Phản Phái: Liếm Nữ Chính Làm Gì? Nữ Phản Phái Không Thơm Sao

Chương 101: Trần Lạc đạo diễn con đường mở ra! Mạnh San San hoàn toàn tỉnh ngộ?

**Chương 101: Con đường đạo diễn của Trần Lạc mở ra! Mạnh San San hoàn toàn tỉnh ngộ?**
"Ài, Xảo Nhi, nghe nói, hình như ngươi được Trần thiếu chọn trúng, muốn diễn vai nữ chính trong bộ Thần Kiếm Kỳ Hiệp Ba à!"
"Thật sao? Xảo Nhi tỷ, ngươi giỏi quá vậy? Vậy sau này nếu ngươi nổi tiếng, tuyệt đối đừng quên ta nha, ta là tỷ muội tốt của ngươi đó."
"Xảo Nhi tỷ, bây giờ ngươi tranh thủ thời gian cho ta xin chữ ký đi, ta sợ đến lúc đó lại không xin được."
Đường Xảo Nhi vốn có gia cảnh không tệ.
Làm người cũng hào phóng, ở trong lớp, cơ bản được xem là nhân vật đại tỷ.
Giờ phút này nghe nói, nàng lại được chọn đi đóng bộ Thần Kiếm Kỳ Hiệp Ba.
Mặc dù đại bộ phận mọi người, cũng không biết bộ phim này, rốt cuộc có thể nổi tiếng hay không.
Có thể chỉ riêng một trăm vạn tiền cát-xê, đã đủ để Đường Xảo Nhi, hung hăng tạo tiếng vang một phen.
Bên cạnh nàng là những nữ nhân hám lợi, cả đám đều vô cùng nịnh nọt.
Mà Đường Xảo Nhi, đối với việc này cũng hết sức hài lòng.
Nàng thích thú.
Thêm vào đó, Đường Xảo Nhi biết, là Mạnh San San cự tuyệt lời mời của Trần Lạc.
Nàng mới có cơ hội này.
Đường Xảo Nhi không cho rằng, nàng là kẻ nhặt được lợi lộc.
Càng sẽ không cảm thấy, nàng kém hơn Mạnh San San.
Nếu như nói, Trần Lạc là liếm chó của Mạnh San San, vậy bây giờ, Đường Xảo Nhi có thể là người chuẩn bị được chọn diễn viên.
Nhưng... Trần Lạc không phải a.
Cho nên, Đường Xảo Nhi đắc ý, hoàn toàn là không có vấn đề.
Đường Xảo Nhi: "Hừ, mấy người các ngươi nghĩ cũng hay thật, ta hiện tại vì sao phải cho các ngươi xin chữ ký miễn phí?"
"Bất quá, mấy người các ngươi nếu chịu khó nói lời dễ nghe một chút, ta nói không chừng, mềm lòng, cũng liền ký cho."
"Dù sao, chữ ký của ta, về sau giá trị lớn lắm đấy, ha ha."
Đường Xảo Nhi không có chút nào thu liễm, ý tứ khiêm tốn.
Mấy nữ hài vây quanh nàng, lúc này cũng hoàn toàn nghe theo nàng.
Lại một lần bắt đầu nịnh nọt.
"Cái đó còn cần phải nói? Xảo Nhi tỷ tương lai, tuyệt đối là nữ minh tinh nổi tiếng trong nước, mà lại nói không chừng, còn có thể trở thành con dâu Trần gia."
Bên cạnh một mỹ nữ tóc vàng mở miệng, liền trực tiếp nói trúng tim đen của Đường Xảo Nhi.
"Trở thành con dâu Trần gia!?"
Đường Xảo Nhi thầm nghĩ, nếu như nàng tương lai, thật có loại số tốt này.
Vậy thì đơn giản... Quá tuyệt vời a!
Đường Xảo Nhi: "Ha ha, vẫn là Tiểu Quyên nói chuyện êm tai, đến, Xảo Nhi tỷ cho ngươi ký một cái."
Đường Xảo Nhi giả vờ giả vịt, cầm bút liền ký đại danh của mình.
Nữ hài tên Tiểu Quyên kia, lập tức tỏ vẻ vui mừng.
Mấy nữ hài khác thấy thế, cũng nhao nhao tán dương.
Cảnh tượng này, khiến không ít nữ hài bình dân trong lớp, đều có chút hâm mộ.
Các nàng cũng muốn đi cùng Đường Xảo Nhi giữ gìn mối quan hệ.
Chẳng qua trước kia không quen, bây giờ cũng không tiện mở lời.
Còn có một số người, thì cảm thấy Đường Xảo Nhi này thật sự là quá phách lối.
Nàng ta khẳng định cùng Trần thiếu kia, là làm giao dịch nào đó, mới có được cơ hội lần này...
Mà chỉ có Mạnh San San, trong lòng rất khó chịu.
Mạnh San San: "Cái vai nữ chính kia, vốn phải là của ta chứ?"
Mạnh San San có chút giật mình tỉnh ngộ.
Nàng hiện tại có nghĩ nát óc, cũng nghĩ không thông.
Mấy ngày trước, tại sao mình lại cự tuyệt Trần Lạc?
"Nếu như ta không cự tuyệt, bây giờ người đang đắc ý, khẳng định là ta rồi?"
Mạnh San San không nhịn được nhắm hai mắt lại, nội tâm tràn ngập ủy khuất.
Cuối cùng, nàng thật sự là nghe không nổi nữa, đứng dậy muốn rời đi.
Lại không ngờ, Đường Xảo Nhi ngăn cản đường đi của nàng.
Đường Xảo Nhi: "Ài, Mạnh San San, ngươi đây là muốn đi đâu a?"
Rất rõ ràng, Đường Xảo Nhi lại muốn bắt đầu khi dễ Mạnh San San.
Mạnh San San: "Không liên quan gì đến ngươi? Ngươi tránh ra!"
Đường Xảo Nhi: "Ta không tránh đó, ngươi làm gì được ta."
Đường Xảo Nhi không nể mặt chút nào.
"Phốc, Mạnh San San, ta nghe nói hai ngày trước, ngươi cự tuyệt lời mời của Trần thiếu à, có cốt khí đấy, bất quá, ngươi làm như vậy, có phải có chút quá ngu xuẩn không?"
"Ngu xuẩn gì chứ? Ta thấy, là gia hỏa này tự biết mình không xứng, mới chủ động đem vị trí nhường lại, nữ chính hiển nhiên chỉ có Xảo Nhi tỷ mới thích hợp."
"Đúng vậy! Nói như vậy, Mạnh San San này, còn tính là có chút tự mình hiểu lấy, ha ha."
Quanh mình là một đống nữ nhân thiết lập phản diện xông tới.
Mạnh San San ánh mắt bất thiện, cũng không có ý định khuất phục.
Chỉ là các nàng, làm cho Mạnh San San trong lòng, cảm thấy rất khó chịu.
Đường Xảo Nhi nghe vậy, ngược lại càng nghe càng thoải mái, con mắt cũng càng thêm sáng sủa.
Đường Xảo Nhi: "Mạnh San San, ta lần này, thật đúng là phải đa tạ ngươi, mặc dù ta không biết tại sao ngươi lại cự tuyệt Trần thiếu, nhưng... Về sau tỷ tỷ nếu nổi tiếng, ta không ngại, chuẩn bị cho ngươi mấy vai quần chúng diễn cho đỡ buồn, như vậy cũng không uổng phí, gương mặt xinh đẹp này của ngươi, ha ha ha!"
Đường Xảo Nhi không che giấu chút nào trào phúng.
Mạnh San San trong lòng càng thêm ủy khuất.
Nàng cắn răng, đẩy Đường Xảo Nhi một cái, định bỏ chạy.
Đường Xảo Nhi thấy thế, lập tức nổi giận.
"Ngươi cái đồ đàn bà đê tiện này, dám đẩy ta? Muốn chết hả!"
Sau đó, mấy người kia liền xông vào đánh nhau.
Mạnh San San bị người bắt nạt, lại không ai giúp đỡ.
Nàng càng thêm phiền muộn.
May mà cuối cùng, lão sư tới.
Mới kết thúc cuộc nháo kịch này.
Đáng tiếc, trong đoạn kịch bản này, Diệp Phong không có xuất hiện, anh hùng cứu mỹ nhân.
Dẫn đến Mạnh San San, đối với Diệp Phong, cũng có chút thay đổi.
Bất quá dù sao cũng là thiết lập nữ chính, Mạnh San San cho rằng, Diệp Phong cũng không thể lúc nào cũng bảo vệ tốt nàng.
Cho nên Mạnh San San ngược lại cũng không trách tội Diệp Phong.
Chỉ là...
Sau khi tan học, Đường Xảo Nhi mấy người cũng không có tìm Mạnh San San gây phiền phức nữa.
Các nàng còn vội vàng đi thử vai đây.
Cả đám lườm Mạnh San San một cái, rồi rời đi.
Mạnh San San uất ức đầy mình.
Nàng muốn đi tìm Diệp Phong dốc bầu tâm sự.
Mạnh San San cho rằng, Diệp Phong đệ đệ, khẳng định sẽ lắng nghe nàng kể hết những ủy khuất.
Rồi hảo hảo an ủi nàng một phen.
Có thể, lúc này Diệp Phong, nghe nói Hạ Thanh Nguyệt, Trương Hiểu Du, thế mà cũng muốn đi tham gia diễn xuất trong bộ phim mới của Trần Lạc.
Thân là nam chính, Diệp Phong liền sốt ruột.
Hắn lập tức tìm tới Hạ Thanh Nguyệt, kích động nói: "Thanh Nguyệt muội muội, ta nghe nói, ngươi cũng muốn đi đóng phim cho Trần Lạc à, đây là sự thật sao?"
Hạ Thanh Nguyệt nội tâm tràn ngập chán ghét, trực tiếp trả lời: "Đúng vậy, thì sao?"
"Oanh! ! !"
Diệp Phong lại một lần cảm giác đầu mình xanh lè.
Bản thân hắn đối với việc Trần Lạc muốn quay phim này.
Chính là mang theo thành kiến.
Diệp Phong cho rằng, Trần gia thiếu gia này, chẳng qua là muốn tìm kiếm kích thích, tìm cho mình mỹ nữ mua vui mà thôi.
Hắn cũng có thể quay phim? Nghĩ cái gì vậy? Làm sao có thể?
Nhưng trong số các diễn viên, thế mà lại có Thanh Nguyệt muội muội của hắn, Hiểu Du muội muội, vậy thì không được.
Diệp Phong biểu thị, nếu như hai người bọn họ đi, tuyệt đối sẽ bị Trần Lạc kia giở quy tắc ngầm.
Không được, không được!
Diệp Phong: "Thanh Nguyệt, ngươi không thể đi! Trần Lạc kia không phải người tốt lành gì, hắn làm như vậy, tuyệt đối là có mục đích!"
Nam chính vĩ quang chính đại Diệp Phong, tự nhiên không thể chấp nhận dù chỉ là một chút.
Lúc trước có nói qua, ở trong loại tiểu thuyết sảng văn này, đừng nói là nữ chính đi làm diễn viên cho phản diện.
Chính là nữ chính nói một câu với phản diện, vậy cũng là không cho phép.
Có thể Hạ Thanh Nguyệt nghe Diệp Phong nói như vậy, nội tâm càng thêm chán ghét.
"Cái gì gọi là Trần Lạc không phải người tốt lành gì? Trần Lạc không phải người tốt, ngươi Diệp Phong là người tốt chắc?"
Hạ Thanh Nguyệt vẫn chưa quên, Diệp Phong là loại nam nhân như thế nào.
Hắn vạn sự đều thuận lợi, không biết đã từng qua lại với bao nhiêu nữ nhân.
Chính hắn còn cảm thấy, đây là bình thường?
Huống chi, bây giờ trong lòng Hạ Thanh Nguyệt, Trần Lạc, mới thật sự là nam nhân tốt.
Nếu như Trần Lạc lúc này nói nguyện ý chọn nàng, Hạ Thanh Nguyệt, tuyệt đối sẽ một lòng một dạ với Trần Lạc.
Cũng không dám có nửa điểm thành kiến với hắn.
Hạ Thanh Nguyệt: "Mục đích gì? Ta nói cho ngươi biết, Diệp Phong, ta và ngươi không có quan hệ gì cả, ta thích làm gì thì làm, ngươi không được xen vào."
"Hơn nữa, Trần Lạc là lão bản của ta, ngươi ở ngay trước mặt ta, nói xấu lão bản ta, ngươi cảm thấy ta Hạ Thanh Nguyệt dễ bắt nạt lắm sao?"
"Còn nữa, lần trước ta đã nói với ngươi rồi, không được gọi ta là Thanh Nguyệt muội muội, ta và ngươi không quen, ngươi mau cút xa ta một chút, nếu không ta không khách khí với ngươi đâu."
Trong lời nói của Hạ Thanh Nguyệt tràn ngập lửa giận.
Khiến Diệp Phong đơ ra tại chỗ.
Hắn nghĩ mãi không ra, sự tình sao lại biến thành như thế này.
"Trước kia, Thanh Nguyệt cùng ta đi ăn quán ven đường, đều sẽ rất vui vẻ, bây giờ sao lại chán ghét ta như vậy?"
"Hết thảy chuyện này... Nhất định là do Trần Lạc giở trò quỷ?"
Diệp Phong lại một lần nữa, đem sai lầm đổ lên thân phản diện Trần Lạc.
Hắn cảm thấy, là do mình chưa đủ trưởng thành, mới dẫn tới Thanh Nguyệt muội muội và Hiểu Du muội muội, không có cảm giác với hắn.
Nội tâm Diệp Phong, lửa giận lại lần nữa bùng cháy.
Hắn lặng lẽ rời đi.
Về sau, Diệp Phong lại tìm đến Trương Hiểu Du.
Kết quả, vẫn là bị Trương Hiểu Du phẫn nộ đuổi đi.
Hết thảy những chuyện này, Mạnh San San đều thấy hết.
Nàng nhìn thấy Diệp Phong vì mấy nữ sinh kia, mà có biểu lộ vội vàng.
Giống như rất chân thành muốn cứu các nàng thoát khỏi bể khổ.
Có thể theo Mạnh San San, Diệp Phong này chỉ là không nỡ, nhìn nữ hài hắn thích ở cùng một chỗ với Trần Lạc thôi.
Cho dù các nàng không làm gì cả, vậy cũng không được.
Nhưng... Diệp Phong này sao lại quan tâm tới nhiều cô gái vậy chứ?
Mấu chốt là những cô gái đó lại không thích hắn.
Mạnh San San mơ hồ.
Nàng cảm thấy, đây nhất định là có gì đó không đúng?
"Diệp Phong đệ đệ, không phải nói thích ta sao? Hắn đã cùng nhiều nữ sinh như vậy, đều có mối quan hệ không rõ ràng, vậy tại sao ta lại... Như vậy si mê Diệp Phong?"
Mạnh San San có chút không nghĩ ra.
Nhân vật của nàng, cũng xuất hiện một chút biến hóa.
So sánh với Trần Lạc bên kia.
Hắn trù bị mọi việc tiến triển rất thuận lợi.
Nhị tỷ Trần Tâm Vân mang tới mấy diễn viên, hoàn toàn không có vấn đề.
Làm Trần Lạc cảm thấy ngoài ý muốn chính là.
Lúc Hạ Thanh Nguyệt, Trương Hiểu Du hai nữ đến thử vai.
Kỹ thuật diễn xuất của các nàng, thế mà cũng không tệ chút nào?
Điều này làm cho Trần Lạc cảm thấy, ý nghĩ của mình không sai.
Mấy nữ chính này, ai nấy đều mang trong mình tuyệt kỹ.
Kết quả là, Trần Lạc cho các nàng đều an bài những vai diễn quan trọng hơn.
Đối với việc này, Hạ Thanh Nguyệt, Trương Hiểu Du, Triệu Hàm tam nữ, đều cảm thấy vô cùng vui vẻ.
Trong lòng đối với Trần Lạc hảo cảm, cũng là không ngừng gia tăng.
"Trần Lạc này, thật là một người đàn ông tốt, Diệp Phong kia còn nói, Trần Lạc sẽ giở quy tắc ngầm với ta? Ha ha, ta sớm sao lại không phát hiện, hắn là một nam nhân có lòng dạ hẹp hòi như vậy?"
"Trần Lạc thế mà tài hoa như vậy, ta trước kia thế mà còn hoài nghi hắn có ý đồ xấu với ta? Ô ô ô... Ta thật sự là quá ngu ngốc."
Các nàng đều có chút hoàn toàn tỉnh ngộ.
Các nàng cũng rất nghe lời Trần Lạc, không còn có bất kỳ thế công nào với hắn nữa.
Hạ Thanh Nguyệt, Trương Hiểu Du các nàng hiện tại, chỉ muốn có thể giúp đỡ Trần Lạc, quay tốt bộ phim truyền hình này mà thôi.
Vai diễn của Trần Tâm Vân, Trần Lạc vốn muốn an bài cho nàng một trong những vai nữ chính.
Kịch bản gì đó, đều có thể thay đổi.
Bất quá Trần Tâm Vân bản thân có những bộ phim khác đang quay.
Không có nhiều thời gian như vậy, đồng thời quay hai bộ phim.
Cho nên, nhân vật của nàng, liền biến thành Thánh Cô.
Trần Lạc ban đầu cảm thấy không ổn, có thể khi nhìn thấy, nhị tỷ của mình, ăn mặc theo tạo hình Thánh Cô.
Vừa ra trận, Trần Lạc mắt nhìn đến mức ngây ra.
"Ta thấy nhị tỷ diễn Thánh Cô, vẫn còn rất phong vận a..."
Trần Lạc biểu thị, nhị tỷ mình diễn Thánh Cô, nhan sắc kia, đều có thể vượt trên một trong những vai nữ chính - Tử Huyên.
Về phần diễn viên Tuyết Kiến là Đường Xảo Nhi.
Nàng cũng rất nhanh chóng đến phim trường.
Nhìn thấy Trần Lạc, Đường Xảo Nhi thay đổi tác phong bá đạo kia.
Ngược lại tỏ ra rất ôn nhu, thẹn thùng.
Đường Xảo Nhi: "Trần thiếu, ta tới rồi, ngài xem, có gì cần ta làm không?"
Đường Xảo Nhi nhìn về phía Trần Lạc trong ánh mắt, tràn đầy sùng bái.
Nàng không nghĩ tới, mình thế mà cũng có một ngày, có thể cùng Trần thiếu nói chuyện.
Trần Lạc ngược lại không có ý khác.
Chỉ cảm thấy, tìm nữ phản diện này, cũng là một con đường không tệ.
Ít nhất, các nàng sẽ không giống nữ chính, có thành kiến với mình.
Hơn nữa... Còn vô cùng nghe lời.
Trần Lạc: "Ừm, vậy ngươi đi thay quần áo một chút, sau đó chuẩn bị thử vai đi, ta xem một chút, ngươi có thích hợp diễn Tuyết Kiến hay không."
Đường Xảo Nhi: "Được, không có vấn đề, Trần thiếu."
Đường Xảo Nhi mặc dù ở trước mặt Mạnh San San, rất phách lối.
Nhưng nàng thật sự là có chút tài năng.
Vì diễn tốt nhân vật này, Đường Xảo Nhi dốc hết 120% tinh lực.
Toàn tâm toàn ý nhập vai, nàng biết, đây có lẽ là thời khắc quan trọng nhất trong cuộc đời nàng.
Kết quả sau cùng, cũng rất nhanh có.
Đường Xảo Nhi: "Ta là Đường gia đại tiểu thư đường đường! Sao phải sợ gia hỏa nhà ngươi?"
Đường Xảo Nhi: "Hừ! Đồ ăn hại! Ngươi cút cho ta!"
Đường Xảo Nhi: "Tức chết ta rồi!"
Trần Lạc: "Tốt! Cắt."
Trần Lạc hô cắt, Đường Xảo Nhi vẻ mặt khẩn trương.
Đường Xảo Nhi: "Thế nào, đạo diễn, ta diễn... Vẫn được chứ?"
Trần Lạc: "Ừm, cũng không tệ lắm, cứ như vậy đi, nhân vật Tuyết Kiến, giao cho ngươi diễn, chúng ta ký hợp đồng thôi."
Trần Lạc trực tiếp quyết định, trong đầu hắn, dù sao cũng đối với Thần Kiếm Kỳ Hiệp Ba, có ấn tượng vô cùng rõ ràng.
Cho nên có thể đánh giá, Đường Xảo Nhi diễn Tuyết Kiến, so với Tuyết Kiến trong nguyên tác, là như thế nào.
Trần Lạc cảm thấy, không có vấn đề gì.
Mà Đường Xảo Nhi nghe xong, cũng lập tức lộ ra vẻ mặt kích động.
Đường Xảo Nhi: "A! ! Quá tốt rồi! Trần thiếu, cảm ơn ngài!"
Đường Xảo Nhi nhìn về phía Trần Lạc, trong mắt tràn ngập ái mộ.
Trần Lạc lại không nhìn.
Hắn tiếp theo, còn muốn phỏng vấn những nhân vật tiếp theo.
Cùng Đường Xảo Nhi là mấy nữ phản diện kia, Trần Lạc cũng không ngại, cho các nàng vai diễn.
Ví dụ như Tử Huyên, Long Quỳ, Hoa Doanh gì đó.
Chọn xong diễn viên, tìm bối cảnh, bố trí nhân viên công tác.
Thắp hương cầu nguyện khai máy đại cát, cơ bản là có thể khởi quay.
Trần Lạc: "Tốt! Cắt."
Trần Lạc: "Tốt! Qua, ngươi có thể."
Trần Lạc: "Ừm, diễn không tệ, chọn ngươi."
Sau đó, Trần Lạc quyết đoán, chọn lựa mấy nữ diễn viên thích hợp.
Các nàng đều là hảo tỷ muội của Đường Xảo Nhi.
Giờ phút này được Trần Lạc chọn trúng, cả đám đều vui mừng không thôi.
Sau đó, Đường Xảo Nhi còn chủ động tìm tới Trần Lạc.
Nàng hiển nhiên đã trang điểm qua rất tỉ mỉ.
Lúc này Đường Xảo Nhi, nhìn qua cực kỳ quyến rũ.
Trên mặt nàng trang điểm nhẹ nhàng, đôi môi đỏ gợi cảm, hai con ngươi sáng rỡ, dáng người bốc lửa.
Không biết có thể làm mê đảo biết bao nhiêu thiếu nam ngây thơ.
Đường Xảo Nhi ôn nhu nói: "Đạo diễn, lát nữa, ngài có cần cùng ta giảng giải về kịch bản không? Chúng ta có thể hẹn thời gian, địa điểm, chỗ nào cũng được... Ta cái gì cũng được nha..."
Đường Xảo Nhi đã đem hai chữ "chủ động" viết lên mặt.
Mùi thơm trên người nàng, Trần Lạc cũng ngửi thấy.
Bất quá...
Trần Lạc: "Ngay ở chỗ này là được rồi, không cần đi nơi khác, ta sẽ giải thích rõ ràng cho ngươi, nội dung kịch bản."
Trần Lạc bình tĩnh trả lời.
Đường Xảo Nhi rõ ràng sửng sốt.
Nhưng nàng cũng không dám lỗ mãng, mặc dù có chút thất vọng.
Có thể vẫn gật đầu đáp: "Được... Yên tâm đi đạo diễn, ta sẽ cố gắng diễn tốt."
Trần Lạc: "Ừm, vậy là được, đừng làm ta thất vọng."
Trần Lạc lại lần nữa bình thản trả lời.
Đường Xảo Nhi nội tâm càng thêm phiền muộn.
Xem ra, Trần thiếu này, là đối với nàng không có nửa điểm cảm giác.
Nhưng mà, điều này lại làm cho Đường Xảo Nhi, càng thêm ái mộ Trần Lạc.
Đường Xảo Nhi: "Không nghĩ tới Trần Lạc thiếu gia, lại là một người chính nhân quân tử như vậy? Hì hì, thật làm cho người ta thích."
Đường Xảo Nhi ở trong nguyên tác, bởi vì quan hệ với Mạnh San San, mà không hợp với Diệp Phong.
Nàng và Trần Lạc, cũng không có nhiều cơ hội gặp gỡ.
Bất quá bây giờ, không giống.
Đường Xảo Nhi đối với Trần Lạc, cũng rất có hảo cảm.
Chỉ là, Trần Lạc bên này, hết thảy đều tiến hành phi thường thuận lợi.
Hắn gần đây ở trong đại học Nam Thành, danh tiếng cũng vô cùng lớn.
Mạnh San San đi trên đường, thường xuyên có thể nghe được có người đang thảo luận về Trần Lạc.
Thậm chí còn nghe được tên Đường Xảo Nhi, Tú Lệ các nàng.
Đây đều là những người trước kia từng khi dễ Mạnh San San.
Nhưng các nàng hiện tại, giống như lập tức trở thành nhân vật nổi tiếng trong trường học.
Có được sự chú ý.
Điều này khiến Mạnh San San càng thêm ủy khuất.
Nàng quyết định lại đi tìm Diệp Phong một lần.
Mạnh San San hi vọng có thể nhận được sự an ủi từ Diệp Phong.
Nhưng khi Mạnh San San ở trong sân trường nhìn thấy Diệp Phong.
Đạo tâm của nàng, cũng tan vỡ.
Bởi vì giờ khắc này, Diệp Phong đang cùng một nữ nhân khác, vừa nói vừa cười sóng vai đi tới.
Mặc dù hắn nhìn thấy Mạnh San San, lập tức tỏ ra dương quang, hào phóng chào hỏi.
Có thể Mạnh San San, vẫn cảm thấy, trong lòng một trận khó chịu.
Giờ khắc này, Mạnh San San triệt để hối hận.
Trong đầu nàng, nảy ra một ý nghĩ rất mãnh liệt.
Nàng muốn đi tìm Trần Lạc xin lỗi...
"Cái vai nữ chính kia! Phải là của ta!!"
Mạnh San San hoàn toàn không tiếp thu được, sự thật này.
Nghĩ tới đây, nàng lập tức quay người chạy đi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận