Năm Ấy Hoa Nở 1981

Chương 826

Chương 826: Khẩu vị của ngươi còn lớn hơn cả hổ sao? Bốn giờ rưỡi chiều, Lý Dã và Lục Tri Chương tan làm sớm, chuẩn bị đi tiếp đãi khách nhân từ Đông Sơn tới. “Lý Dã, ta đã hẹn với Vương Hán Trường ở trú thành rồi, chúng ta qua đó sớm nửa giờ, cho dù bàn bạc không thành công, cũng không thể để người ta đợi chúng ta, khiến người ta cảm thấy chúng ta xem thường họ.”
Lý Dã gật đầu đáp: “Có lý, chủ nhà mời khách nhân ăn cơm, không có đạo lý để khách nhân tới trước.”
Lục Tri Chương lại hỏi: “Vậy ngươi thấy ta có nên gọi thêm hai người bồi rượu không? Nghe nói người Đông Sơn đều uống rất trâu.”
“Ừm, ngươi nói không sai.”
Lý Dã cười cười nói: “Ta chính là người Đông Sơn, ta uống rất trâu.”
“…”
Lý Dã quả nhiên uống rất giỏi, chờ đến tiệm cơm đã hẹn, vừa vào liền cùng Vương Kim Vũ, Vương phó trưởng xưởng đối diện, uống ba ly, tràn đầy thành ý khiến mặt đối phương đều đỏ bừng lên. Vương Kim Vũ lau mồ hôi, vừa cười vừa nói: “Ta đã sớm nghe nói Lý Phó Hán Trường cũng là người Đông Sơn, trước đây vẫn không có cơ hội gặp mặt, hôm nay gặp được quả nhiên thân thiết, quả nhiên thân thiết, ha ha ha ha ~”
Người bình thường trên bàn rượu gặp Lý Dã, đều sẽ khen Lý Dã “Tuổi trẻ tài cao”, nhưng Vương Kim Vũ không thể khen như vậy, vì tuổi hắn cũng không lớn, giống Lý Dã đều là thanh niên tầm hai mươi tuổi. “Thân thiết vậy thì uống thêm mấy chén, ta nghe nói là đồng hương Đông Sơn tới, liền vội vàng tới chiêu đãi, nhất định phải chiêu đãi thật tốt, ăn ngon, uống tốt.”
Lý Dã cầm bình rượu lên định rót thêm cho Vương Kim Vũ, lại bị Vương Kim Vũ ngăn lại. “Đừng đừng, Lý Phó Hán Trường hải lượng, tiểu đệ ta có chút không chống đỡ nổi, để ta từ từ đã, từ từ đã.”
Lý Dã nhìn Vương Kim Vũ một lát, cười hỏi: “Ngươi khoan hãy vội tự xưng tiểu đệ, ngươi sinh năm nào?”
Vương Kim Vũ vừa cầm chai rượu qua, vừa nói: “Ta sinh năm sáu ba, tuổi thỏ.”
Lý Dã nhướng mày: “Vậy giống ta rồi, ta sinh tháng giêng đây này!”
Vương Kim Vũ hơi ngẩn ra, hắn vừa rồi thấy Lý Dã trẻ tuổi, là mang lòng cung kính nên tự xưng như vậy, nhưng hắn thật không ngờ Lý Dã chỉ lớn hơn mình vài tháng. Ở quê nhà trú thành, việc hắn hai mươi tư tuổi đã là phó trưởng xưởng đã rất phi thường rồi, vậy mà ở kinh thành bên này, lại có người còn lợi hại hơn hắn. “Vậy ta nhất định phải gọi một tiếng đại ca, ta phải kính đại ca một chén.”
Vương Kim Vũ lúc này cũng mặc kệ trong bụng đang phiên giang đảo hải, lập tức rót rượu cho mình, định cùng Lý Dã hoàn thành màn xưng huynh gọi đệ. Lý Dã vội vàng ngăn hắn lại, sợ hắn uống nhanh quá, làm hỏng dạ dày.
Bạn cần đăng nhập để bình luận