Phản Phái: Liếm Nữ Chính Làm Gì? Nữ Phản Phái Không Thơm Sao

Chương 283: Trần Lạc khí vận gia tăng! Lý Minh Triết phải xui xẻo rồi? (2)

**Chương 283: Vận khí của Trần Lạc gia tăng! Lý Minh Triết sắp gặp xui xẻo? (2)**
Ba tập đoàn lớn: 'Thất Diệu', 'Vô Ảnh' và một tập đoàn nữa.
Cả ba đều là những công ty lớn với giá trị vốn hóa hàng trăm tỷ.
Những trò chơi họ nghiên cứu cũng đều rất nổi tiếng trong nước.
Ba công ty hùng mạnh này, không phải loại tập đoàn 'Bắc Khoa' của Đổng Nhã có thể so sánh.
Mà Diệp Phong cũng thề thốt mỗi ngày: "Yên tâm đi, Đổng Nhã tỷ tỷ, ta nhất định sẽ không để cho tỷ thất vọng!"
Đổng Nhã nghe vậy, cũng mỉm cười gật đầu.
Nàng cảm thấy tương lai của mình, tiền đồ thật xán lạn.
Về phần trò chơi mới này của Diệp Phong, tự nhiên là do hắn công lược những nữ chính khác, tích góp không ít điểm tích lũy.
Sau đó đi tìm hệ thống để hối đoái.
Là loại trò chơi thuộc hàng cực phẩm.
Tuy không so được với loại trò chơi hiện tượng, nhưng một khi nghiên cứu ra.
Để Diệp Phong kiếm hơn ngàn vạn, là chuyện dễ dàng.
Cũng chính vì nguyên nhân này, Diệp Phong lúc này mới có thể phục hồi tinh thần.
Hắn cảm thấy, hắn lần này chắc chắn sẽ không thất bại nữa!
Trần Lạc kia, không có lý do gì lại ngưu bức như vậy.
"Chẳng lẽ ta nghiên cứu ra một trò chơi, có thể kiếm được hàng ngàn vạn, vẫn không sánh bằng ngươi sao? Ta không tin!"
Diệp Phong cũng không rõ, « Angry Birds » « Temple Run » những trò chơi này.
Đã mang lại cho Trần Lạc bao nhiêu tiền.
Nhưng hắn biết, khẳng định không ít.
Có thể... Trần Lạc kia có chút bản lĩnh.
Nhưng hắn Diệp Phong, cũng không phải dạng vừa?
Nếu có thể một năm kiếm mấy ngàn vạn, Diệp Phong tin tưởng.
Hắn muốn công lược những nữ chính khác, khẳng định càng đơn giản hơn.
Nói như vậy, tốc độ quật khởi của Diệp Phong, sẽ càng nhanh.
Cứ như vậy, hắn muốn đánh bại Trần Lạc, để Trần Lạc không còn ngông cuồng như vậy nữa, cũng chỉ là chuyện trong tầm tay.
Mà Diệp Phong bên này, hắn cảm thấy, hết thảy tiến triển của mình đều rất thuận lợi.
Tốc độ quật khởi của hắn, cũng khá nhanh rồi.
Lúc này mới phù hợp với đãi ngộ của thiên mệnh chi tử.
Vừa lập nghiệp một năm, liền có thể có thu nhập hàng năm ngàn vạn.
Thành tựu như thế, chính là phóng tầm mắt ra cả nước, vậy cũng là tương đối ngưu bức.
Thiên chi kiêu tử a.
Nhưng, Trần Lạc ở đó, tốc độ còn khủng bố hơn.
Đổng Nhã cự tuyệt hợp tác với hắn.
Mặc dù Trần Lạc không rõ ràng vì cái gì.
Bất quá, hắn cũng đoán được, tám phần lại có liên quan đến Diệp Phong.
Nhưng Trần Lạc cũng không quan trọng.
Không có Đổng Nhã, hắn còn có Cơ Tư Gia, không có Cơ Tư Gia, Trần Lạc cũng đã tìm kiếm kỹ, những nữ chính mới.
Sự chuẩn bị của Trần Lạc, chính là nhiều như vậy.
Mà từ sau khi trò chơi của Trần Lạc nổi tiếng, ngoại trừ những người mà Trần Lạc để mắt tới, trong nguyên tác, có thân phận nữ chính là những nữ lão bản, đại lão trò chơi.
