Phản Phái: Liếm Nữ Chính Làm Gì? Nữ Phản Phái Không Thơm Sao

Chương 198: Đến từ Lâm gia lực cản! Hạ Thanh Nguyệt cùng Trương Hiểu Du nhiệm vụ hoàn thành! (1)

**Chương 198: Cản trở từ Lâm gia! Hạ Thanh Nguyệt và Trương Hiểu Du hoàn thành nhiệm vụ! (1)**
Trở lại khách sạn, Trần Lạc đương nhiên không biết rằng, nhất cử nhất động vừa rồi của hắn ở bên ngoài đều bị Hứa Khỉ Vân nhìn thấy hết.
Trần Lạc cũng không quan trọng.
Hắn cũng không phải là loại đạo đức giả, bất quá loại chuyện tiện tay mà thôi này, Trần Lạc ngẫu nhiên cũng sẽ làm một chút.
Tỉ như, giúp đỡ một tay cho những lão nhân đang đẩy xe lên dốc, để bọn họ thoải mái hơn chút.
Quyên tiền cho trẻ em vùng núi, để bọn chúng có thể có cuộc sống tốt hơn.
Đây là việc Trần Lạc trước khi xuyên không đã làm.
Khi đó không có tiền, quyên góp cũng chỉ 20 tệ, 50 tệ, hơi tỏ chút lòng thành.
Hiện tại có tiền, Trần Lạc tiện tay quyên góp mấy vạn, mấy chục vạn, cũng không có vấn đề gì.
Trần Lạc không thèm để ý những chi tiết này.
Có thể Hứa Khỉ Vân, làm thế nào cũng không thể quên được.
Nàng vẫn cho rằng, mình là người có tiền.
Nàng mặc dù không thích những đại thiếu gia bên cạnh, cảm thấy bọn hắn hay khoe khoang.
Nhưng cũng nhận định thân phận địa vị của bọn hắn.
Trong tiềm thức của Hứa Khỉ Vân, những thiếu gia này, sống an nhàn sung sướng, là không thể nào làm loại sự tình này.
Tiện tay nhặt rác trên đất bỏ vào thùng rác...
Một chuyện rất nhỏ, lại cho Hứa Khỉ Vân chấn động rất lớn.
"Cái Trần Lạc này... Tựa hồ là người tốt a."
Hứa Khỉ Vân dù sao cũng là nữ chính, nàng cảm thấy ăn quán ven đường không vệ sinh.
Nhưng nàng sẽ không xem thường những chủ quán ven đường kia, những người tay dựa vào nghề nuôi sống bản thân.
Cho dù có, nàng ở sâu trong nội tâm, cũng nhất định là chính nghĩa.
Bởi vậy, thao tác này của Trần Lạc, rất được Hứa Khỉ Vân yêu thích.
Nàng nhấp nhẹ môi, dù ngoài miệng có nói thế nào, chán ghét Trần Lạc.
Hứa Khỉ Vân biết, trong lòng mình, đối với Trần Lạc, làm sao cũng không chán ghét nổi.
"Hừ, được rồi, dù sao, ban đầu cũng không có mâu thuẫn gì lớn, gia hỏa này lại liên tục thắng ta ba lần, mặc dù không có đánh cược, nhưng lần sau, ta cũng sẽ cố gắng nghịch tập."
"Chỉ là, không biết cái Trần Lạc này, lần sau hát, sẽ là dạng ca khúc gì..."
Trong lòng Hứa Khỉ Vân, cũng tràn đầy chờ mong.
Nàng lại cắn một miếng thịt bò non mềm, lấy điện thoại di động ra, bắt đầu phát lại ca khúc « Thất Lý Hương » mà Trần Lạc vừa mới hát ở trên tiết mục.
Hứa Khỉ Vân nghe đến mê mẩn.
Cảnh tượng kia, làm nàng cũng có chút tâm tình vui vẻ.
Ban đêm, phía ngoài đèn nê ông lấp lóe, Hứa Khỉ Vân ngồi trong nhà ăn ở trên cao.
Rất yên tĩnh, nơi này chỉ có một vài người.
Âm thanh điện thoại di động của nàng không lớn, chỉ có tại vị trí của nàng mới có thể nghe được.
"Trời mưa cả đêm, tình yêu của ta tràn ra tựa như nước mưa..."
"Bệ cửa sổ hồ điệp, giống như những chương tiết mỹ lệ bay tán loạn trong thơ..."
"Bài hát này, viết thật hay, Trần Lạc, hát cũng rất êm tai..."
Nghe ca, Hứa Khỉ Vân rất là xúc động, cảm xúc rất sâu.
Hốc mắt của nàng, thậm chí đều có chút ướt át.
Lại không chỉ là Hứa Khỉ Vân bị bài hát này của Trần Lạc làm cho chấn động.
Trên internet, rất nhiều cư dân mạng, đồng dạng là đối với ca khúc « Thất Lý Hương » này của Trần Lạc biểu thị khen ngợi không dứt.
Lượt xem tiết mục « Ta thật sự là ca thủ » này đã đổi mới kỷ lục.
Trong đó, thống kê về sau, phần phát của Trần Lạc là cao nhất.
Có rất nhiều người xem, xem tiết mục ca sĩ, chính là vì muốn nghe Trần Lạc hát live bài hát này.
Nghe đi nghe lại.
Đoạn phát của Trần Lạc kia, tỷ lệ dừng lại cao hơn hẳn những khoảng thời gian khác.
Trong đại học Nam Thành, đông đảo các bạn học, cũng đều cảm khái không thôi.
"Quá lợi hại, Trần Lạc này, cùng chúng ta đã không phải là người cùng một đẳng cấp rồi a."
"Chúng ta còn ở trường học Aba Aba, Trần thiếu đã nổi tiếng cả nước rồi."
"Chờ Trần thiếu trở về, ta thế nào cũng phải tìm cách xin chữ ký của hắn, ta có dự cảm, bút tích của Trần thiếu, về sau tuyệt đối sẽ phi thường đáng tiền."
"Choa! Ngươi thật là có đầu óc kinh doanh a, ta cũng muốn."
Các bạn học từng người một, không keo kiệt khen ngợi Trần Lạc.
Những nữ chính kia, cũng đều có những suy nghĩ khác nhau trong nội tâm.
Giống Hạ Thanh Nguyệt, Trương Hiểu Du, Mạnh San San các loại.
Đã bị tài hoa mới của Trần Lạc chinh phục đến mức có chút không nói nên lời.
Lại thêm các nàng biết, đây cũng không phải là toàn bộ của Trần Lạc.
Trong công ty của Trần Lạc, còn kinh doanh những nghiệp vụ khác nữa.
Phim truyền hình, điện ảnh, trò chơi, thực thể các loại.
Chỉ có hiểu rõ Trần Lạc, mới biết được Trần Lạc rốt cuộc ngưu bức đến mức nào.
Giống Diệp Phong, liền cho rằng Trần Lạc này, chỉ là có thành tích ở phương diện âm nhạc mà thôi.
Mà Sầm Mộc Dao, Lý Hồng Hà, Tôn Khinh Linh các loại nữ chính, cũng đều có biểu lộ rất khó chịu.
Sầm Mộc Dao coi như là nhân vật sụp đổ.
Nàng thấy rất rõ ràng.
Trần Lạc này, so với Diệp Phong ưu tú hơn rất nhiều.
Huống chi, dù là Trần Lạc không có những biểu hiện này, chỉ là một lòng trong tình yêu kia thôi.
Cũng đủ để cho Sầm Mộc Dao, đối với Trần Lạc có hảo cảm nhiều hơn.
Ít nhất, làm sao cũng không có khả năng yêu loại cặn bã nam như Diệp Phong.
Ha ha, nam chính thì thế nào?
Ưu tú thì thế nào?
Cùng nhiều nữ nhân như vậy cấu kết, phàm là người có đầu óc bình thường, có chút tự tôn, đều sẽ không đồng ý.
Nhưng Lý Hồng Hà, lại hết sức mờ mịt.
Lần trước Diệp Phong gửi tin nhắn cho nàng, Lý Hồng Hà chưa có trả lời.
Chính là đang suy tư, nàng rốt cuộc có nên hay không cùng Diệp Phong tiếp tục.
Lý Hồng Hà kinh nghiệm rất nhiều, nàng cảm thấy, giống như... Những người khác nói đều rất có lý a.
Sầm Mộc Dao đối với Diệp Phong châm chọc, lời ba nàng nói, cùng với... cảm thụ của Lý Hồng Hà.
Diệp Phong từ lần trước có được nàng, liền đã có một khoảng thời gian, không tìm đến nàng.
Cái này không tính là gì, mấu chốt là, Lý Hồng Hà biết, Diệp Phong là cùng những nữ nhân khác ở cùng một chỗ.
Như vậy, nàng còn không tức giận? ?
Có đôi khi, Lý Hồng Hà đều nghĩ cho mình hai bạt tai.
Nói ngươi có phải hay không ngốc a?
Ngươi vậy mà không để ý?
Ngươi cũng quá mềm yếu a?
Lý Hồng Hà nhân vật, cũng sắp sụp đổ.
Nhưng kỳ thật, cho dù là Tôn Khinh Linh rất yêu Diệp Phong, nhìn thấy những biểu hiện kia của Trần Lạc, nàng cũng có chút, rất khó chịu.
"Diệp Phong đồng học... Khẳng định sẽ vượt qua Trần Lạc này..."
Tôn Khinh Linh vẫn còn giữ vững thiết lập cuối cùng.
Mà Diệp Phong cũng nhìn thấy những hành động kia của Trần Lạc.
Trên mặt hắn, tràn ngập vẻ phẫn nộ.
"Đáng ghét Trần Lạc! ! Ngươi rốt cuộc là làm sao làm được?"
Diệp Phong rất ghen ghét, hắn cảm thấy, đứng trên sân khấu rực rỡ hào quang kia, chỉ có hắn Diệp Phong mới được.
Trần Lạc này có tài đức gì?
Những bài hát này, hắn rốt cuộc là từ đâu lấy được?
Diệp Phong thật sự cảm thấy, Trần Lạc này cũng có hệ thống.
Dù là hệ thống của hắn rất khẳng định nói, Trần Lạc không có.
Diệp Phong vẫn là khó mà tin được.
Cũng may, đối với Diệp Phong mà nói, an ủi duy nhất có lẽ là.
Hiện tại, bên cạnh hắn, vẫn là có không ít nữ chính.
Nhất là việc gia nhập của La Duy Na, Hoa Tiểu Điệp, những nữ chính ủng hộ hắn.
Để Diệp Phong, không đến mức quá mức thất bại.
Từng Hiểu Nhã bên kia phát triển rất tốt, Diệp Phong vừa nghĩ tới, trò chơi mình đầu tư sắp online.
Hắn liền có thể thoáng bình phục lại.
"Hừ, chỉ cần trò chơi của ta kiếm được tiền, những nữ nhân kia, tự nhiên đều sẽ từ từ trở lại bên cạnh ta."
"Trần Lạc, người cười đến cuối cùng, vẫn như cũ là ta!"
Diệp Phong diện mục càng thêm dữ tợn.
Gương mặt hắn, đã thay đổi.
Nam chính phẫn nộ quá nhiều lần, trên người hắn ánh nắng một mặt, cùng với sự dữ tợn hiện tại.
Hỗn tạp cùng một chỗ, ngược lại để hắn dần dần trở nên dối trá bắt đầu...
Buổi ghi hình tiết mục kỳ thứ tư của Trần Lạc, rất nhanh sẽ bắt đầu.
Một tuần này, Trần Lạc tự nhiên cũng là trở lại Nam Thành.
Trong đại học Nam Thành, danh tiếng của hắn càng thêm vang dội.
Thậm chí có phóng viên, muốn đến trường học phỏng vấn Trần Lạc.
Người bình thường có loại cơ hội này, tự nhiên là cầu còn không được.
Nhưng Trần Lạc cũng không muốn quá nổi danh.
Tham gia tiết mục, là hắn chủ quan.
Tiếp nhận phỏng vấn, Trần Lạc không nguyện ý.
Những ký giả kia, tự nhiên cũng không có biện pháp gì.
Có thời gian này, Trần Lạc không bằng ở cùng Lâm Vân nhiều hơn.
Chỉ là, theo Trần Lạc cùng Lâm Vân càng thêm thân mật.
Hắn cũng ý thức được một chút không thích hợp.
Đó là đến từ nhắc nhở trong đầu hắn.
Bao quát, Tần Duẫn Thiên nói với Lâm Vân.
"Tiểu thư, gia tộc bên kia, đã chú ý tới hành vi gần đây của cô, bọn hắn cũng để ý tới Trần Lạc, lão gia hi vọng cô vẫn có thể đặt sự chú ý lên việc học..."
Đây cũng là lý do lúc trước, Trần Lạc không có công khai, mối quan hệ của hắn với Lâm Vân.
Hai người hẹn hò kín đáo, đều sẽ bị gia tộc Lâm Vân biết được.
Nếu như Trần Lạc khắp nơi nói lời, vậy thì càng không ổn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận