Phản Phái: Liếm Nữ Chính Làm Gì? Nữ Phản Phái Không Thơm Sao

Chương 49: Trương Hiểu Du địch ý! Trần Lạc: A, vậy ngươi báo cảnh đi!

Chương 49: Trương Hiểu Du ác ý! Trần Lạc: A, vậy ngươi báo cảnh đi!
Trương Hiểu Du, hoa khôi khoa thổ mộc của Đại học Nam Thành.
Nàng giống như Hạ Thanh Nguyệt, đều có một mái tóc dài đen nhánh xinh đẹp.
Làn da trắng nõn tinh tế, thích mặc jk, phối hợp tất dài màu đen.
Nhưng khác với vẻ thanh thuần của Hạ Thanh Nguyệt, Trương Hiểu Du càng tùy tiện hơn.
Nàng có đôi khi, sẽ không ý thức được mình là một nữ hài tử.
Rõ ràng dáng dấp rất xinh đẹp, có thể an tĩnh làm nữ thần.
Lại thường xuyên nói chuyện lớn tiếng, phá hủy bầu không khí đó.
Đương nhiên, mỗi người mỗi tính cách khác nhau.
Không phải nói dung mạo xinh đẹp, thì nhất định phải ôn nhu điềm tĩnh.
Giống như Trương Hiểu Du, người theo đuổi cũng không phải ít.
Có người thích những cô nàng hoạt bát.
Trong nguyên tác, Trương Hiểu Du cũng thường xuyên kề vai sát cánh với nhân vật chính, như huynh đệ.
Diệp Phong thì biểu hiện một mặt bất đắc dĩ, trước mặt Trương Hiểu Du tự xưng tiểu đệ, để dỗ Trương Hiểu Du vui vẻ.
Kết cục sau cùng, tự nhiên cũng thế, Trương Hiểu Du bị Diệp Phong cầm xuống.
Hai người lúc làm chuyện đó, Trương Hiểu Du liền không còn phóng khoáng.
Ngược lại trở nên vô cùng ôn nhu.
Đồng thời, trong sách, Trương Hiểu Du cũng có vài lần.
Thể hiện ra phong phạm nữ thần.
Ăn mặc rất tinh xảo, không mở miệng, ôn nhu uyển chuyển ngồi ở kia.
Mê đảo vô số nam đồng bào.
Mà những lần đó, cũng là vì Diệp Phong.
Ngoài ra, Trương Hiểu Du còn được tính là một trong số ít những cô nàng trong truyện, không quá đồng ý việc Diệp Phong mở hậu cung.
Có lẽ là tác giả tiện tay viết vậy.
Trương Hiểu Du có mấy lần, nhìn thấy Diệp Phong đi cùng những nữ nhân khác.
Nàng sẽ tiến lên chất vấn, đồng thời trong mắt ngấn lệ.
Lúc này, Diệp Phong thường sẽ ôn nhu dỗ dành Trương Hiểu Du.
Sau đó, là tới giai đoạn Trương Hiểu Du nũng nịu, rồi tha thứ Diệp Phong.
Đến cuối cùng, Trương Hiểu Du cũng tiếp nhận sự thật Diệp Phong có nhiều nữ nhân.
Dựa theo lời Trần Lạc để diễn tả.
Đó chính là... có phản kháng, nhưng không nhiều.
Đây hẳn là tác giả thêm vào, để tăng thêm chút thú vị.
Đồng thời, Trần Lạc cũng nhớ rõ, trong nguyên tác Trương Hiểu Du có đi mở một cửa hàng.
Cửa hàng kia giai đoạn đầu, trải qua rất nhiều trắc trở.
Tỉ như... bởi vì Trương Hiểu Du đắc tội thiếu gia nào đó, cho nên khi làm giấy chứng nhận, bị gây khó dễ đủ kiểu.
Một vài quản lý trong học viện, cố ý kéo dài, không cho Trương Hiểu Du làm.
Đồng thời, cửa hàng này còn từng bị những thiếu gia kia phái lưu manh tới đập phá, thậm chí còn có một lần bị phóng hỏa.
Có thể nói huyên náo rất lớn.
Trương Hiểu Du vì thế, bỏ ra rất nhiều tâm huyết.
Nàng khóc không biết bao nhiêu lần.
Nhưng Trương Hiểu Du, cũng không nhận thua.
Nhưng mà, chỉ dựa vào một cô gái, làm sao có thể đấu lại những thiếu gia có bối cảnh, có thế lực kia?
Cho nên cuối cùng, Diệp Phong xuất hiện.
Diệp Phong này dựa vào hệ thống, đột phá tầng tầng cửa ải khó khăn, dẫn dắt Trương Hiểu Du, mở được cửa hàng kia.
Cũng tại về sau, khi mọi người hỏi thăm Diệp Phong đầu tư cửa hàng của ai, hắn trả lời là Trương Hiểu Du.