Cũng có một vài công ty game khác, muốn cùng Trần Lạc hợp tác.
Những thứ này, Trần Lạc đều không để ý.
Nhưng, có một nữ chính đặc thù, lại chủ động để mắt tới Trần Lạc.
Trong nguyên tác « Đô thị tiểu thuyết ».
Đại học Nam Thành, có Trần Nhược Tuyết loại này, giai đoạn đầu rất lợi hại là nữ lập trình viên.
Trên thực tế, trong đại học Nam Thành, còn có không ít.
Chỉ là, những người kia phải chờ Diệp Phong năm hai, năm ba đại học mới xuất hiện.
Đặc biệt là Diệp Phong đến năm ba đại học, sẽ nhận biết càng nhiều, có thiết lập nữ chính là những người viết code.
Diệp Phong đem các nàng đều lôi kéo tới, chế tạo đế quốc trò chơi của riêng mình.
Nhưng bây giờ, Diệp Phong trong danh sách công lược của hệ thống, còn không có các nàng.
Bởi vậy, Diệp Phong cũng không biết.
Mà Trần Lạc tuy có ấn tượng, bất quá kịch bản chưa tới đó.
Hắn cũng không phải rất quen thuộc.
Bất quá, giai đoạn đầu liền có một vài, nữ chính cấp Hacker xuất hiện.
Các nàng cùng tỷ tỷ của Trần Lạc là Trần Uyển Đình không sai biệt lắm.
Mỗi người, đều rất hiểu lập trình.
Một người, sánh được một trăm lập trình viên.
Loại đại thủ này, cho dù là ở trong những đại công ty kia, đều phi thường được coi trọng.
Các nàng là người nắm giữ khoa học kỹ thuật hạch tâm.
Mà Trần Lạc nhớ kỹ, nguyên tác bên trong, Diệp Phong giai đoạn đầu, chiêu mộ hai người, loại này cấp bậc đại lão.
Trong đó một người, tên là 'Bùi Tú Linh', một người khác, tên là 'Nhan Tiểu Hạ'.
Hai người này, ở giai đoạn đầu trung kỳ, giúp Diệp Phong không ít.
Mà các nàng, cũng nằm trong danh sách săn mồi của Trần Lạc.
Nhưng điều Trần Lạc không ngờ tới là.
Hắn còn chưa đi tìm các nàng.
Lại có người, chủ động tìm tới.
"Ngươi tốt, ta là Nhan Tiểu Hạ, trò chơi « Angry Birds » là công ty của các ngươi nghiên cứu à? Ngươi hẳn là lão bản Trần Lạc a?"
Trước mặt Trần Lạc, một cô gái có mái tóc ngắn màu đen, nhìn qua rất đáng yêu, chủ động chào hỏi.
Trần Lạc không thể không lần nữa cảm khái, thế giới tiểu thuyết này, thiết lập muốn bao nhiêu phi lý, có bấy nhiêu phi lý.
Một người nhìn qua, manh manh muội tử.
Lại là cao thủ code?
Chỉ có thể nói, cũng chỉ có ở trong thế giới tiểu thuyết, mới có loại tồn tại phi lý này.
Bất quá, Trần Lạc cũng đã quen.
Dù sao, cũng chỉ là chuyện tác giả kia động động tay.
Hắn chính là muốn thiết lập, dù là một tiểu muội muội tám tuổi.
Đều là cao thủ Hacker, cái kia ở trong thế giới tiểu thuyết, cũng là có thể tồn tại chân thực.
Mà Nhan Tiểu Hạ, vốn là muốn đi tìm, người nam nhân nghiên cứu phát minh ra một trò chơi tên là « Bạo Tẩu Đường Cái ».
Nhưng nàng trong lúc vô tình, chơi « Angry Birds » Nhan Tiểu Hạ một hơi, chơi mấy đêm liền.
Đơn giản là quên hết mọi thứ.
Kết quả là, nàng cuối cùng đã đưa ra một quyết định.
Đi trước xem một chút, người nam nhân nghiên cứu phát minh « Angry Birds » này.
Rốt cuộc là ai.
Nguyên bản dựa theo thiết lập của Nhan Tiểu Hạ.
Nàng là nữ chính cao lãnh.
Có thể khiến cho nàng chủ động tiếp cận nam nhân, có thể nói hoàn toàn không có.
Cho nên, Nhan Tiểu Hạ đã chuẩn bị sẵn sàng.
Một khi nam nhân này, biểu hiện ra bất kỳ điều gì, có ý đồ với nàng.
Nhan Tiểu Hạ đều sẽ lập tức rời đi.
Nhân vật của nàng là như vậy.
Từ nhỏ đã dáng dấp rất đáng yêu, nhưng không thích nam nhân.
Đối với code có hứng thú, tiểu học đã bắt đầu tự học lập trình.
Sau khi lớn lên, thuận lợi trở thành đại lão trong giới lập trình.
Đồng thời cũng lớn thành một cô gái rất đáng yêu.
Người theo đuổi không tính là nhiều, chủ yếu là nàng tương đối trạch.
Thêm nữa... Cũng không có đi học, xem như kiểu tự học thành tài.
Nhất là Nhan Tiểu Hạ, trước khi đến tiếp xúc Trần Lạc.
Trong lòng nàng, có loại mâu thuẫn khó hiểu.
Giống như nàng không nên tới gặp nam nhân này.
Nhan Tiểu Hạ cũng điều tra, người tên Trần Lạc kia, tựa hồ danh tiếng có chút không tốt lắm...
Có thể nàng luôn cảm thấy, có thể nghiên cứu ra « Angry Birds » loại trò chơi đáng yêu như thế.
Thấy thế nào, cũng không giống là kẻ xấu.
Bất quá vì lý do an toàn, Nhan Tiểu Hạ vẫn để trong túi mấy cục đá.
Nàng dự định nếu thời cơ không thích hợp, liền ném ra, sau đó bỏ chạy.
Mặt khác, thân thế của Nhan Tiểu Hạ, cũng tương đối gian khổ.
Trong nguyên tác, miêu tả về nàng, phần lớn đều dùng những từ ngữ thương hại.
Hoặc là nói, miêu tả tính cách của nàng, là thuộc loại kia, không nhịn được khiến cho người ta trìu mến.
Nhan Tiểu Hạ là cô nhi, nhưng cuộc sống của nàng, rất không tệ.
Dù sao, nàng rất giỏi máy tính.
Từ trung học cơ sở liền bắt đầu lên mạng giúp người khác viết phần mềm kiếm tiền.
Cho tới bây giờ, Nhan Tiểu Hạ kỳ thật đã là một phú bà ngàn vạn.
Nhưng nàng sinh hoạt vẫn rất tiết kiệm, rất bình thường.
Tính cách càng có thể nói, có chút quái gở.
Mà nhìn xem trước mặt, cô gái tóc ngắn màu đen đáng yêu này.
Trong đầu Trần Lạc, cũng hiện ra, liên quan tới nàng càng nhiều tin tức hơn.
Rất nhanh, Trần Lạc liền nói: "Là ta."
Nhan Tiểu Hạ: "Vậy ta có thể đến công ty ngươi làm không? Ta muốn nhìn xem, công ty nghiên cứu ra « Angry Birds » này, rốt cuộc là dạng gì."
Nhan Tiểu Hạ vẫn luôn muốn, có thể gia nhập một công ty nào đó, nghiên cứu ra một trò chơi, mà nàng thích.
Chỉ là, Nhan Tiểu Hạ mắc chứng sợ xã giao, thêm vào đó, nàng cũng không thích tiếp xúc với quá nhiều nam nhân.
Lần này nếu như không phải, thật sự rất thích trò chơi « Angry Birds » này.
Nhan Tiểu Hạ cũng sẽ không tới.
Đồng thời, cho tới bây giờ, nàng đều đối với Trần Lạc tràn ngập cảnh giác.
Mà Trần Lạc thì căn bản không có Nhan Tiểu Hạ nghĩ nhiều như vậy.
Hắn cười nói: "Đương nhiên có thể, ký hợp đồng là được."
Nhan Tiểu Hạ có chút mộng.
"Ngươi không cần... khảo nghiệm năng lực của ta sao?"
Mặc dù chưa từng tham gia phỏng vấn, nhưng Nhan Tiểu Hạ cũng biết.
Nhân viên phỏng vấn khảo sát năng lực nhân viên, là một chuyện rất bình thường.
Trần Lạc: "Không cần."
Trần Lạc trả lời rất thẳng thắn.
Nhìn xem Trần Lạc ánh mắt cười tủm tỉm.
Nhan Tiểu Hạ do dự, nàng nhịn không được đứng dậy nói: "Ta... ta có thể suy nghĩ thêm một chút không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận