Phản Phái: Liếm Nữ Chính Làm Gì? Nữ Phản Phái Không Thơm Sao

Chương 162: Ngoại quốc nữ chính đăng tràng! Trần Lạc ý nghĩ! (2)

**Chương 162: Nữ chính ngoại quốc xuất hiện! Suy tính của Trần Lạc! (2)**
Vẫn còn xa mới có được bản lĩnh đối kháng với La Duy Na và những ca sĩ chuyên nghiệp bạn của nàng.
Diệp Phong mới đổi một vài ca khúc phổ thông.
Mấy bài hát kia, so với hắn hát, đều còn kém rất nhiều.
Chỉ là, những chuyện này, lúc này Diệp Phong đều không hề hay biết.
Mà liên quan tới Maki Yui, nàng ta có liên quan đến kịch bản ở Anh Hoa quốc.
Trong nguyên tác, Diệp Phong cũng đã đến Anh Hoa quốc phát triển, khoe mẽ một thời gian.
Còn thu hoạch được một nữ chính người Anh Hoa quốc.
Diệp Phong cũng là có con lai.
Maki Yui là người viết sách.
Nàng có một mái tóc ngắn, nhìn qua rất ngọt ngào.
Giọng nói êm dịu, rất giống trong phim truyền hình của Anh Hoa quốc, loại hình tượng muội muội đáng yêu ở nhà, vào lúc hoàng hôn, một thân một mình, mặc váy ngắn, chân mang tất cao quá gối, đi giày Pika.
Những nữ chính này, hay nói cách khác, đám nữ chính Đông Đảo.
Đều là chú ý tới tân sinh tên Diệp Phong này.
Các nàng cũng trực tiếp ném ánh mắt đưa tình cho Diệp Phong.
Sau ba buổi biểu diễn âm nhạc liên tiếp kết thúc.
Độ nổi tiếng của Diệp Phong, ở trong đại học Nam Thành, lập tức liền đạt đến mức độ cực cao.
Có không ít đồng học không có đến hiện trường, sau khi nghe nói chuyện này, đều ảo não không thôi.
"Đáng ghét! Ta thế mà không đến hiện trường nghe Diệp Phong đại lão hát? Thật là đáng tiếc."
"Ô ô ô, ta đúng là có mắt không thấy Thái Sơn, không nghĩ tới Diệp Phong đồng học hát hay như vậy, ta xem video bạn ta gửi, ngưỡng mộ muốn xỉu."
"Tống Hân Lan nữ thần hôm đó thật xinh đẹp, ta vậy mà không thể tận mắt chứng kiến?"
Những ngày gần đây, các bạn học thảo luận nhiều nhất, chính là buổi biểu diễn âm nhạc Diệp Phong tổ chức bên ngoài trường.
Và mấy bài hát kia của hắn.
« Mộng » « Nước mắt » « Mèo » « Sấm ».
Cũng bị người ta đăng tải lên mạng, video hắn và Tống Hân Lan song ca, nhận được rất nhiều lượt thích và ủng hộ của cư dân mạng.
"Quá hay!"
"Lại là đại học Nam Thành, không hổ là đại học danh tiếng, nhân tài xuất hiện lớp lớp, trước đó « May mắn bé nhỏ » « Gió nổi lên » hình như cũng là do các học sinh trong trường này sáng tác và biểu diễn?"
"Diệp Phong tiểu ca ca này rất đẹp trai, thích sinh viên đệ đệ, không biết có phương p·h·áp nào, có thể làm quen với hắn không. . ."
Diệp Phong ở trên mạng, cũng bắt đầu có chút danh tiếng.
Mấy bài hát của hắn, được đăng tải lên phần mềm âm nhạc.
Được rất nhiều người biết đến.
Trình Tĩnh Văn vốn định trực tiếp ký hợp đồng với Trần Lạc, biết được việc này, nàng cũng cảm thấy rất kinh ngạc.
Bởi vì kịch bản của Trình Tĩnh Văn là tương đối về sau.
Thêm vào đó nàng không phải người Nam Thành, đối với Trần Lạc cũng không có quen thuộc như vậy.
Cho nên, nàng ta mới trực tiếp lựa chọn, giống như Lãnh Tiểu Nghiên, muốn ký hợp đồng với Trần Lạc.
Nhưng bây giờ, Trình Tĩnh Văn cảm thấy, mình dường như vẫn còn có chút nhìn nhầm.
"Thì ra, trong đại học Nam Thành, người tên Diệp Phong này, mới thật sự là quỷ tài âm nhạc."
Trình Tĩnh Văn cảm thấy khứu giác của mình vô cùng nhạy bén.
Nàng lập tức liền thay đổi phương hướng, chủ động đi tìm Diệp Phong kia.
Không sai, là nàng tự mình đi!
Trước đó, Trình Tĩnh Văn muốn ký hợp đồng với Trương Hiểu Du, Hạ Thanh Nguyệt, Vương Trạch Khải, đều là p·h·ái người đi.
Mặc dù không quen Trần Lạc cho lắm.
Nhưng Trình Tĩnh Văn là thiết lập nữ chính, Trần Lạc là thiết lập phản p·h·ái.
Trình Tĩnh Văn tự nhiên sinh ra một loại. . . Căm thù.
Đây cũng là lý do vì sao, Trần Lạc không thèm để ý tới Trình Tĩnh Văn.
Mẹ nó, ngươi tùy t·i·ệ·n p·h·ái một người tới liền muốn hợp tác với ta?
Có phải ngươi nghĩ nhiều quá rồi không?
Trần Lạc có thể không quan tâm.
Đương nhiên, hắn cũng không ngại, cho Trình Tĩnh Văn cơ hội thứ hai.
Trần Lạc đang chờ đợi lựa chọn của nàng.
Bất quá bây giờ xem ra, Trình Tĩnh Văn là đứng sai đội rồi.
Việc nàng đi tìm Diệp Phong, rất nhanh truyền đến tai Trần Lạc.
Trần Lạc cũng không thèm để ý.
Trình Tĩnh Văn còn có một đối thủ một mất một còn, tên là Hứa Nhược Lâm, là thân phận phản p·h·ái.
Nàng ta ngược lại thức thời hơn rất nhiều.
Cho dù là biết Diệp Phong tổ chức buổi biểu diễn âm nhạc.
Hứa Nhược Lâm vẫn kiên định, lựa chọn muốn hợp tác với Trần Lạc.
Lúc này, cục diện liền trở nên rõ ràng.
Trong công ty của Trần Lạc.
Hắn nhìn về phía Trương Hiểu Du, Hạ Thanh Nguyệt, Vương Trạch Khải, Khang Gia cùng mấy người, hỏi: "Các ngươi luyện tập thế nào rồi?"
Vương Trạch Khải: "Rất nhuần nhuyễn, ngươi cứ yên tâm đi, Lạc ca, dù có phải lên sân khấu ngay bây giờ, ta cũng có thể biểu hiện rất tốt."
Hạ Thanh Nguyệt: "Lão bản, những bài hát anh viết, thật sự quá hay, em tin tưởng, một khi công bố, tuyệt đối sẽ gây nên chấn động cực lớn."
Trương Hiểu Du: "Trần t·h·iếu, tôi đã có chút không thể chờ đợi được nữa rồi."
Mấy người nhìn qua rất k·í·c·h đ·ộ·n·g.
Bọn hắn cũng không rõ ràng lắm, sự tình buổi biểu diễn âm nhạc của Diệp Phong.
Chỉ là "mưa dầm thấm đất", hình như Diệp Phong kia, dạo gần đây rất nổi.
Bất quá, Hạ Thanh Nguyệt, Trương Hiểu Du, hai nữ chính này nghe vậy.
Nội tâm lại không hề d·a·o động.
Các nàng hiện tại đã rất kiên định với Trần Lạc.
Huống chi. . . Diệp Phong kia coi như có ưu tú đến đâu, một chân của hắn đạp nhiều thuyền như vậy.
Dù là Trương Hiểu Du, Hạ Thanh Nguyệt bây giờ quay về, phỏng chừng ở bên cạnh Diệp Phong.
Cũng chỉ có thể làm vợ bé, vợ nhỏ gì đó.
Các nàng không có thấp kém đến vậy.
Trần Lạc: "Không cần vội, ta đang giúp các ngươi xử lý sân bãi, Diệp Phong kia tổ chức buổi biểu diễn âm nhạc, hiệu quả cũng không tệ lắm."
"Nhưng ta muốn làm cho các ngươi, là một buổi hòa nhạc cỡ lớn!"
Trần Lạc làm mấy người có chút giật mình.
Hạ Thanh Nguyệt: "Buổi hòa nhạc cỡ lớn? Lão bản. . . Chỉ có mấy người chúng ta, có thể chứ?"
Trương Hiểu Du: "Trường chúng ta cũng chỉ hơn một vạn người, không thể nào tất cả đều đến xem, có thể đến một nửa, tôi thấy cũng đã thắp hương cầu nguyện, người bên ngoài càng ít, Trần t·h·iếu, như vậy thật sự không có vấn đề sao?"
Hai nàng có chút lo lắng.
Diệp Phong làm cái buổi biểu diễn âm nhạc, nhìn qua có vẻ náo nhiệt, thực ra cũng chỉ có vài trăm người nghe.
Cái này đã tính là rất tốt rồi.
Loại muốn tụ tập trên vạn người, thậm chí mấy vạn người.
Phải ca sĩ nổi tiếng cỡ nào mới làm được.
Ở Địa Cầu trước khi Trần Lạc x·u·y·ê·n qua, cũng không có bao nhiêu ca sĩ làm được.
Có một vài người danh tiếng xuống dốc, mở buổi hòa nhạc, có lẽ hơn một nửa chỗ ngồi đều bỏ trống.
Vậy thì càng không cần nói đến việc Trương Hiểu Du, Hạ Thanh Nguyệt các nàng hiện tại không có chút danh tiếng nào.
Chiêu bài kia tung ra, ai nguyện ý bỏ tiền ra?
Đại bộ phận mọi người, đều cảm thấy đi làm hoặc là ở nhà còn thực tế hơn.
Chỉ sợ, cũng chỉ có một vài sinh viên đại học Nam Thành, nguyện ý đến ủng hộ.
Nhưng Trần Lạc, không hề hốt hoảng.
Hắn cười nói: "Chỉ cần nhạc hay, người xem tự nhiên sẽ càng ngày càng nhiều, các ngươi chỉ cần luyện tập ca khúc cho tốt là được, chuyện khác cứ để ta giải quyết."
Trần Lạc, khiến hai nàng không nói gì thêm.
Trong mắt các nàng đồng dạng có thần sắc kiên định.
Hạ Thanh Nguyệt, Trương Hiểu Du trịnh trọng gật đầu, trong lòng cũng thề, đến lúc đó, nhất định không được xảy ra sai sót.
Mà Vương Trạch Khải, Khang Gia, càng không quan trọng.
Bọn hắn vốn chính là đám công tử nhà giàu.
Tiêu xài ở quán bar một đêm, có khi tốn đến mấy trăm ngàn, hơn một triệu.
Thuê sân vận động, một ngày cộng thêm tiền t·h·iết bị, bảy, tám phần chi phí, cũng chỉ mấy trăm ngàn.
Nhưng làm cái này, là việc chính.
Nói với gia đình một chút, không chừng còn có thể xin được trợ cấp.
Đối với bọn hắn mà nói, chuyện này so với việc vui chơi trong quán bar có ý nghĩa hơn nhiều.
Đây cũng là nguyên nhân hai người bọn họ không mở miệng ngăn cản.
Chỉ sợ chỉ có bọn hắn mới có thể hiểu được Trần Lạc.
Hắc hắc, bọn công tử nhà giàu chúng ta, không có gì khác, ngoài nhiều tiền!
Tổ chức buổi hòa nhạc sẽ lỗ vốn?
Chuyện đó có quan trọng gì?
Các anh đây, chỉ là chơi thôi!
Là có tiền!
Đương nhiên, suy nghĩ của Trần Lạc so với dự đoán của bọn họ, vẫn có chút khác biệt.
Trần Lạc biết, lúc Hạ Thanh Nguyệt, Trương Hiểu Du, Vương Trạch Khải đám người còn chưa có danh tiếng, tổ chức buổi hòa nhạc, vậy khẳng định là lỗ lớn.
Bất quá. . . Chuyện này có thể khiến danh tiếng của bọn họ vang vọng đại học Nam Thành.
Thậm chí mấy trường học xung quanh.
Tất cả sinh viên đều sẽ biết, có mấy tân sinh, ở sân vận động Nam Thành, đã tổ chức một buổi hòa nhạc hoành tráng!
Đến lúc đó, Trần Lạc chỉ cần danh tiếng, cái khác không đáng kể.
Mà danh tiếng của bọn hắn, sẽ hoàn toàn che phủ Diệp Phong.
Diệp Phong kia, khẳng định sẽ tức đến hộc m·á·u.
Vậy thì mục đích của Trần Lạc đã đạt được.
Huống chi, sau buổi hòa nhạc này, mấy bài hát kia, Trần Lạc cũng sẽ đăng tải lên mạng.
Nhờ vào đó, Hạ Thanh Nguyệt, Trương Hiểu Du, Vương Trạch Khải mấy người, sẽ còn nổi tiếng hơn cả Diệp Phong.
Bất kể là trong các trường học Đông Đảo, hay là trên internet.
Mà Trần Lạc muốn chính là cái này.
Hắn muốn hung hăng chèn ép Diệp Phong, cho hắn ta biết, ai mới thật sự là người có thực lực.
Ngươi tên là Diệp Phong đúng không?
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận