theo, ta là không có cực hạn! ! !"
Trong lòng Diệp Phong tràn ngập lửa giận, ánh mắt cũng càng thêm kiên định.
Hắn ép buộc bản thân không được suy nghĩ về chuyện này nữa.
Xoay người vùi đầu vào, việc diễn tập cho buổi hòa nhạc sắp tới...
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận