Năm Ấy Hoa Nở 1981

Chương 499

Chương 499: Một con tin bán cho hai người? “Chết hẳn chưa?” “Nói nhảm, gần như vậy mà ta có thể bắn trượt sao?” “Bắn chuẩn như vậy còn làm ra nhiều máu thế? Làm việc thật cẩu thả.” “Mẹ nó chứ!” “Mau nâng lên đi, ném xuống vách núi kia.” Lão Tống vừa phân phó, vừa dùng cành cây, cố gắng che lấp vết máu trên mặt đất. Vi Gia Hiền máy móc tuân theo mệnh lệnh, cùng Đàm Dân khiêng bối lặc gia đi về phía vách núi, sau mấy lần liên tục vấp ngã, cuối cùng không nhịn được mà nôn ọe. “Tránh ra một bên, đồ nhát gan.” Đàm Dân đẩy anh rể của mình ra, tự mình vác bối lặc gia lên vai, đi còn nhanh hơn vừa rồi. Vài phút sau, theo một tiếng “Phùm”, tên đao phủ hai tay dính đầy máu tươi của bá tánh đã rơi xuống vực, chết không có chỗ chôn. Mà nhân viên tìm kiếm ở gần đó cũng nghe thấy tiếng súng nên kéo tới. “Ai nổ súng? Vừa rồi ai nổ súng??” “Là chúng ta, chúng ta là người của đồng chí Diêu, vừa rồi nhìn thấy một bóng đen, bị dọa nên chúng ta đã nổ súng.” “Người đó đâu?” “Bị chúng ta dọa chạy rồi, chạy về hướng kia. Vừa rồi các ngươi chạy nhanh quá, chúng ta đuổi không kịp, lần này các ngươi chậm một chút.” Lão Tống tay run run chỉ một hướng, bất kể là ngữ khí hay động tác, đều hoàn hảo phù hợp với hình tượng người dân bị dọa sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận