Năm Ấy Hoa Nở 1981

Chương 889

Chương 889: Ai mà không vì con trai? Mặc dù A Mẫn cho rằng không nhìn số liệu thì trong lòng sẽ bớt lo, nhưng Lý Dã, vị thần tài này đến rồi, vậy thì có cách khiến người ta an tâm hơn. “Lý tiên sinh, mấy ngày nay bất kể là hải đăng hay biến động tài chính ở Đông Kinh, đều ngày càng kịch liệt, cũng ngày càng phù hợp với mong muốn của chúng ta, ngài xem khi nào sẽ đến điểm bùng nổ?”
Lý Dã nhìn A Mẫn một chút, không hiểu hỏi: “A Mẫn, ngươi đâu có phụ trách chuyện phương diện này đúng không? Với lại, tại sao ngươi không đi hỏi lão bản của ngươi?”
A Mẫn biết Phó Quế Như và Bùi Văn Thông đang ngấm ngầm hợp tác làm chuyện tài chính, nhưng nàng chủ yếu phụ trách công ty mậu dịch và công việc nội bộ, là một nhân viên lo hậu cần rất đúng mực, cho nên Bùi Văn Thông không nói cho nàng nội tình, Lý Dã cũng không muốn nói thêm gì. A Mẫn cười cười xấu hổ, ngượng ngùng hỏi: “Thật xin lỗi ạ Lý tiên sinh, ta xác thực không nên hỏi, nhưng lần này ta đã đem toàn bộ gia sản giao cho A Ba, trong lòng thực sự có chút hoảng sợ.”
Lý Dã kinh ngạc hỏi lại: “Ngươi đem toàn bộ gia sản đều ném vào đó ư? Chuyện này không phù hợp với tính cách của ngươi mà?”
Trong lòng Lý Dã, A Mẫn luôn thuộc loại phụ nữ “chỉ cầu ổn định”, không giống Bùi Văn Thông thích trò 'quay con thoi' như vậy. “Lý tiên sinh, kỳ thực ta cũng không sợ ngài chê cười, những năm nay Bùi tiên sinh đối xử với ta rất tốt, ta cũng kiếm được không ít tiền, lẽ ra đủ cho ta tiêu cả đời, nhưng con trai của ta...”
A Mẫn thở dài, bất đắc dĩ nói: “Lúc ta chưa có tiền, con trai ta đọc sách rất chăm chỉ, học hành rất cố gắng, lần nào thi cũng đứng nhất lớp. Nhưng sau khi ta có tiền, hắn bỗng nhiên lười biếng, lần thi này thi cho ta kết quả 'rối tinh rối mù', ta mắng thì mắng không được, đánh thì lại đau lòng.”
“Ta đến hỏi Bùi tiên sinh nên làm gì, Bùi tiên sinh nói nếu như đứa trẻ không có chí tiến thủ, thì cứ để hắn làm công tử ca, gửi gắm hy vọng vào đời sau, cho nên ta mới tham lam muốn đánh cược một phen, dù sao làm công tử ca cần rất nhiều tiền.”
“Lời này của lão Bùi...” Lý Dã có chút bó tay. Cảng Đảo bởi vì chưa trải qua sự uốn nắn tư tưởng màu đỏ trên phạm vi lớn, cho nên có rất nhiều công tử ca, suy nghĩ của những người mẹ như A Mẫn khác rất nhiều so với những người mẹ ở nội địa. Nhưng nhìn những công tử ca ở nội địa mấy chục năm sau, cũng không phải là không có lý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận