Năm Ấy Hoa Nở 1981

Chương 413

Chương 413: Lão thiên gia, ngài phải phù hộ hắn vô bệnh vô tai
Lý Dã mắt thấy lão Tống kích động vạn phần, dù chỉ là đoán mò cũng đoán ra được lão gia hỏa cao lớn kia chính là cừu nhân của hắn. Lão Tống từng nói mình có hai cừu nhân, một là đại tá trong thôn, một là Bối Lặc Gia Kỳ Minh. Đại tá trong thôn là người Phù Tang, không liên quan nhiều lắm đến Quan Từ Huệ, vậy lão gia hỏa này dĩ nhiên chính là Bối Lặc Gia kia rồi! Quan Từ Huệ bình tĩnh đứng ở giữa đường Trung Anh phía bên này, cách đó mười mấy thước, bình tĩnh đối mặt với Bối Lặc Gia ở phía đối diện. Thân thể hai người đều thẳng tắp, ánh mắt đều sáng ngời, khí thế đều rất mạnh mẽ, tựa như hai kiếm khách, đang dùng phương thức im lặng này để ép đối phương chột dạ, ép lộ ra sơ hở. Sau một hồi lâu, Bối Lặc Gia đột nhiên cười híp mắt ra chiêu trước. Hắn đi về phía trước hai bước, đứng trên vạch trung tâm đường, cười ha hả nói: “Quan lớn, những năm này có khỏe không?” Ánh mắt Quan Từ Huệ trì trệ, thần sắc cứng ngắc gật đầu nói: “Nhờ phúc của gia, không có chết đói.” “À~, vậy là tốt rồi.” Bối Lặc Gia thản nhiên nói: “Ngươi có thể từ kinh thành đến Việt tỉnh gặp ta, xem như còn giảng chữ “Nghĩa”. Ngươi gặp mặt còn có thể gọi ta một tiếng gia, chúng ta chính là còn có tình cảm. Đã ngươi có tình có nghĩa, ta đương nhiên không thể bạc đãi ngươi, cách làm người của ta ngươi cũng biết, vậy thì sau đó... ngươi biết phải làm gì rồi chứ?” “…” Quan Từ Huệ chậm rãi lắc đầu: “Thời đại thay đổi, ta thay đổi, gia...
Bạn cần đăng nhập để bình luận