Điều này khiến mọi người không khỏi sợ hãi thán phục.
Tất cả mọi người đều cảm thấy, cửa hàng của Trương Hiểu Du là khó có hi vọng làm ăn được.
Có thể... nam chính làm sao lại thất bại chứ?
Đến kết cục cuối cùng, Diệp Phong cùng Trương Hiểu Du cùng nhau sáng lập cửa hàng, khuấy đảo toàn bộ trường học.
Thậm chí ngay cả ra ngoài trường, đều có người mộ danh mà tới.
Mà nghiệp vụ kinh doanh của bọn hắn, lại là thứ không được mọi người đánh giá cao... đồ trẻ con, figure, đồ trang trí nhỏ các loại.
Trong đó có rất nhiều, đều là Trương Hiểu Du tự tay chế tác.
Nàng từ nhỏ đã thích tạo ra những món đồ chơi nhỏ đáng yêu này.
Đúng vậy, cô nàng mạnh mẽ tùy tiện này, tay cũng rất khéo, trong lòng cũng rất tinh tế.
Mà trong trường học mở cửa hàng đồ trang trí để lập nghiệp, tự nhiên là không được người coi trọng.
Bạn học khác, hoặc là mở cửa hàng đồ uống, hoặc là đầu tư cơm Tây, thức ăn nhanh các loại.
Đối với các sinh viên đại học mà nói, cơm no là hết thảy.
Vì đồ chơi trẻ con, đồ thủ công, figure các loại mộng tưởng, đúng là tương đối gượng ép.
Nhưng trước mặt Long Ngạo Thiên Diệp Phong, những thứ này đều không tính là gì.
Điểm mấu chốt nhất ở chỗ, những con rối, figure kia, giúp Diệp Phong kiếm bộn tiền.
Trong đó có một bộ phận hình tượng, còn được công ty nào đó ở Nam Thành để mắt tới, mua bản quyền, đăng ký nhãn hiệu.
Diệp Phong cùng Trương Hiểu Du, phất lên một phen!
Trong truyện, việc này được miêu tả không ít.
Thông qua cửa hàng của Trương Hiểu Du, kinh tế của Diệp Phong được nâng lên một bước.
Vậy việc này đối với Trần Lạc mà nói, đương nhiên là không cho phép.
Cho nên, con đường này của Trương Hiểu Du, Trần Lạc cũng sẽ phá hỏng.
Hắn đã nghĩ kỹ đối sách.
Lúc này, Trương Hiểu Du đột nhiên xuất hiện, là việc không ai ngờ tới.
Trần Lạc nội tâm ngược lại bình tĩnh.
Dù sao hiện tại hắn cùng Trương Hiểu Du này, cũng không có gì quen biết.
Không quan trọng.
Hạ Thanh Nguyệt nhíu mày, cũng không phải bởi vì nhìn thấy một nữ chính khác.
Mà ăn dấm.
Hạ Thanh Nguyệt chỉ là, ngửi được mùi thuốc súng.
Một mỹ nữ khác xuất hiện, nhìn qua, nàng còn giống như là đến giúp Diệp Phong?
Vậy thì Hạ Thanh Nguyệt cảm thấy, mình bây giờ tránh không được, có quan hệ đối địch với nàng.
Chỉ có Diệp Phong, lúc này vui mừng không thôi.
Trước đó hắn và Trương Hiểu Du, đã có tiến triển không tệ.
Mấy ngày trước hắn bị thương, Trương Hiểu Du còn đến bệnh viện thăm hắn.
Đồng thời còn nói, muốn cho Trần Lạc ăn một búa.
Thậm chí tuyên bố, lần sau nếu là nhìn thấy Trần Lạc, tuyệt đối sẽ khiến hắn phải hối hận.
Việc này sao có thể không làm Diệp Phong vui vẻ?
Hắn ngoài miệng không nói, kỳ thật trong lòng đã sớm nở hoa.
Mặc dù, Diệp Phong tự nhiên là không nỡ để Trương Hiểu Du đi làm những việc này.
Diệp Phong tin tưởng những chuyện như, cho Trần Lạc ăn một búa, hoặc là khiến Trần Lạc phải hối hận.
Hắn cuối cùng đều sẽ hoàn thành.
Nhưng, thái độ của các nữ chính rất quan trọng.
Diệp Phong chỉ cần các nàng ngoan ngoãn nghe lời.
Trong mắt Diệp Phong, những nữ nhân mà hệ thống bảo hắn công lược này.
Chỉ cần nghe lời, có thể để hắn thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, Diệp Phong tương lai nguyện ý che chở các nàng cả đời.
Mà dị thường của Hạ Thanh Nguyệt, khiến Diệp Phong càng thêm có hảo cảm với Trương Hiểu Du, Trần Nhược Tuyết.
Hắn cảm thấy, so sánh ra, vẫn là Hiểu Du muội muội, Nhược Tuyết muội muội nghe lời.
Cho nên, Diệp Phong cũng nhếch môi cười nói: "Hiểu Du, sao ngươi lại tới đây?"
Trương Hiểu Du liếc mắt nhìn Trần Lạc với ánh mắt bất thiện.
Điều này khiến Trần Lạc có chút câm nín.
"Ta vừa vặn đi ngang qua, là gặp phiền toái gì sao? Đừng lo lắng, Diệp Phong ca ca, ta tới giúp ngươi."
Trương Hiểu Du ôn nhu nhìn Diệp Phong.
Hiện tại là có người ngoài, cho nên Trương Hiểu Du sẽ không làm khó Diệp Phong.
Ngược lại, trong nội tâm nàng, đối với Trần Lạc, chán ghét đến cực điểm!
Trương Hiểu Du vốn không thích những thiếu gia này.
Đây không chỉ là do nàng có cãi vã, ân oán với một thiếu gia khác.
Mà quan trọng hơn, là Trần Lạc có thân phận đại thiếu gia phản diện.
Trương Hiểu Du nhìn chằm chằm Trần Lạc, nội tâm lửa giận không ngừng bùng lên.
Nàng nhớ tới Trần Lạc này, trước đó còn để cho người ta đánh Diệp Phong ca ca của nàng trọng thương.
Thật sự là quá đáng.
Có tiền ghê gớm lắm à?
Có tiền liền có thể tùy tiện đánh người sao?
Còn vương pháp hay không?
Nói thật, lúc ấy nếu không phải Diệp Phong ngăn cản.
Trương Hiểu Du đã muốn báo cảnh, để cảnh sát bắt hết đám gia hỏa này lại.
Quá đáng ghét.
Đồng thời, Trương Hiểu Du lại liếc qua Hạ Thanh Nguyệt.
Bất quá, nàng đối Hạ Thanh Nguyệt, ngược lại là không có cảm giác chán ghét gì.
Dù sao thiết lập của Hạ Thanh Nguyệt cũng là nữ chính.
Hiện tại cũng không cùng Diệp Phong quá thân cận.
Huống chi... Trương Hiểu Du cũng là kẻ yêu đương mù quáng.
Sự ước thúc của nàng đối với Diệp Phong, cũng chỉ có mấy lần mà thôi.
Đằng sau phần lớn thời gian, đều là chấp nhận, Diệp Phong có thể hẹn hò với những nữ nhân khác.
Trương Hiểu Du, cũng sẽ vì thế, mà lặng lẽ thay đổi quần áo gợi cảm, để tranh giành Diệp Phong...
Mà nàng cũng trực tiếp đi tới trước mặt Trần Lạc, chằm chằm một lúc, rồi không khách khí nói: "Ngươi chính là Trần Lạc đúng không? Ta nghe nói qua ngươi, ta cảnh cáo ngươi! Đừng tưởng rằng có tiền thì muốn làm gì thì làm, ta tin tưởng, trên đời này, vẫn là có chính nghĩa tồn tại."
"Nếu như! Ngươi lần sau còn dám khi dễ Diệp Phong ca ca, vậy thì ta Trương Hiểu Du, tuyệt đối sẽ khiến ngươi hối hận!"
Trương Hiểu Du ngữ khí rất không tốt, trên mặt cũng viết đầy phẫn nộ.
Đó không phải là kiểu nũng nịu, mà là thật sự cảnh cáo.
Việc này khiến Trần Lạc, có chút nhíu mày...
"Không phải, ta và ngươi rất quen sao? Cần ngươi đến cảnh cáo ta? Ngươi là cái thá gì chứ?"
Trần Lạc liếc mắt ở trong lòng.
Hắn cũng không phải quả hồng mềm, không có lựa chọn nuốt xuống cục tức này.
Lúc này liền đáp trả: "Ha ha, thật sao? Vậy ta muốn tiếp tục phái người đánh hắn thì sao? Ngươi có thể làm gì?"
"Vậy ta liền báo cảnh!! Để cảnh sát bắt ngươi lại!!"
Trương Hiểu Du lập tức nổi giận.
Nàng chưa từng thấy qua, người nào vô liêm sỉ như vậy.
Không phải, hắn cho rằng hắn là ai chứ?
Đánh người còn phách lối như vậy? Còn có vương pháp hay không?
Nhưng, Trương Hiểu Du không phải loại người, sẽ khuất phục trước vận mệnh.
Nàng lúc này, nhìn chằm chằm vào Trần Lạc.
Khí thế không hề thua kém.
Nhưng Trần Lạc lại trả lời: "A, vậy ngươi đi báo cảnh đi, để cảnh sát đến bắt ta."
"Ngươi!!"
Trương Hiểu Du nghe nói như thế, lập tức bị tức giận.
"Tên đáng ghét!!!"
Trong lòng nàng đối với ấn tượng của Trần Lạc, rơi xuống mức thấp nhất!
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận