Năm Ấy Hoa Nở 1981

Chương 603

Chương 603: Chờ đến thời điểm ngươi định đoạt
Sau khi bị chỉ trích là chỉ nhìn thấy “cực nhỏ lợi nhỏ”, Lý Dã về cơ bản liền không tham dự vào những cuộc thảo luận giữa các sư huynh đệ nữa. Cũng không phải Lý Dã hẹp hòi, mà là bởi vì hắn biết đáp án, cho nên sợ không cẩn thận tiết lộ quá nhiều thiên cơ. Trong lời nói mơ mơ hồ hồ tiết lộ ra một chút còn không sao, tiết lộ ra quá nhiều, chỉ tự rước lấy phiền phức cho mình mà thôi. Trương lão sư cùng Du Tú Phân, Trâu Mộng Thành bọn người đều là D viên đáng tin cậy, là những kẻ vô thần tuyệt đối, bọn hắn không có khả năng giống Bùi Văn Thông bọn người mà phụng Lý Dã làm thần, sẽ chỉ truy cứu tới cùng để hỏi Lý Dã “Ngươi làm thế nào đoán được”. Mắt thấy đã đến 8:30, Lý Dã dứt khoát đứng lên nói: “Thật xin lỗi a lão sư, ta còn phải đi Tạo Quân Miếu đón muội muội ta cùng bạn gái, cho nên ta đi trước đây.”
“Muội muội của ngươi?” Du Tú Phân sững sờ, hỏi: “Muội muội của Lý Dã ngươi đến kinh thành à? Ta nhớ ngươi nói nàng năm nay thi đại học phải không?”
“Đúng vậy,” Lý Dã gật đầu đáp: “Nàng là tân sinh viên Khoa Điện tử học đường Kinh Đại của chúng ta.”
“Thật sao?” Du Tú Phân đầu tiên là kinh ngạc, sau đó cười nói: “Lão Lý gia các ngươi thật sự là mộ tổ bốc lên khói xanh, một nhà hai sinh viên đại học, lại đều là Kinh Đại.”
【 Kỳ thực nhà chúng ta có ba người lận đó! 】
“Cảm ơn cảm ơn, mộ tổ nhà chúng ta trực tiếp bốc cháy luôn, ngọn lửa cao ba trượng đấy!”
“Ha ha ha ha ha ~”
Lý Dã vừa cười ha hả, vừa cáo biệt rời đi. Mà sư huynh Bành Duệ cũng đứng dậy ngay sau đó: “Lão sư, con cũng phải về đây, vợ con hôm nay trực ca đêm, con không qua xem một chút thì không yên tâm lắm.”
Lữ lão sư vội vàng nói: “Ấy ấy, Tiểu Viên có bảy, tám tháng rồi nhỉ? Mộng Thành à ngươi phải để tâm một chút.”
“Hơn bảy tháng rồi ạ, đợi tháng sau thì cũng không cần trực đêm nữa rồi, con đi đây sư mẫu.”
Vợ của Bành Duệ là Viên Hồng Mẫn, một bác sĩ ở Hiệp Hòa, chỉ là thời này phụ nữ không có kỳ nghỉ sinh dài như vậy, mang thai bảy, tám tháng vẫn phải đi làm, nhiều nhất là hai tháng sau không sắp xếp cho ngươi trực ca đêm, đã xem như chiếu cố ngươi rồi. “Lão sư, vậy chúng ta cũng đi đây.”
“Đi đi, trên đường đi chậm một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận